Trong lòng mọi người đều có chung suy nghĩ, đều chờ xem Cố Nam Hương sẽ bị xử lý như thế nào.
Ánh mắt Tư Bắc Thần có chút tức giận nhìn chằm chằm vào Cố Nam Hương.
Anh chưa bao giờ nhìn thấy một người phụ nữ như Cố Nam Hương trong đời.
Bây giờ nhận tiền lương của anh mà vẫn liều lĩnh sau lưng nói xấu anh như vậy!
Mấy năm trước....lúc còn ở bên cạnh nhau cô mặt dày bám lấy anh, anh đuổi cũng không đi.
Nhưng sau khi tính kế anh xong lại bỏ đi mất tích bỏ lại đứa con cho anh.
Một người phụ nữ vừa không có trái tim vừa đốc ác như cô.
Lẽ ra anh nên nhận ra sớm hơn dù anh có cho cô 1000 cơ hội thì cô ấy vẫn sẽ là một người như vậy!
Cố Nam Hương cũng cảm thấy vô cùng tội lỗi, đôi mắt đảo qua lại.
Cô không biết Tư Bắc Thần sẽ làm gì tiếp theo, nếu anh ấy tức giận và sa thải cô, cô nhất định phải làm mọi cách để quay lại...
Tổ chức chưa đưa ra nhiệm vụ nên cô chỉ có thể ở bên Tư Bắc Thần đây là nhiệm vụ cuối cùng cô nhất định phải tuân theo.
Nếu không, cô cũng không đủ sức để chống lại được tổ chức.
Vì lo lắng nên cô cúi đầu xuống, lông mi có chút run run.
Cô ấy có khuôn mặt cực kỳ trong sáng,nhưng khi bày ra bộ mặt giả vờ ngoan ngoãn thì lại đặc biệt lừa gạt người với đôi mắt đen và ngây thơ.
Khi nói chuyện với cô mọi người sẽ luôn có cảm giác chỉ cần nói chuyện nặng lời với cô một chút thì sẽ làm tổn thương cô và những người đó đều phải chịu trách nhiệm.
Trái tim Tư Bắc Thần lỡ một nhịp sau khi bắt gặp vẻ mặt có chút đáng thương của Cố Nam Hương.
Những cảm xúc xen lẫn giữa tức giận còn rất nhiều cảm xúc không tên hiện lên trong lòng anh.
Trong 5 năm qua các loại cảm xúc như tức giận, lo lắng, sự thù hận cứ thay nhau đan xen hiện lên và chúng đã trở thành những cảm xúc phức tạp không thể nói nên lời.
Và bây giờ thủ phạm đã trở lại, anh sẽ không dễ dàng buông tha cho cô như vậy!
Anh phải trả thù Cố Nam Hương và cho cô biết rằng trong 5 năm quay chạy chốn anh chính là điều sai lầm lớn nhất, anh nhất định để cô phải hối hận...
Và cách đầu tiên chính là giữ cô bên cạnh để hành hạ cô bắt cô làm việc liên tục.
Vì vậy mà trong đám người vừa mong chờ vừa kích động thì Tư Bắc Thần nhàn nhạt nói:" Cố Nam Hương cô sẽ không nhận được tiền thưởng trong một năm....Hãy quay lại phòng tôi để lấy tài liệu giao cho phòng nội vụ.".
Sau khi lời nói của anh phát ra trên mặt mọi người đều xuất hiện vẻ hoài nghi?
" Chỉ như vậy thôi sao?"
" Xong rồi sao?"
" Đây là....?"
Đặc biệt là Lina đứng bên cạnh Cố Nam Hương đã nhìn thấy vẻ mặt xấu xí của ông chủ nhà mình.
Tư thế đó như thể, nếu là người khác thì sẽ bị băm thành trăm mảnh...
Tuy nhiên cơn bão mà họ nghĩ sẽ đổ bộ vào Tư Thị lại không hề có.
Mà thậm chí còn yên lặng chìm xuống không một chút động tĩnh.
" Không thể tin được!".
Tại sao Cố Nam Hương có thể làm mới nhận thức của bọn họ hết lần này đến lần khác.
Chẳng lẽ quan hệ giữa chủ tịch và thư ký Cố còn phức tạp hơn bọn họ nghĩ sao? Nếu không tại sao tổng giám đốc lại cư xử với cô ấy như vậy, ngang nhiên nói xấu cấp trên mà không bị xử lý.
Hoặc hay là anh ấy đang tức giận nhưng vẫn cố gắng kìm nén cơn giận này....
Cố Nam Hương vội cun cút đi theo sau lưng Tư Bắc Thần..Vừa rồi là cô đã phạm sai lầm cho nên bây giờ Tư Bắc Thần có làm khó cô đi nữa cô cũng không dám nói lời nào.
Sau khi Cố Nam Hương rời đi, những người trong phòng lập tức lấy điện thoại ra thông báo tâm