“Vì cái gì?”
“Con muốn đi rèn luyện một chút.”
Cảnh Dật Thần nhìn thoáng qua thần sắc đạm nhiên cử con trai, dùng ngữ khí đạm nhiên y như thế hỏi: “Con đi vào tổ chức sát thủ không phải vì Cảnh Trí sao?”
Cảnh Duệ hơi hơi cứng lại, nhưng lại không mở miệng phủ nhận.
“Con không thể đi, tổ chức sát thủ chỉ là dạy nên giết người như thế nào, sẽ không dạy con làm sao để quản lúc một gia tộc kinh doanh, con lãng phí thời gian, người thừa kế của Cảnh gia không thể hành động theo cảm tình, mà là dùng lý trí, dùng phương thức hữu hiệu nhất để hóa giản vấn đề khó khăn."
Cảnh Dật Thần không có tức giận với quyết định của con trai, nhưng cũng không vui vẻ.
“Ta vẫn luôn cố gắng can thiệp, Tiểu Lộc cũng đã đi, lực lượng Cảnh gia cũng khổng lồ đến nỗi không tưởng, cho dù chúng ta không lấy được hiệu quả, con cho rằng con có thể sao? Việc hiện tại con cần làm không phải là một mình đi vào chỗ nguy hiểm, mà là đề cao chính mình, tích lũy đủ lực lượng, chống lại những cái thế lực mạnh mẽ đó. Chỉ có ngươi đủ lớn mạnhvrồi, mới có thể có được quyền lên tiếng, mới có thể đem Cảnh Trí về.”
“Cha, con muốn thử xem.”
Cảnh Duệ biết thực lực của chính mình đối với toàn bộ gia tộc là rất nhỏ bé, nhưng nếu cậu có thể vào được tổ chức sát thủ, biểu hiện ra sự thiên phú của mình thì có thể trở thành nhân vật trung tâm. Đến lúc đó sẽ khả năng tiếp xúc với Cảnh Trí.
Cảnh Dật Thần đối với tính cố chấp của con trai có chút đau đầu.
Từ khi nào mà thằng bé và Cảnh Trí có cảm tình tốt như vậy? Khi còn nhỏ bị Cảnh Trí làm cho thương kém chút là mất mạng, như thế nào mà thằng bé một chút cũng không mang thù!
“Không được, con không thể đi. Tổ chức sát thủ bên trong đề phòng rẩ nghiêm ngặt, ta muốn xếp người đi vào bảo vệ con rất khó, nguy hiểm quá cao, hơn nueax con không có khả năng cứu Cảnh Trí từ bên trong, nếu tính không tốt thì có khi cả hai đứa sẽ mắc kẹt trong đó luôn."
Đừng nói là anh sẽ không đồng ý cho Cảnh Duệ đi vào nơi này, mà ngay cả Cảnh Trung Tu và Cảnh Thiên Viễn cũng đều không đồng ý.
Cảnh Duệ hiện tại mới mười hai tuổi, dù cho thằng bé rất hoàn thiện, các phương diện năng lực đều cao hơn hẳn lứa bạn cùng ruổi, nhưng thằng bé vẫn là trẻ con, đi vào tổ chức sát thủ, mỗi ngày đều nhue sống trong địa ngục, nơi đó tỉ lệ tử vong cực cao, một người không cẩn thận thì sẽ mất mạng.
Cảnh gia hiện tại chỉ có một mình Cảnh Duệ là người thừa kế, nếu thằng bé xảy ra vấn đề, Cảnh gia sẽ xuất hiện nguy cơ rất lớn.
Huống chi, đây chính là đứa con do mọt tay anh dạy dỗ nuôi nấng, Cảnh Dật Thần sao có thể bỏ được mà để thằng bé xảy ra chuyện.
“Con có thể đi theo cha đi cứu người, nhưng tuyệt đối không cho phép con đơn độc hành động. Cảnh Trí trước mắt còn không xác định được là có ở trong tay tổ chức hay không, con không nên tùy tiện xông vào tổ chức sát thủ, chờ khi xác định được vị trí của thằng bé rồi lại nói."
Cảnh Duệ trầm mặc một hồi lâu, mới mở miệng nói: “Được, chờ cha xác định vị trí của Cảnh Trí thì nói cho con. Còn nữa, việc con muốn đi vào tổ chức sát thủ, cha không cần phải nói cho mẹ con, không thì mẹ con sẽ rất lo lắng.”
Cảnh Dật Thần gật gật đầu, sau đó liền bắt đầu chỉ cho cậu các bước tiếp theo của nhiện vụ huấn luyện.
……
Sâu trong cung điện ngầm ở sa mạc, Cảnh Trí từ trong bóng đêm tỉnh lại, cậu mê man một hồi lâu, mới nhớ tới chính mình là ai.
Ký ức ngày càng mơ hồ, rất nhiều chuyện cậu đều không nhớ rõ.
Thế giới ngầm, không có khái niệm thời gian, Cảnh Trí không biết hiện tại là ban ngày hay là ban đêm, cũng không biết chính mình ở chỗ này bao lâu rồi, hai tháng trôi qua, làm cậu cảm giống như trôi qua hai thế kỷ.
Máu trong thân thể của cậu mỗi ngày đều giảm bớt, tuy rằng những bác sĩ đó cũng truyền máu cho cậu, nhưng cậu vẫn cảm thấy sức lực bị giảm dần.
Hôm nay bọn họ đưa thuốc vào thân thể cậu. Cậu cảm thấy thân thể mình thanh tỉnh hơn rất nhiều, không hề tham ngủ như mấy lần trước nữa.
Bên tai vang lên tiếng bước chân, có người đẩy cửa đi đến.
Là gương mặt xa lạ, Cảnh Trí có chút mờ mịt nhìn người đi tới, không biết người này là tới làm
gì, hắn cũng tới rút máu cậu sao? Máu của cậu có gì đặc biệt đâu, vì cái gì mà mỗi lần có người tới đều muốn lấy máu cậu, nhìn thấy máu cậu thì đều hưng phấn đến nỗi mất khống chế?
Người mới vào kia dùng tiếng anh phẫn nộ chất vấn các vị bác sĩ kia: “Các ngươi làm thế nào vậy! Vì cái gì mà làm nó biến thành như vậy?! Bộ dáng nửa sống nửa chết như vậy, làm sao ta có thể trông cậy tương lai thằng bé sẽ là sát thủ giết người hàng đầu? Nó hiện tại thành thế này, chưa chắc đã cầm được súng!"
Bốn cái bác sĩ kia một cái có chút bất mãn mở miệng nói: “Người biết giết người, chúng ta lấy máu từ nó là vì làm nghiên cứu cho toàn nhân loại, thuộc hạ của ông đã có nhiều người làm sát thủ như vậy, nghe nói đệ nhất sát thủ Angel cũng trở về, còn bồi dưỡng cái đứa nhỏ này làm gì? Nó ở lại nơi này, dùng làm vật nghiên cứu cho chúng ta là được, nhgư vậy chúng ta có thể nghiên cứu được virus trường sinh bất lão.”
“Một đám biến thái, các ngươi sớm hay muộn cũng đều phải biến thành virus! Virus trong thân thể Angel cũng là do các ngươi làm ra, kết quả cô ấy rất nhiều lần kém chút liền chết bởi những thứ virus đó! Chúng ta hợp tác chính là muốn cho Cảnh Trí trở thành sát thủ của chúng ta, nếu các người đổi ý, ta sẽ báo cho lão đại chúng ta, muốn bá chiếp Cảnh Trí thì các ngươi sẽ trả giá rất thảm!”
“Cảnh Trí đương nhiên có thể làm sát thủ củabcác người, việc này đối với chúng tôi mà nói cũng không gây trở ngại, chỉ cần chúng tôi có thể rút máu trong thân thể nó định kì là được."
“Các người mau chóng điều dưỡng hồi phục cho nó! Lần sau ta đến, nếu nó vẫn là bộ dáng nửa chết nửa sống thì sát thủ của chúng tôi sẽ truy đuổi các người đến chân trời góc biển!”
Cảnh Trí lẳng lặng nằm ở trên giường nghe bọn hắn khắc khẩu, nghe được đến “Angel”, trong lòng liền động.
Tên này có chút quen thuộc, nhưng cậu nghĩ không ra là ai.
……
Cảnh Dật Thần rất nhanh liền nhật được tin tức từ chỗ Tiểu Lộc: Cảnh Trí còn sống, trước mắt ở trong cơ sở nghiên cứu virus, ít nhất một tháng, thằng bé sẽ được đưa đến doanh trại huấn luyện sát thủ.
Cảnh Dật Thần đem tin tức nói cho Cảnh Trung Tu và Cảnh Thiên Viễn, nghĩ nghĩ rồi lại nói với Cảnh Dật Nhiên, duy nhất chỉ không nói cho Cảnh Duệ biết.
Địa chỉ của chỗ cơ mật nghiên cứu khoa học Virus rất thần bí, anh cần phải xác định tỉ mỉ vị trí để cứu thằng bé ra trước khi thafng bé được đưa đến doanh trại huấn luyện, chứ để khi thằng bé vào doanh trai rồi thì việc cứu ra càng thêm khó khăn.
Nhưng mà, không đợi đến lúc Cảnh Dật Thần xác định vị trí của Cảnh Trí, Cảnh Duệ cũng mất tích.
Rất nhanh, A Hổ và Lý Nhiều đã điều tra ra được tin tức của Cảnh Duệ, cậu giết chết một hạt giống do tổ chức sát thủ lựa chọn, thànữ công thay thế người đó đi vào doanh trại sát thủ.
Cảnh Dật Thần nghe được tin tức, sau đó trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng mới nói: “Cố gắng tăng cường để bảo vệ Cảnh Duệ, thằng bé có thể đi vào, nhưng rất khó để ra.”
Nếu dùng hết toàn lực, đối đầu với tổ chức sát thủ, Cảnh Dật Thần có thể hoàn toàn cứu Cảnh Duệ ra.
Nhưng cậu rõ ràng muốn ở lại nơi đó.
Tổ chức sát thủ quả thật sẽ dạy rất nhiều thứ về sát thủ, trừ việc dạy làm sao để giết người thì cũng sẽ dạy cách để bảo vệ tính mạng.
Có lẽ, việc này đối với Cảnh Duệ mà nói, cũng rất có lợi.
Con đường này là do cậu chọn, cho dù khổ mệt, thì cậu vẫn phải kiên trì, thành công thì có thể coi như đã mở ra được thêm cách thức quan trọng!