"Thậm chí đa phần còn đang mài dao xoèn xoẹt muốn tới Thần Đô, muốn chiến thắng Trường Sinh ca, sau đó vinh quang lên vị trí Nhân bảng.""Nói đến đây, cũng vì bọn họ thấy tu vi Trường Sinh ca thấp, bọn họ mơ màng sinh ra một thứ suy nghĩ loại người như vậy làm được thì ta cũng làm được.
Bởi vậy mới muốn tới đây kiếm chút lợi lộc.""Thế nhưng lại hoàn toàn bỏ qua điểm mấu chốt.
Dù Diệp Vô Diện đè thấp cảnh giới, không thể vận dụng võ học bản thân, đối phương vẫn là yêu nghiệt đứng thứ bảy Nhân bảng."Tẩu hút thuốc trong tay Diêu Thiểu Ty lay động, lão phản bác: "Nhưng chỉ là như vậy vẫn chưa đủ?"Tiền Tiểu Cửu tương đối tán thành ý này: "Đó chỉ là một biểu tượng thôi, điều chân chính khiến cho ta coi trọng chính là Trường Sinh ca đắp nặn nên chuyện về sao chổi kia.""Đây là nét bút của thần, có tác dụng như vẽ rồng thêm mắt.""Nghĩ kỹ xem, sau khi chuyện sao chổi xuất hiện, ai là người phải chết?""Vương bộ đầu, Trịnh Thế Minh.
""Thân phận của bọn họ là gì?""Là ngân chương bộ khoái, kim chương bộ khoái.""Điểm giống nhau của bọn họ là gì?"Diêu Thiểu Ty lập tức trả lời: "Đều là thủ trưởng của Đậu Trường Sinh.""Hiện giờ Trường Sinh ca có chức quan gì?""Kim chương bộ khoái."Diêu Thiểu Ty vừa thốt lên lời này, trong đầu lão lập tức hiểu ra.
Ngay sau đó lão ngẩng đầu nhìn về phía Tiền Tiểu Cửu.Tiền Tiểu Cửu gật đầu thật mạnh nói: "Không sai.""Thiên phú trác tuyệt, tâm tính tàn nhẫn, mục tiêu rõ ràng.
Trường Sinh ca không thành công, ai có thể thành công?"Có một tiếng xoảng vang lên, tẩu hút thuốc đã rơi xuống băng ghế, trong mắt Diêu Thiểu Ty hiện ra vẻ kinh hãi.Móa nó?Đám hậu bối bây giờ thật là đáng sợ.Đêm khuya Chu Tước phường tại Đậu phủ.Đậu Trường Sinh đẩy cửa lớn đi vào trong sân.Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm chỉ thấy vô vàn ngôi sao đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, nhưng vẫn tỏa sáng lấp lánh, giống như từng ngọn đèn dầu, đốt sáng cả bầu trời đêm hợp thành ngân hà bao la bát ngát.Ánh mắt hắn không ngừng di động, cuối cùng lại nhìn về phía Bắc Đẩu Thất Tinh có hình dạng cái thìa quen thuộc ấy.Đậu Trường Sinh không nhìn được thiên văn, bởi vậy trong vô vàn những ngôi sao sáng lấp lánh kia, hắn chỉ có ấn tượng với mỗi một chòm Bắc Đẩu Thất Tinh thôi.Một chòm sao, kiếp trước đã quen, kiếp này lại gặp.Cũng không biết rốt cuộc hai thế giới này có quan hệ hay không?Nghĩ tới đây hắn thu hồi ánh mắt.
Mới mấy tháng thời gian lại khiến Đậu Trường Sinh sinh ra một loại cảm giác buồn bã mất mát, một loại ảo giác như hắn đã rời nhà mấy trăm năm rồi.Đậu Trường Sinh đến một gian sương phòng, châm ngọn đèn, nhìn gian phòng nọ dần dần trở nên sáng sủa.Căn phòng này tương đối trống trải, còn chẳng có chút đồ dùng sinh hoạt nào, có điều đã được quét dọn tương đối sạch sẽ.
Đậu Trường Sinh đi tới giường gỗ, khoanh chân ngồi ngay ngắn xuống dưới, ngũ tâm hướng thiên (*)(*) Ngồi khoanh chân, để đỉnh đầu, hai lòng bàn chân, hai lòng bàn tay hướng lên trời.Lúc này hắn mới lấy hộp gỗ vẫn giấu trong ống tay áo ra rồi chậm rãi mở hộp gỗ nọ, lật tấm vải đỏ lên, nhìn thấy một mảnh da Thiên Xà.Đậu Trường Sinh cụp mắt xuống, từ từ nhắm chặt lại, tâm thần bắt đầu ngưng tụ, sau đó từ từ chìm vào mảnh da Thiên Xà.Tỉnh Thần Mộc tỏa ra hương khí nhàn nhạt, không ngừng điều tiết tinh khí thần của Đậu Trường Sinh, tâm thần hắn chìm vào mảnh da Thiên Xà, hai thứ từ từ dung hợp lại, hết thảy đều là