Tử Sam ngã ngửa ra bởi những ngôn từ và ngữ khí của Cảnh Duệ.
Thái độ của anh ta khi ra mệnh lệnh là như thế nào!
Bọn họ đều rất bình đẳng, vốn dĩ không ai chỉ huy vấn đề của ai hết.
Cô ta đích thân đi bắt tù binh, vì cô ta là người đến lấy cung, nên mói thông tin đều phải đưa cho cô ta, Đó là quy tắc. Cảnh Duệ làm cai quản bấy lâu này mà không biết ư.
Tử Sam cúi thấp đầu nhìn đôi mắt long lanh khiến người ta mê hoặc của Thư Âm, lạnh lùng cười:" sao vậy, nhìn thấy người đẹp liền đã thấy mềm lòng rồi sao? Không ngờ cậu cũng chỉ là như vậy thôi, đá súng của tôi đi rồi, thì tôi không còn cách nào giết cậu ư? Hơ. Tôi có cả hàng trăm cách để có thể giết cô ta.
Tử Sam vừa nói, tay vừa chỉ đến hướng Thư Âm.
Chỉ là, chưa kịp chờ đến lúc cô ta đụng vào Thư Âm, thì Cảnh Duệ đã không còn khách sáo mà đá bay chân của cô ta.
Mặc dù, Cảnh Duệ không hề dùng hết lực của chân, nhưng Tử Sam bị đá ra rất xa, cô ta nằm bẹp dưới đất, máu từ mồm phun ra, một lúc sau thì không thể dậy nổi nữa.
Cô ta vốn dĩ không ngờ tới Cảnh Duệ nói ra tay là ra tay!
Tử Sam lau máu trên miệng, dùng hết sức lực ngồi dậy.
Toàn thân đau nhức như bị kim châm lung tung vậy, nhưng Tử Sam vẫn cố chịu được, không hề kêu ca một tiếng nào.
Cậu chỉ vì người phụ nữ này, mà đánh tôi một trận! Được thôi, tôi sẽ tiếp cậu!
Cảnh Duệ lạnh lùng nhìn cô ta, nói:" cô không đáng"
3 chữ đó đối với Tử Sam là một sự khinh bỉ cực lớn, cô ta luôn hiếu thắng, vậy mà bây giờ lại bị hạ nhục như vậy thì không thể chịu đựng được.
Cô ta vừa định nói gì, đột nhiên cảm thấy 3 chữ này nghe rất quen tai!
"Không đúng!@
Từ trước dường như cũng có người nói với cô ta như vậy.
Cũng thần thái này, ngữ khí này, giống cả sự oai phong này.
Tử Sam thấy bất ổn.
Có lẽ cô ta biết cách để kiểm tra thân phận của Cảnh Duệ.
Cô ta nhìn kĩ Cảnh Duệ, rồi lại nhìn qua Thư Âm, ghi lại hìn bóng của bọn họ vào đầu, rồi từ từ bỏ đi.
Ở đó chỉ còn lại 2 người Cảnh Duệ và Thư Âm.
Thư Âm từ từ đứng dậy, cô ta nhìn thấy Cảnh Duệ vẫn với bộ dạng lạnh lùng ấy, một lần nữa cảm cơn:" xin cảm ơn ông chủ"
Cảnh Duệ có chút kinh ngạc, anh ta không ngờ Thư Âm lại nhận ta nhanh như vậy, từ trước anh ta không hề để lộ thân phận với thuộc hạ anh ta là ai, cô ta cũng chỉ biết, anh ta là người của Cảnh gia, và là ảnh của Cảnh Trí mà thôi!
Thư Âm biết đó là tên thật của anh ta, chứ không phải dấu hiệu" tia chớp"
Có điều, anh ta cũng không hề cố ý che giấu, nên chỉ cần Thư Âmthoong minh và quan sát tỉ mỉ một chút là có thể đoán ra thân phận của anh ta.
Anh ta nhìn Thư Âm gật gật đâu, lạnh lùng nói:" lùi về phía sau, peter ở đó đợi cô!"
"Vâng."
Thư Âm chỉ trả lời một từ rồi quay người đi luôn.
Sau khi đi được khá xa rồi, Thư Âm quay người lại thì vẫn thấy bóng dáng đó của Cảnh Duệ, cô ta thấy có chút động lòng, điều mà cô ta lo ngại từ một khoảng thời gian trước giờ lại xuất hiện rồi.
Cảnh Duệ tại sao lại vẫn như vậy?
Giá trị của cô ta, bản thân cô ta rất hiểu rõ, những điều cô ta làm, vẫn không đủ để Cảnh Duệ đích thân ra bảo vệ cô ta ư?"
Mà rất rõ ràng, cô ta và Cảnh Duệ lần đầu găp nhau, Cảnh Duệ đối với cô ta không hề có chút cảm xúc gì.
Cô ta cố găngs bình tĩnh trở lại, Cảnh Duệ đã không muốn cô ta biết nguyên nhân, thì cô ta có nỗ lực thế nào thì cũng không thể tìm ra được.
Được một người ra sức bảo vệ, đương nhiên đó là một chuyện tốt.
Thư Âm tự an ủi bản thân.
May mà hôm nay có anh ta, không
thì hôm nay Thư Âm đã bị Tử Sam đánh cho nhừ tử rồi, y thuật của cô ta giỏi, nhưng đối phó với người giỏi võ như Tử Sam, thì cungc không có tác dụng, chỉ có thể khiến cô ta bị nhiễm độc mà thôi.
Có điều Tử Sam luôn phòng bị với những chuyện này, xem ra cũng rất hiểu rõ các loại độc, cơ bản là không có cơ hôj ra tay.
Trong đầu Thư Âm đột nhiên xuất hiện ra bức ảnh gương mặt bình thường của Cảnh Duệ, mà lại nhớ ra đã gặp một Cảnh Duệ khác, không nhịn được liền phì cười.
Đội sát thủ đều mang mặt nạ, điều này cô ta nhất định biết rồi.
Cô ta liền nhận ra, đó không phải là ông chủ, mà chỉ là người thay thế.
Khí chất của 2 người không khác nhau mấy, một người chín chắn vững vàng, thật sự khó có thể đoán ra được tuổi tác thật sự, một người thì trông ngoài mạnh trong yếu, chỉ thoát ra được vẻ mặt là anh tú, còn lại đều rất khó hiểu.
Hôm nay mặc dù không được nhìn thấy diện mạo thật của ông chủ, nhưng anh ta đã khiến cô ta thấy yên tâm hơn.
Thư Âm thì rất thích được làm thuộc hạ cho Cảnh Duệ.
Cảnh Duệ nhìn Thư Âm rời đi không chút cảm xúc, nhưng trong lòng lại có chút băn khoăn.
Một tên Cảnh Trí là khổ lắm rồi, nay lại thêm Thư Âm nữa, áp lực gần đây của anh ta lại đổi thành gấp bội lần.
Tử Sam là người rất biết điều, hôm nay đã bỏ qua cho Thư Âm, thì sau này nhất định sẽ không làm phiền cô ta nữa.
Cảnh Duệ cảm thấy hối hận vì đã nhận lời Thư Thành Sơn vì đã nhận lời chăm sóc cho con gái ông ta.
Đợi sau khi việc này kết thúc, có khi đưa Thư Âm đi xa thì tốt hơn, thành phố A mặc dù an toàn hơn, nhưng ở đây cô ta rất dễ bị tìm thấy, đưa cô ta đến nơi mà không ai quen biết, đó mới là điều tốt nhất cho cô ta.
Cô ta có thể đến một nơi mới để bắt đầu cuộc sống mới, yêu, kết hôn, sinh con.
Như vậy, có thể coi như Cảnh Duệ đã hoang thành lời hứa với Thư Thành Sơn.
Tử San mặc dù bị Cản Duệ đánh bị thương, nhưng cô ta nhanh chóng đã bình thươngf trở lại, tiếp tục cùng mọi người đi bức cung.
Chỉ là, cô ta đã sớm liên lạc với thế lực của mình, tìm ra thân phận của Thư Âm.
Cảnh Duệ là người bình thường rất ít khi qua lại với người khác, đối với những sát thủ của mình đều vô cảm, vốn không hề biết thương hoa tiếc ngọc, hôm nay lại bảo vệ một cô gái, chuyện này phải hiểu như thế nào được.
Đây là điểm yếu đầu tiên từ trước đến nay của Cảnh Duệ!
Sơ hở như vậy, sao mà Tử Sam không nắm chắc lại chứ.
Cảnh Duệ không hề biết Tử Sam đang điều tra Thư Âm, vẫn chỉ nghĩ rằng cô ta không hề để ý, người duy nhất cô ta để ý là Cảnh Trí.
Bọn họ đi tìm địa điểm đẹp nhưng không được, sau đó liền buông lỏng hết.
Nhân lúc bọn họ đang nghỉ ngơi, Cảnh Duệ đổi một bộ trang phục khác, bỏ mặt nạ ra, đi đến nơi Cảnh Trí thực sự giấu kín.
Anh ta dùng thân phận thật của mình để hành động để không ai hoài nghi.
Anh ta là anh trai của Cảnh Trí, chả lẽ lại không được đáp ứng.
Chỉ cần trong thời gian đó người thay thế không xuất hiện, thì không cần giúp đỡ nữa.
Phía Cảnh Dật thần đã sắp xếp ổn thoả rỗi người thay thế đã bị giữ lại, không để anh ta ra khỏi cửa.
Chỉ là tên thế thân Liêu Vệ, không chịu nghe lời.