Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 194: Một tay che trời (1)


trước sau

Bác sĩ ý cười không giảm, như cũ đúng mực nói: “Hả, cậu nghe ai nói? Viện trưởng chúng tôi rất ít khi được nghỉ, cho nên lần này mới đặc biệt đi du lịch mấy ngày!”

Tạ Trác Quân lo lắng mà không có cách nào, chỉ phải năn nỉ nói: “Bác sĩ, ông cũng biết bệnh tình của tôi, hơn nữa ông cũng vừa nói, tình huống hiện tại của tôi không được tốt lắm, phải nhanh chóng tiến hành giải phẫu, có thể liên lạc với Viện trưởng mấy người gọi trở về, để hắn làm phẫu thuật cho tôi? Mạng người quan trọng, hắn là Viện trưởng của bệnh viện, cứu người là chức trách của hắn? Tôi có thể thêm tiền, chỉ cầu có thể cứu tôi, mỗi ngày tôi đều đau đầu mấy lần, thật sự là không thể chịu đựng nổi!”

“Ai nha, đây không liên quan đến chuyện tiền nong, bệnh viện chúng tôi đều có giá cả rõ ràng với mỗi hạng mục chữa trị có lập giá cả ở Cục thuế, làm sao có thể thu phí lung tung! Đừng nói Viện trưởng của chúng tôi sẽ không vì ít tiền như vậy gấp gáp trở về, kể cả ngày mai Viện trưởng trở về, cũng không tới lượt cậu phẫu thuật, lịch phẫu thuật của hắn đã được sắp xếp tới tận sang năm! Người tìm Viện trưởng chúng tôi chữa bệnh rất nhiều, không có cách nào có ai không biết Viện trưởng bệnh viện Mộc thị y thuật cực kì tốt! Ai, tôi khuyên cậu vẫn nên đi tới bệnh viện khác khám, thành phố A cũng không phải chỉ có mỗi bệnh viện nhà chúng tôi!”

Bác sĩ trên mặt tuy rằng tràn đầy ý cười, nhưng trong lòng đối với Tạ Trác Quân lại cực kỳ khinh thường.

Ông vốn đang có chút đồng tình, không biết tại sao đắc tội với Viện trưởng, khiến Viện trưởng không chịu làm phẫu thuật cho hắn, hiện tại nghe hắn nói liền không còn một chút đồng tình nào nữa!

Ông là bác sĩ, ghét nhất người khác dùng chức trách “Cứu chữa người bệnh” linh tinh này nói ra, giống như bọn họ không cứu người thì sẽ mắc tội ác không thể tha thứ!

Bác sĩ cũng là người, cũng mệt mỏi, năng lực cũng chỉ có hạn, có thể cứu người tất nhiên sẽ đi cứu! Giống như bệnh của Tạ Trác Quân, phẫu thuật có xác suất nguy hiểm lớn như vậy, làm không tốt sẽ khiến hắn mất mạng, đến lúc đó người nhà hắn khẳng định sẽ ở cửa bệnh viện làm loạn, nói bệnh viện bọn họ xem mạng người như cỏ rác! Việc này không phải chưa từng xảy ra, Viện trưởng không tiếp nhận lần phẫu thuật này về tình cảm có thể tha thứ!

Tạ Trác Quân ở bệnh viện ngây người thật lâu thật lâu, chính là bác sĩ không thèm hé miệng nói nửa lời, hắn không có cách nào, đành phải ôm hy vọng đi bệnh viện thành phố, sau đó lại đi bệnh viện lớn X, bệnh viện nhân dân, năm sáu cái bệnh viện không kể lớn nhỏ.

Đều cùng một câu trả lời: Bệnh của cậu rất nghiêm trọng, nhưng là ca phẫu thuật này chúng tôi không làm được!

Hỏi ai có thể làm, đều cùng một câu trả lời: Bệnh viện Mộc thị, Mộc Thanh!

Tạ Trác Quân có chút tuyệt vọng trở về nhà, đem bệnh trạng cùng tình cảnh hiện tại nói cho ba mẹ hắn biết.

Vợ chồng Tạ thị không nghĩ tới bệnh của con trai lại nghiêm trọng như vậy, hình ảnh hắn hôn mê năm đó vẫn nhớ rất rõ ràng, hai vợ chồng cực kỳ sợ hãi con trai lại giống như năm ấy, không còn sức sống nằm trên giường không phát ra một chút tiếng động nào!

Bọn họ nhờ tới tất cả các mối quan hệ, tiêu tốn rất nhiều tiền bạc cuối cùng cũng chỉ biết được, người duy nhất có thể cứu hắn là Viện trưởng bệnh viện Mộc thị - Mộc Thanh, vẫn đang ở trong nước, hằng ngày vẫn đến bệnh viện Mộc thị! Hắn cố ý không phẫu thuật cho con trai bọn họ!

Tại sao lại như vậy?!

Tạ gia cùng bệnh viện Mộc thị không thù không oán, Mộc Thanh tại sao không muốn làm phẫu thuật cho con trai bọn họ? Còn muốn bịa đặt một lý do—— đi du lịch!

Tạ Đông Phong tung hoành trong giới kinh doanh nhiều năm, nhạy bén phát hiện, nhà bọn họ đã lâm vào một cục diện khó khăn: Không ai chịu giúp đỡ, bị một bàn tay thật lớn đằng sau kiềm chế!

Loại cảm giác này trước nay đều không có, chính là nửa năm trở lại đây vẫn một mực bủa vây ông ta, làm chuyện gì cũng không thuận lợi.

Mỗi ngày ở công ty đều xuất hiện vấn đề lớn, động một chút sẽ có nhà buôn không chịu hợp tác, hoặc là Cục Thuế vụ tra xét cùng bộ Công Thương phái
người xuống kiểm tra, hoặc là dứt khoát có một số nhân viên từ chức không làm!

Những bạn bè ngày trước quan hệ rất tốt, những người có quan hệ hợp tác đều lấy đủ loại lý do biến mất, điện thoại cũng không chịu nghe!

Mặc kệ đi tới đâu cũng gặp được trở ngại, khách sạn không được vào, nhà hàng không chào đón bọn họ, hiện tại bệnh viện cũng không chịu chữa trị!

Tạ gia rốt cuộc đã đắc tội với ai?!

Ai sẽ có như thực lực lớn như vậy, tất cả các ngành các nghề ở thành phố A, các tầng lớp đều có thể điều khiển, chỉ vì đem Tạ gia ép đến góc tường không thể xoay người!

Chỉ tính lần huy động này, cũng hao phí cực nhiều nhân lực cùng tiền tài, căn bản không có lãi!

Một nhà ba người ngồi ở phòng khách, tâm trạng mọi người đều rất nặng nề lặng im không nói, không khí đè nén khiến bọn họ hít thở không thông..

Cái cảm giác bị người khác theo dõi, bị một bàn tay vô hình gắt gao nắm cảm giác cực kì đáng sợ, bởi vì bọn họ căn bản không biết đối phương là ai, ở đâu tới, có ý đồ gì, vì sao lại làm như vậy!

Ba người đồng thời nghĩ tới một từ: Một tay che trời!

Không biết qua bao lâu, Tạ Đông Phong mới dùng giọng khô khốc khàn khàn nói: “Chúng ta…… Đắc tội một người mà chúng ta không thể trêu vào……”

Tạ Trác Quân ngẩng đầu, hốc mắt trũng sâu, mỏi mệt không chịu nổi nói: “Nhưng mà chúng ta khi nào đã đắc tội một người như vậy? Chúng ta căn bản là không quen biết người nào như thế cả!”

Phụ tử hai người đang nhíu mày lo lắng, đau khổ suy nghĩ, bên này Vương Lộ lại có chút do dự nói: “Chẳng lẽ là…… Thượng Quan Ngưng? Tôi cảm thấy, từ khi Trác Quân cùng cô ta từ hôn, Tạ gia liền bắt đầu làm gì cũng không thuận lợi, đặc biệt từ lúc qua năm mới, cô ta đã làm loạn hai lần, mỗi lần đều cảm thấy hùng hổ dọa người, bạn trai của cô ta giống như không phải người bình thường!”

Cha con hai người nghe vậy, trong lòng lộp bộp một tiếng.

Người đàn ông của Thượng Quan Ngưng, đâu chỉ không bình thường! Quả thực là không đem ai để vào mắt, một Phó thị trưởng như Thượng Quan Chinh, hắn đến một ánh mắt đều lười nhìn đến!

“Trác Quân, con có biết người đàn ông của Thượng Quan Ngưng là ai không?” Tạ Đông Phong cảm thấy chính mình nghĩ ra cái gì đó, lập tức hỏi con trai.

Tạ Trác Quân lắc đầu, cau mày nói: “Con cũng không quen biết, nhưng đó không phải bạn trai của cô ấy, mà là chồng. Thượng Quan Ngưng đã kết hôn, đã sớm kết hôn!”

“Cái gì?!”

Tạ Đông Phong cùng Vương Lộ kinh ngạc vô cùng, bọn họ đều cho rằng Thượng Quan Ngưng đối với con trai vẫn còn tình cảm sâu đậm, thậm chí vì yêu sinh hận, cho nên mới phá hủy lễ đính hôn cùng lễ cưới của hắn.

Hóa ra không phải!

“Con đã từng điều tra, Thượng Quan Ngưng tháng chạp năm trước đã kết hôn, nhưng là tra không được tin tức của người đàn ông đó, con nghe bạn bè ở Cục Công An nói, tin tức cô ấy kết hôn đã được xếp vào hàng tin tức cực kì bảo mật, ngoại trừ Cục trưởng của Cục Công An có thể đọc, còn lại tất cả mọi người đều không được xem. Ngày mai con lại tìm người điều tra một chút, nhìn xem có thể tìm được một chút manh mối hay không.”

Tạ Đông Phong nghe con trai nói xong, chỉ cảm thấy từ đầu lạnh đến chân, cả người như lọt vào hầm băng!

“Không cần điều tra, ba biết là ai!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện