Thế giới này chính là vậy, ngươi cùng người nói đạo lý không bằng trực tiếp dùng nắm tay càng có hiệu quả.
Vân Phong Nhã biết những người này trong lòng đều đã kiên kỵ nàng rồi, đây cũng là điều mà nàng muốn, có kiên kỵ mới có nhiều hơn bảo đảm người khác không dám tính kế nàng.
Vân Phong Nhã nhìn Kiều Gia Hạo khóe môi công công một bộ không sợ trời không sợ đất tiểu gia nói.
"Người không chọc ta, ta không chọc người, nếu chọc tiểu gia thì xem nắm tay ai mạnh hơn.
Ngươi nói tiểu gia ta độc ác? Vậy ngươi giám nói ngươi chưa giết qua người vô tội? Đánh không lại thì đừng dùng lời nói khích bác người khác, tiểu gia ta càng xem thường ngươi." Nàng trong mắt hiện lên sự giảo hoạt nói."Ha ha, mà đúng rồi, Nhàn gia người là cùng các ngươi Kiều gia tạo thành đoàn đội, tiểu gia ta tin tưởng Kiều gia các ngươi sẽ không bỏ mặt Nhàn gia ở nơi này bị Linh thú làm thịt đi?" Nàng nhìn qua Tôn đại sư đứng bên cạnh Kiều Gia Hạo cười nói." Tôn gì đó, vừa rồi Nhàn Thành Đông vì ngươi mới ra mặt, bây giờ bọn họ đều vì ngươi mà bị thương, ngươi không thể bỏ mặt nha, bằng không nơi này mọi người về sau làm sao dám vì ngươi ra mặt nữa."
Đám người đang xem kịch vui nghe vậy cũng nhìn về Kiều Gia Hạo cùng Tôn đại sư xem họ như thế nào trả lời.
Bọn họ có thể không dựa lưng vào đồng đội, nhưng ít nhất là đồng đội với nhau vẫn phải chiếu cố một chút, đây cũng là bọn họ tạo thành đội ngũ ý nghĩa, bằng không ai muốn cùng ngươi đội ngũ a.
"Ngươi...!"
Kiều Gia Hạo cùng Tôn đại sư mặt đều tức đỏ.
Bọn họ biết tên tiểu tử này tính kế bọn họ, nếu lưu lại cứu giúp thì bọn họ không thể vào bên trong sương mù tìm Mộc Linh Châu được.
Mà nếu không cứu giúp Nhàn gia thì thanh danh của Kiều gia đều bị xú, sẽ trở thành Minh Thành người đầu câu truyện.
Cứu cũng không được mà không cứu cũng không được.
Tôn Hoàng Bác tức giận quát lên.
"Làm càng, ngươi đến cùng là người nào cũng giám cùng Tôn mỗ ta như vậy bất kính? Nếu để gia tộc của ngươi biết được ngươi đắc tội một vị có thể trở thành lục phẩm Luyện Đan sư ngươi nghĩ bọn họ sẽ tha thứ cho ngươi sao? Tôn mỗ ta không thể không thừa nhận ngươi thiên phú hơn người, nhưng ngươi nên biết nho nhỏ Linh Vương cấp bậc đứng trước mặt tứ phẩm Luyện Đan sư chỉ có cuối đầu phân."
Tôn Hoàng Bác tức giận hâm dọa nói.
Dù sao với thiên phú của hắn nhất định sẽ trở thành Lục phẩm Luyện Đan sư, đến khi đó đừng nói là tứ đại gia tộc, kể cả tứ đại Quốc chủ đều phải kính hắn 3 phần, nói chi nho nhỏ nhị lưu gia tộc hoạt là tông chủ thiếu gia gì đó.
Nhưng hắn Tôn Hoàng Bác cũng không phải là không thấy việc đời người, theo hắn biết đến những thế lực lớn bên trong không có họ Vân gia tộc hoạt là tông chủ nào đó họ Vân cả.
Như vậy tên tiểu tử này gia tộc cũng không đáng để vào mắt, đều mà hắn e sợ nhất chính là tên tiểu tử này là được một cường giả nào đó nhận làm đệ tử, bằng không với thiên phú quỷ tài còn độc miệng này của hắn sớm đã bị người giết rồi.
Trước lúc biết rõ ràng tên tiểu tử này thân phận phía trước, hắn chỉ có thể nói lời hâm dọa xem tên tiểu tử này như thế nào phản ứng đã.
Vân Phong Nhã khoanh tay trước ngực đánh giá Tôn Hoàng Bác từ trên xuống dưới một lần, người này tuy kêu ngạo, nhưng đầu óc vẫn là sử dụng được.
Nếu đổi lại những tứ phẩm Luyện Đan sư khác đã sớm lợi dụng thân phận tứ phẩm Luyện Đan sư mà mướn những người nơi này với giá cao vây giết nàng rồi, dù sao tứ phẩm Đan dược dụ hoạt vô cùng lớn.
Nàng trong mắt lóe qua tia sáng, Phượng Nhã Các Đan dược không đủ dùng nha, bây giờ có miễn phí một người tứ phẩm Luyện Đan sư, bỏ qua cũng tiếc lắm nha.
Tôn Hoàng Bác không hiểu sao chợt rùng mình một cái.
"Chỉ là Tứ phẩm sơ giai Luyện Đan sư có gì lợi hại mà để ngươi như vậy kêu ngạo? Tiểu gia ta còn không để vào mắt đâu.
"Vân Phong Nhã ghét bỏ kêu ngạo nói.
Đám người lúc này có thể khẳng định tên tiểu tử này đầu óc có vấn đề rồi, kể cả tứ phẩm Luyện Đan sư mà hắn cũng ghét bỏ.
Hắn chẳng lẽ không biết tứ phẩm Luyện Đan Sư đi đến gia tộc nào cũng được xem là thượng tầng khách quý sao? Nếu tứ phẩm Luyện Đan sư lưu lại gia tộc họ làm gia tộc Luyện Đan Sư, bọn họ không đem người ta trở thành cung phụng mà đối đãi, tên tiểu tử này thì tốt rồi, không để tứ phẩm Luyện Đan sư vào mắt, hắn không phải đầu óc có vấn đề còn là gì nữa?
"Ngươi...ngươi..." Tôn đại sư ngón tay tức giận chỉ vào Vân Phong Nhã chỉ có thể nói ngươi ngươi.
"Ta nói, Tôn gì đó? Tiểu gia ta biết ngươi chính là không phục, nhưng tiểu gia ta nói đều là sự thật, chỉ là tứ phẩm sơ giai Luyện Đan sư tiểu gia ta còn thật không để vào mắt."
"Ha ha ha, ngu xuẩn, ngươi cả thảo dược cũng phân không rõ ràng, cứ nhiên xem thường tứ phẩm Luyện Đan sư, bổn thiếu chủ xem ra, qua không bao lâu gia tộc của ngươi vì ngươi ngu xuẩn lời nói mà bị hủy diệt cũng là.
"
Vân Phong Nhã cười như không cười nhìn Kiều Gia Hạo nói." Ngươi quả nhiên là Ếch ngồi đáy giếng, ngươi chẳng lẽ không nghe nói qua thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân sao? Một tứ phẩm Luyện Đan sư đã bước qua nữa trăm thì có gì giỏi, nói không chừng trước 25 tuổi tiểu gia ta cũng là lục phẩm Luyện Đan sư đâu."
Đám người: ngươi cứ thổi, tiếp tục thổi, chúng ta đánh không lại ngươi.
Bọn họ rất là ngứa tay a.
"Ha ha ha, bổn thiếu chủ nghe qua buồn cười nhất câu nói, ha ha ha, ngươi cho Luyện Đan là như vậy dễ dàng sao? Còn trước 25 tuổi ngươi