Mọi người xung quanh nghe vậy đều hít một ngụm khí lạnh, nên biết một lò tứ phẩm Đan dược luyện chế giá cả là có bao nhiêu đắc rồi, tương đương với một phần ba Đan dược giá cả.
Như vậy tính ra trong vòng 10 năm Kiều gia có thể tiếc kiệm được không biết là bao nhiêu kim tệ nữa?
Kiều Gia Hạo nghe vậy trong lòng bàn tính xem như đã đạt hơn một nữa, dư lại tên tiểu tử này là sớm hay muộn cũng sẽ trở thành Kiều Gia Hạo hắn nô lệ mà thôi.
Cho dù trong lòng như thế nào đắc ý nhưng trên mặt hắn vẫn là ra vẻ bất đắc dĩ nói.
"Nếu Tôn đại sư đã như vậy nói, ta lại phản đối cũng không tốt lắm." hắn đứng thẳng tắp cao ngạo nhìn những người xung quanh nói." Ta Kiều Gia Hạo đại biểu gia tộc đồng ý với Tôn đại sư đánh cược lần này."
Tôn Hoàng Bác thấy Kiều Gia Hạo đồng ý, lúc này mới nhìn về Vân Phong Nhã nói."Chúng ta đều đã đồng ý tiểu tử ngươi đánh cược, mà Tôn mỗ ta cũng không phải là người không nói lý lẽ ỷ thế hiếp người, chúng ta cho ngươi một nén hương thời gian để tiểu tử ngươi tìm ra một vị Luyện Đan sư cấp bậc ngang hàng với Tôn Hoàng Bác ta, nhưng với đều kiện phải là nhỏ tuổi hơn mới xem thắng.
Lúc đó Tôn mỗ ta sẽ trở thành ngươi chuyên môn Luyện Đan sư cho đến đột phá lục phẩm Luyện Đan sư mới rời đi, mà nếu ngươi thua phải làm Tôn Hoàng Bác ta cả đời người hầu, ngươi dám tiếp thu đánh cược sao?"
"Hảo, tiểu gia đồng ý đánh cược, còn về một nén hương mà, cũng không cần thiết." Vân Phong Nhã môi đỏ mang theo cười khẽ nói." Bởi vì tiểu gia ta cũng là tứ phẩm Luyện Đan đại sư nha!"
Vân Phong Nhã nói xong, cả khu rừng im lặng chỉ còn lại gió thổi, lá bay.
Tiếp sau đó là đám người ăn dưa xung quanh trên mặt lộ ra vẻ mặt mộng bức rồi chuyển sang khinh bỉ nhìn Vân Phong Nhã như muốn nói, tiểu tử ngươi không thổi sẽ chết sao ý tứ mà nhìn nàng.
Còn những con em gia tộc khác lần này cũng nhịn không nổi rồi, tên tiểu tử này quá không biết xấu hổ đến mức độ này ai nhịn nổi, xem bọn họ gia tộc là đồ ngốc sao? Ngươi nói gì là gì ư? Bọn họ vừa khinh bỉ vừa cười nhạo lên, nhất là các thiếu niên thiên tài của Lê gia.
Bọn họ đại bộ phận đều có ý muốn cưới Tuyết Tỉnh Nhu làm thê tử, trở thành Tuyết Sơn Thành người người kính trọng hâm mộ nam nhân.
Bọn họ còn nghĩ xâu xa, nói không chừng về sau cả Tuyết Sơn Thành đều là của hắn cũng không chừng.
Bởi vậy trưởng bối trong nhà đều nhất nhở chưa có hôn ước thiên tài tiểu bối phải nhân cơ hội khảo hạch lần này mà biểu hiện bản thân như thế nào ưu tú trước mặt Tuyết Tỉnh Nhu, đạt được nàng phương tâm.
Nhưng bây giờ nổi bật đều bị tên tiểu tử này lấy hết, bây giờ không bỏ đá xuống giếng còn chờ khi nào nữa.
"Ha ha ha, bổn thiếu gia hôm nay nghe qua buồn cười nhất một câu chuyện rồi, ngươi nói ngươi là tứ phẩm Luyện Đan đại sư thì ngươi chính là tứ phẩm Luyện Đan đại sư? Bổn thiếu gia nói bổn thiếu gia còn là Linh Hoàng cấp bậc cường giả đâu, ngươi không phải cũng phải gọi bổn thiếu gia một tiếng đại nhân? Ngươi cũng có mặt ở đây thổi?"
"Ha ha ha, Lê đại ca nói không sai, ngươi nói ngươi là tứ phẩm Luyện Đan đại sư thì ngươi chính là tứ phẩm Luyện Đan sư sao? Ngươi cho chúng ta nơi này đều là ngốc tử không bằng? Uổng công Tuyết tiểu thư vì ngươi ra mặt."
"Đúng vậy, ta cũng thấy vì Tuyết tiểu thư không đáng, nếu hắn thật là tứ phẩm Luyện Đan sư ta sẽ cho hắn liếm giày." thanh niên bên cạnh cũng nhịn không được cười xem thường nói.
Tôn Hoàng Bác nghe mọi người nghị luận trong lòng đều là đắc ý không thôi, hắn ưởng ngực chấp tay sao lưng vừa muốn kêu ngạo mở miệng ta đây thì thấy Vân Phong Nhã từ trong chữ vật lấy ra cái gì đó.
Chưa chờ hắn hoài nghi thì trước mặt Vân Phong Nhã xuất hiện một khối màu xanh thủy tinh có điêu khắc hình Đan lô ngọc bài đang bay lượn trên không trung.
Theo sau Vân Phong Nhã cũng không do dự đưa bản thân hơi thở vào bên trong màu xanh điêu khắc hình Đan lô ngọc bài.
Ngọc bài vừa hấp thu nguồn hơ thở quen thuộc, liền phát ra tia sáng quang mang, từ bên trong tia sáng mọi người có thể thấy được vài vòng chữ to xếp hàng trên không trung.
( Tứ Phẩm trung giai Luyện Đan đại sư, Vân Phong Nhã.) bên cạnh phía dưới làm người chú ý nhất đó là hai chữ "Quan Hạc."cùng con dấu của Tổng đà hội trưởng Luyện Đan sư con dấu làm chứng nhận thân phận, đám người đều hít một ngụm khí lạnh.
"Tứ...tứ phẩm trung giai Luyện Đan sư? Ta đôi mắt hình như có vấn đề rồi?" Có người cứ nghĩ bản thân mình nhìn lầm mà ra thanh nghi ngờ đôi mắt của mình, Kể cả nhận thức không đầy đủ chữ nghĩa râu quai nón cũng nhịn không được hỏi bên cạnh Chuộc nhất.
"Chuộc nhất, lão tử nhận thức chữ nghĩa không nhiều lắm, nhưng tứ phẩm trung giai Luyện Đan đại sư mấy chữ đó lão tử nhận thức a, chẳng lẽ lão tử độc sai rồi? Ngươi nhận thức nhiều hơn, ngươi xem xem lão tử có đọc sai không? "
râu quai nón không có ăn học như những con em gia tộc, nhưng nhận thức chữ cũng là không ít.
Nhưng rõ ràng hắn nhìn đều nhận biết mấy chữ đó nhưng ghép lại thành nghĩa hắn lại không tin bản thân mình rồi.
Chuộc nhất bản thân cũng là không tin, nghe bên cạnh râu quai nón như vậy hỏi hắn tay không chút lưu tình nhéo thật mạnh râu quai nón bên hong một cái.
Râu quai nón đột nhiên bị công kích theo bản năng đau quát lên.
"Aaaa, ngươi nhéo lão tử làm gì? Đau chết lão tử rồi."
"Có đau là không phải