Gu Nam Hương đi theo Tư Bắc Thần vào văn phòng tổng giám đốc vẻ mặt đã trở lại bìn thường: " Tài liệu đâu? Chủ tịch?".
Cô gắng hết sức để nói chuyện với anh bằng giọng điệu công việc, đảm bảo rằng không có trao đổi thêm giữa hai người họ, và không cần bất kỳ sự trao đổi nào ngoài công việc.
Cô hiện tại đã qua cái thời cần nói những chuyện không cần thiết với Tư Bắc Thần đối với cô, Ở gần Tư Bắc Thần chỉ là để làm nhiệm vụ không hơn không kém.
Tư Bắc Thần nghiến răng hàm.
Điều khiến anh ta tức giận nhất là Cố Nam Hương luôn có thể đứng trước mặt anh với thái độ lãnh đạm và thờ như vậy.
Giống như cô không nói một lời đã nhiều năm như vậy.
Như thể cô ấy đã bỏ rơi con trai của mình và coi đó không phải là lỗi của cô ấy khi cô phớt lờ anh.
Trên đời này làm sao có nữ nhân máu lạnh như vậy? Sự tức giận hiện lên trong mắt Tư Bắc Thần.
Cố Nam Hương thấp thấp giọng thúc giục "Chuẩn bị xong Chủ tịch Tư, tài liệu đâu? "
Tư Bắc Thần nắm chặt các ngón tay rồi lại buông ra.
Anh còn mong đợi điều gì từ người phụ nữ này? Tất cả những gì anh phải làm là giữ cô bên mình và trả thù cô một cách nghiêm khắc!
Tư Bắc Thần đột nhiên lạnh giọng nhắc nhở: " Vừa rồi cô đừng hiểu lầm rằng tôi muốn bảo vệ cô, tôi chỉ chán ghét người nằm dưới mắt tôi làm càn.
"Ồ"
" Tư Thần nghiến răng nghiến lợi người này hôm nay có phải là cô hay không thì tôi cũng đều làm như vậy."
"Ồ! Tôi hiểu rồi." Cố Nam Hương vẫn không chịu trả lời.
Tư Bắc Thần không chịu thừa nhận rằng đối mặt với một Cố Nam Hương như vậy, anh có phần thất vọng.
Anh ta tài liệu trước mặt Cố Nam Hương thậm chí còn cáu kỉnh hơn " Cầm nó đi và giao cho giám đốc bộ phận tiếp thị.
"
"Được chủ tịch, tôi sẽ làm ngay".
Cố Nam Hương luôn lạnh lùng và tàn nhẫn như vậy dường như trong tim cô, anh chưa từng để lại dấu ấn của mình bất cứ lúc nào.
Tư Bắc Thần cười tự giễu hắn còn đang mong chờ cái gì, lẽ ra phải biết điều này từ lâu rồi...!
Cố Nam Hương thở phào nhẹ nhõm sau k khỏi phòng của Tư Bắc Thần, thực sự cô không thể thờ ơ trong không gian với anh Mặc dù cô ấy đã cố gắng hết để duy trì biểu cảm bình tĩnh trên khuôn mặt, nhưng tiếng tim đập vẫn phản bội cảm xúc thật của cô.
Cũng may cô đã giữ khoảng cách nhất định với Tư Bắc Thần nếu không anh nhất định sẽ nghe thấy tiếng tim đập loạn nhịp của cô, nếu như vậy thì mọi cố gắng của cô đều uổng công.
Khi Cố Nam Hương giao liệu cho giám đốc phận kinh doanh và ra khỏi văn phòng.
Cô nhận thấy rõ ràng rằng có điều gì đó không ổn trong cách các nhân viên bộ phận này nhìn cô với ánh mắt tò mò, hưng phấn và nhàn nhạt quan sát đó rơi vào người cô sau khi bị cô phát hiện thì vội vàng tránh đi, thận trọng như sợ làm mất lòng cô.
Cố Nam Hương nhận ra điều đó, và quay lại văn phòng thư ký để hỏi Lina: " Sự việc hôm nay có bị lộ ra ngoài không?"
Thư ký Cố cô phải biết rằng văn phòng của chúng ta không có gì có thể bí mật được đặc biệt là hôm nay cô là người đầu