Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 113: Kẻ điên


trước sau

Bởi vì quen biết với Cảnh Dật Thần, cho nên Mộc Thanh biết rõ Cảnh Dật Nhiên, biết rằng hắn ta luôn làm những chuyện không bình thường. Nhưng chỉ là không nghĩ tới cái tên gia hỏa này to gan như vậy, dám ở ngay mí mắt của Cảnh Dật Thần cướp người.

Càng không xong chính là, Thượng Quan Ngưng còn chưa khỏi hẳn, nhiệt độ cơ thể cô vừa mới hạ xuống chút ít, nếu cứ đi ra ngoài như vậy, phần truyền dịch sẽ bị chậm trễ, thân thể của cô chắc chắc sẽ bị cơm sốt hành hạ, nóng như bị cắn nuốt!

Phải mau chóng tìm được Thượng Quan Ngưng!

Trong lòng Mộc Thanh đem Cảnh Dật Nhiên mắng cho máu chó phun đầu, hắn ta là một con người điên, không hề quan tâm đến sống chết của Thượng Quan Ngưng, trực tiếp đem người từ trên giường bệnh ôm đi.

Nếu hắn bị Cảnh Dật Thần bắt được, khẳng định sẽ chết cực kì thảm, không đúng, hắn ta sẽ sống không bằng chết!

“Cảnh thiếu, chúng ta cần mau chóng tìm được chị dâu, thân thể của cô ấy đang trong trạng thái không được lạc quan! Không duy trì được lâu lắm, Tôi sẽ mang theo thuốc, đi tìm cùng anh!"

Mộc Thanh lúc này căn bản không rảnh lo ca đêm, hiện tại Thượng Quan Ngưng là quan trọng nhất, cậu không dám tưởng tượng, nếu Thượng Quan Ngưng sảy ra sai sót gì thì toàn bộ thành phố A sẽ có bao nhiêu người chôn cùng cô!

Cảnh Dật Thần đã rất lâu không có tức giận như vậy, lần trước anh tức giận như vậy là chuyện của mười năm trước, khi Đường Vận mất tích.

Lúc ấy toàn bộ thành phố A đều bị anh huyết tẩy một lần, thế cho nên những người không sợ trời không sợ đất khi nói đến Cảnh Dật Thần thì đều biến sắc.

Hy vọng lúc này đây, sẽ không lại phát sinh việc đổ máu như năm đó, tuy rằng Cảnh Dật Thần và Cảnh Dật Nhiên là hai anh em nhưng vẫn luôn thù ghét nhau, nhưng trong Cảnh gia không hề có cảnh tàn sát nào. Cảnh Trung Tu đều luôn coi trọng hai người con trai như nhau, đánh nhau gây loạn thì ông có thể mặc kệ, nhưng một khi tàn sát mạng sống của nhau thì ông sẽ can thiệp.

Cảnh Dật Thần không nói gì, lạnh mặt đi nhanh ra ngoài.

Bởi vì có anh ở đây cho nên đám người Lý nhiều đêm nay cũng không có đi theo tới bệnh viện, bọn họ không nghĩ đến, Thượng Quan Ngưng ở bên Cảnh Dật Thần bên người còn có thể xảy ra chuyện.

Lý nhiều biết được Thiếu phu nhân bị nhị thiếu gia mang đi, lập tức mang theo người bắt đầu đi tìm.

Cảnh Dật Thần thủ hạ rất nhiều, cơ sở ngầm trải rộng toàn bộ thành phố A, Cảnh Dật Nhiên mang theo Thượng Quan Ngưng rời đi không lâu lắm, mười lăm phút sau đã bị bọn họ phát hiện.

Cảnh Dật Thần thu được vị trí, mang theo Mộc Thanh đuổi theo, dọc đượng đi anh dùng tốc độ cực kì khủng bố. Tính năng ưu việt của chiếc xe Aston được anh phát huy triệt để.

Thượng Quan Ngưng ở hôn mê lúc tỉnh lúc trầm luôn cảm thấy bị một người ôm vào trong ngực, cô tưởng là Cảnh Dật Thần, lông mày nhẹ nhàng nhíu lại, nhắm mắt lại bất mãn nói: “Anh tránh ra, tránh xa tôi ra một chút, tôi không thích anh.”

Cô một mặt nói, một mặt lại dùng tay đẩy hắn.

Nữ nhân trong lòng bởi vì sinh bệnh mà trên mặt không thấy chút huyết sắc nào, bộ dáng của cô lúc ngủ rất đáng yêu và nhu nhược, không giống như ngày thường nhìn thấy hắn thì đều rất lãnh đạm và xa cách.

Cảnh Dật Nhiên đem lỗ tai dí sát môi Thượng Quan Ngưng, cuối cùng nghe rõ lời cô nói.

Chẳng lẽ cô thần chí không rõ ràng, dưới tình huống cũng biết người ôm cô không phải Cảnh Dật Thần? Vẫn là nói, lời này căn bản là nói với Cảnh Dật Thần?

Chẳng lẽ hai người bọn họ cảm tình, cũng không có tình cảm tốt như hắn tưởng tượng?

Bờ môi gợi cảm của Cảnh Dật Nhiên lộ ra ý cười mang theo tia tà khí.

Hắn bắt lấy bàn tay nhỏ mềm mại không xương đang càng ngứa ở trên người mà hôn một chút.

Hôn xong hắn mới ý thức được vừa rồi chính mình làm cái gì.

Tựa hồ cáu giận hành vi vừa rồi của chính mình, Cảnh Dật Nhiên dùng sức làm cho Thượng Quan Ngưng tỉnh: “Tiểu mỹ nhân, tỉnh tỉnh, bản công tử thích kích thích, không thích sự trầm ổn, bằng không thân thể sẽ không có phản ứng!"

Thượng Quan Ngưng miễn cưỡng mở to mắt, chờ khi cô nhìn thấy người đang ôm mình trong ngực là Cảnh Dật Nhiên còn tưorng rằng bị ảo giác.

Không đúng, nếu xuất hiện ảo giác cũng nên là Cảnh Dật Thần mới đúng, cô đối với cái tên điên Cảnh Dật Nhiên kia không có chút hảo cảm nào,
đối tượng để ảo gíac khẳng định không phải là hắn.

Cảnh Dật Nhiên đem ánh mắt của Thượng Quan Ngưng thu hết vào đáy mắt, trong lòng không biết vì cái gì bỗng nhiên giận dữ, liền giận dữ đánh vào mông Thượng Quan Ngưng một chút.

“Ở trong lồng ngực tôi không được nghĩ tới nam nhân khác!”

Ngữ khí hắn ngang ngược mà tức giận, tựa hồ coi Thượng Quan Ngưng là người phụ nữ của mình.

Thượng Quan Ngưng bị hắn đánh vào mông, vừa thẹn lại vừa giận, bất chấp đau đớn, cắn một cái vào cánh tay của hắn.

Cắn xong rồi cô liền nhắm mắt lại, chờ đợi lửa giận của Cảnh Dật Nhiên.

Đợi một hồi lâu không có động tĩnh gì, cô lại mở to mắt, lại nhìn thấy con ngươi mầu đen của Cảnh Dật Nhiên có một tia sáng, chỉ có sự hưng phấn chứ không hề có sự phẫn nộ.

Thượng Quan Ngưng trong lòng thêm một lần nữa khẳng định con người trước mặt này là một người thất thường, chính xác là một kẻ điên!

Cảnh Dật Nhiên cảm thụ được trên cánh tay truyền đến chút đau đớn, bỗng nhiên cúi đầu liền muốn hôn Thượng Quan Ngưng.

Thượng Quan Ngưng vẫn luôn đều ở trong tư thế phòng bị hắn, thấy hắn cúi đầu liền cuống quít dùng tay che lại toàn mặt của chính mình.

Cảnh Dật Nhiên liền hôn luôn lên lòng bàn tay non min của cô.

Hai người ngồi ở ghế sau chiếc Maserati vâcn luôn duy trì một tư thế ái muội. Trên ghế trước có người lái xe khiến cho người khác có cảm giác như không tồn tại, một lát sau người đó liền quay lại cung kính nói với Cảnh Dật Nhiên: "Nhị thiếu, đã tới nơi rồi.

“Anh muốn mang tôi đi đến chỗ nào?” Thượng Quan Ngưng hiện tại cả người đều rất không thoải mái, căn bản là không có sức lực cùng Cảnh Dật Nhiên đấu, nhưng cô có linh cảm phải rời xa cái con người nguy hiểm này.

Cảnh Dật Nhiên một tay đem cô từ trong xe ôm ra, hỏi một đằng trả lời một nẻo nói: “sao lại nhẹ như vậy? Cảnh Dật Thần không có cho cô ăn no cơm hay sao?”

“Anh buông tôi ra, tôi có thể tự đi!” Thượng Quan Ngưng lập tức giãy giụa, cô không thích người này ôm cô.

Cảnh Dật Nhiên không thèm để ý phản kháng của cô, chỉ nhẹ nhàng nói: “Nếu cô lại giãy giụa, tôi hiện tại sẽ lột sạch quần áo cô, thỏa mãn cô ngay trên đường cái”

Thượng Quan Ngưng lập tức bất động. Hắn là người điên, chắc chắn nói được thì làm được!

Cô hiện tại rất hy vọng Cảnh Dật Thần có thể mau mau xuất hiện ở trước mặt cô, bị Cảnh Dật Nhiên ôm như vậy, cơ thể cô sẽ không được mất.

Không biết Cảnh Dật Nhiên rốt cuộc làm thế nào mà có thể đưa cô tới đây, cô nhớ rõ ràng là mình đã uống thuốc cảm nằm ngủ ở trên giường mà.

Hơn nữa, lần trước cô đã đáp ứng Cảnh Dật Thần cho Lý Nhiều dẫn người đi bảo vệ cô.

Nhưng hiện tại, người đâu?!

Cô cảm thấy như đã qua cả một thế kỷ, như thế nào mà một người cũng không có xuất hiện!

Cảnh Dật Nhiên như là có thể nhìn thấu cô, đắc ý nói: “Yên tâm đi, không ai có thể tìm được cô, đêm nay, cô là của tôi!”

Thượng Quan Ngưng nhìn hắn tự phụ mang bộ dạng cuồng ngạo, trong lòng cô tức khắc lạnh gáy.

Chỉ là, khi nhìn thấy Cảnh Dật Nhiên ôm cô vào một nhà quán bar, thì trong lòng cô tràn đầy nghi hoặc.

“Tới quán bar làm gì?” Trong lòng cô không nhịn được mà hỏi.

“Tới quán bar thì đương nhiên là mua say, ngoại trừ việc mua say ra thì còn có thể mua những thứ khác, ví dụ như......Xuân... Dược!"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện