Nhưng mà Thu Bạch Bạch liên tiếp ba ngày đều không đi học, Mạt Lị gọi điện thoại cho cô, cô cũng chỉ nhàn nhạt nói một câu, "Không cần lo lắng, tớ không có việc gì, ngày đi thi tớ nhất định sẽ đi học, cậu không cần đến tìm, tớ muốn yên lặng một chút."
Câu cuối cùng của Thu Bạch Bạch làm Mạt Lị từ bỏ ý niệm đi tìm cô. Đường Nhiễm Mặc nói cho Mạt Lị biết Thu Bạch Bạch không trở về Thu gia, cô chỉ có thể suy đoán Thu Bạch Bạch đi theo Phương Dự rồi, nhưng Phương Dự... Hắn sẽ chiếu cố người sao?
"Bạn học Tiêu."
Hôm nay tan học, Mạt Lị mới ra khỏi phòng học liền nghe tiếng người kêu tên mình, quay đầu lại thấy được trước mặt là Thi Ứng Thanh, cô chớp mắt kinh ngạc, "Hội trưởng, tìm tôi có việc gì sao?"
"Quyển sách này là Thu Bạch Bạch hỏi mượn tôi, có thể phiền toái bạn giúp tôi đưa cho cô ấy được không?
"Chính là...... Mấy ngày nay Bạch Bạch không có tới trường, tôi cũng không gặp cô ấy."
"Phải không? Phó hội trưởng gần đây mấy ngày cũng xin nghỉ."
Sự tình phát sinh mấy ngày hôm trước ở Thu gia, tốc độ rất nhanh đã truyền ra ngoài, Thu Bạch Bạch là bởi vì tình cảm bị đánh động thật sâu mà không nghĩ đi học, còn Thu Thiên, chỉ sợ là rốt cuộc không có mặt mũi tới trường. Ngày hôm đó cô mời bạn học đi dự tiệc, vốn dĩ cho rằng có thể vinh quanh trở thành Thu gia tiểu thư thân phận tôn quý, cuối cùng cô cũng có được thân phận Thu gia tiểu thư, chẳng qua, phương thức đạt được so với suy nghĩ của cô khác nhau rất xa.
Thi Ứng Thanh cũng chứng kiến được chuyện này.
"Thật xin lỗi không giúp được bạn, chờ Bạch Bạch tới trường, hội trưởng đích thân giao cho cô ấy vậy."
"Cũng được, vậy, tạm biệt." Thi Ứng Thanh hơi hơi gật đầu, mặt không cảm xúc gì rời đi.
Mạt Lị nhìn cậu đi ra xa, đây là lần đầu tiên cô nói chuyện với Thi Ứng Thanh, trước đó bọn họ chỉ nhìn thấy nhau lúc diễn thuyết trên đài mà thôi, lại nói tiếp, Thi Ứng Thanh so với cô lớn hơn một chút, cậu đã đủ tư cách đi thi đại học, Bạch Bạch cũng chỉ có học kỳ này có thể gặp cậu ta. Nghĩ một hồi, cô vẫn thực lo lắng cho Thu Bạch Bạch, nhưng dù sao đây là việc nhà của cô ấy, cô không có tư cách nhúng tay vào, mà Thu Bạch Bạch cũng cự tuyệt chuyện đó.
Mạt Lị không lựa chọn về nhà mà quyết định đi Thịnh Thế. Loại thời điểm như thế này, cô muốn được Đường Nhiễm Mặc an ủi. Tài xế đưa cô đến cửa Thịnh Thế liền rời đi, cô vừa mới xoay người bước lên bậc thang, một chiếc xe chạy thẳng tới hướng cô, thấy nguy hiểm gần kề, Mạt Lị quay đầu lại, còn chưa kịp phản ứng, lúc xe muốn đụng phải người, cô bị một người kéo về phía sau lui lại mấy bước.
"Tiêu tiểu thư, cô không sao chứ!" Thẩm Thiên Thu sốt ruột hỏi, từ trên xuống dưới, đằng trước đằng sau nhìn cô tỉ mỉ một lần mới yên tâm.
Anh ta vốn dĩ đi mua cà phê cho Đường Nhiễm Mặc, nào biết sẽ gặp được một màn nguy hiểm như vậy, nói giỡn, Tiêu Mạt Lị mà xảy ra chuyện gì, tổng tài xác định sẽ nháo đến nghiêng trời lệch đất!
Mạt Lị mờ mịt lắc đầu, hiển nhiên chưa lấy lại được tinh thần, "Tôi không có việc gì...... Cảm ơn thư ký Thẩm."
Thẩm Thiên Thu lúc