Cách ăn của lão giả này như sói ăn hổ nuốt, giống hệt một lão khất cái chưa bao giờ được nếm chút đồ ngon, một bàn đầy món ăn thừa nhưng không thấy lão bắt bẻ một câu nào, còn rất nhanh đã quét dọn sạch sẽ, không chừa lại thứ gì.Cuối cùng lão bưng chén đĩa lên, uống sạch canh cá, đầu lưỡi hẹp dài còn nhẹ nhàng liếm môi mình, lúc này mới buông chén đĩa xuống, lộ ra vẻ mặt thỏa mãn."Trong biết bao những món ăn, vẫn là cơm thừa ngon nhất.""Dù phải theo Tiễn gia, cũng may còn được một chút ưu đãi này."Tiền Tiểu Cửu ngồi ngay ngắn lại, nhìn lão quản gia trước mặt nói: "Diêu gia, ngài đã trở lại? Xem ra Vô Tướng Vương đã rời kinh rồi?"Diêu Thiểu Ty nhặt tẩu hút thuốc lên, hé miệng hung hăng rút một hơi.
Lão thỏa mãn phun ra nuốt vào làn khói xám rồi mới bình thản mở miệng nói: "Thiên biến vạn hóa, tên cổ gọi là Vô Tướng.""Thực lực Vô Tướng Vương cũng chỉ thế mà thôi, trên Địa bảng có khá nhiều người đủ năng lực bóp chết hắn, có thể nói là hai bàn tay cũng không đếm hết, vậy mà Vô Tướng Vương vẫn xếp thứ chín trên Địa bảng.""Duy nhất một vị thân là đại Tông Sư, được đặt song song cùng Vô Thượng Tông Sư ấy.""Chẳng qua không một ai biết Vô Tướng Vương là nam hay nữ, vóc dáng đối phương cao hay thấp, rút cuộc thân phận thực sự của người đó là ai?""Vậy mới nói đắc tội với Vô Tướng Vương là thê thảm nhất, hầu như không một ai qua được.
Từ đó về sau sẽ vĩnh viễn không bao giờ được yên tĩnh, ngoại trừ chính bản thân mình, không đời nào dám tin tưởng bất luận ai khác.""Kể cả thân sinh cốt nhục, kể cả nương tử chung chăn gối vài chục năm, hoặc là phụ mẫu sinh dưỡng ra ngươi...!Tất cả bọn họ đều có thể là Vô Tướng Vương.""Là thấy Vô Tướng Vương rời khỏi Thần Đô, nhưng đối phương thật sự rời đi? Hay là giả vờ? Chẳng ai hay biết?"Sắc mặt Tiền Tiểu Cửu đầy chăm chú, hắn ngưng trọng mở miệng nói: "Ta cũng không tin Vô Tướng Vương sẽ rời khỏi Thần Đô.
Lúc này Diệp Vô Diện đến Thần Đô hoàn thành nghi thức thiên mệnh, tuy hiểu nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không đúng.""Kim Phong Dạ Vũ lâu là tổ chức sát thủ.
Người như Vô Tướng Vương, đã sớm mất đi thân tình, lục thân không nhận, chắc chắn không phải loại người vì đệ tử, mà có gan mạo hiểm."Diêu Thiểu Ty hút thuốc, từ từ mở miệng nói: "Không cần quan tâm tới Vô Tướng Vương, thiên hạ này thiếu gì chuyện cần phải chú ý tới.
Nếu chuyện gì cũng biết quá rõ ràng, sẽ tốn rất nhiều thời gian.""Nước trong Thần Đô này rất sâu?""Do bọn họ gây sức ép thôi.
Đại Chu lập quốc mới hơn hai trăm năm, căn cứ vào tiền triều mà suy tính, vận mệnh quốc gia còn hơn hai trăm năm nữa.
Tóm lại là chẳng có điều gì vĩnh viễn không tàn.""Ngược lại, Tiểu Cửu, ngươi đã quên một chuyện.""Sở trường của Vạn Nhân Vãng kia là sắp đặt người, khiến cho Tiểu Cửu ngươi thành người ở giữa.
Ngươi cần làm dịu đi quan hệ với Đậu Trường Sinh, đừng để Đậu Trường Sinh ghi hận chuyện nghi thức thiên mệnh.""Coi ngươi là kẻ lấy tiền mà không làm được chuyện gì, chỉ biết phá hủy quy củ."Tiền Tiểu Cửu lắc đầu nói:"Bọn họ nhất định không thể cùng tồn tại được.
Kể cả khi Vạn Nhân Vãng nhận lỗi, ta chỉ nhìn thoáng qua cũng biết, Trường Sinh ca sẽ không bỏ qua.""Hơn nữa Vạn Nhân Vãng này, không phải thật sự muốn nhận lỗi.
Hắn còn có tâm tư khác, định ly gián một chút.""Ai cũng biết Vạn Nhân Vãng và Triệu Vô Độ vốn bất hòa, thế đã như nước với lửa.""Nhưng đó cũng không phải chuyện quan trọng.""Điều quan trọng chân chính là ...!Vạn Nhân Vãng đã già rồi mà Trường Sinh ca vẫn còn trẻ tuổi.""Trong tương lai nhiều nhất Vạn Nhân