Giản Mạt nở nụ cười xinh đẹp, đôi mắt hạnh quyến rũ tràn đầy mê hoặc, giống như có một chút cảm thấy buồn cười, lại hình như cảm thấy đương nhiên, "Em gả cho anh đều là vì tiền!"
Cố Bắc Thần cười, môi mỏng khẽ nâng lên làm cho người khác không thể nắm bắt được cảm xúc, "Ừ, đúng là vậy thật."
"Kia....... Có cho hay không?" Giản Mạt lại hỏi.
Cố Bắc Thần nhíu mày, "Có thể nói lý do em muốn hai trăm vạn để làm gì không?"
"Đi bao nuôi tiểu bạch kiểm ngoan ngoãn......" Giản Mạt trả lời tự nhiên.
"Nga?" Cố Bắc Thần nhướn mày, "Còn có tiểu bạch kiểm tốt hơn anh sao?" Môi của hắn đã dính đến bên môi của Giản Mạt, "So với anh xuất sắc hơn? So với vóc người của anh đẹp hơn? Hay là...... Phương diện kia so với anh mãnh liệt hơn?"
"Ưm, còn chưa có thử, tính toán sẽ cầm tiền đi thử một chút!" Trái tim của Giản Mạt đã bắt đầu phát run, vì xây dựng ra hình tượng yêu tiền của cô, cô cũng đã tốn rất nhiều tâm tư.
Cố Bắc Thần híp mắt lại, ở chỗ sâu nhất trong đáy mắt lướt qua một cỗ nguy hiểm, liền thấy hắn hơi đảo lộn thân thể, đã đem Giản Mạt áp ở dưới ghế sô pha rộng lớn...... Hắn híp lại tầm mắt, đáy mắt đen bóng lộ ra dáng vẻ nguy hiểm.
Môi mỏng nhẹ nhàng lướt qua da thịt của Giản Mạt, hơi thở nóng rát tê dại vây hãm thân thể phía trên của cô, đồng thời trêu chọc tiếng lòng của cô, răng hắn khẽ cắn vành tai của cô, thanh âm trầm thấp mà giàu tình tứ tràn ra môi mỏng: "Kia xem ra....... Anh muốn trước hết để cho em đối với năng lực của anh có một ấn tượng, em mới có thể so sánh thật tốt năng lực của anh mới được."
Giản Mạt cười càng thêm động lòng, hai cánh tay vòng trên cổ của Cố Bắc Thần, "Vậy cũng không nên để em thấy thất vọng có phải không........"
Cố Bắc Thần xác thực không để cho Giản Mạt thất vọng, ngay ở tầng bảy mươi chín này, không biết có bao nhiêu con người vẫn đang tập trung làm việc, trước mặt hắn muốn một lần, phía sau muốn một lần..........
Không giống dáng vẻ bạo lực của tối hôm qua, bây giờ hắn lại ôn nhu cùng bá đạo, làm cho thân thể của Giản Mạt cơ hồ đi theo tiết tấu của hắn, liền giống như sắp chết rồi.
Không thể nghi ngờ, Cố Bắc Thần là một cao thủ tình trường, huống chi gần hai năm cùng cô trên giường, hắn đã rất quen thuộc những điểm mẫn cảm trên người của Giản Mạt.......... Rõ ràng hắn đều biết cách làm cho cô có thể hưng phấn!
"Hài lòng không?" Cố Bắc Thần đem lửa nóng của chính mình rơi ở ngoài thân thể của Giản Mạt, hơi thở hơi nhiễu loạn lại trầm ổn ở bên tai cô hỏi.
Giản Mạt đầu óc đã rối loạn, bởi vì tối hôm qua, chỗ đó có chút cảm giác đau rát, thế nhưng, không thể nói ra....... Lúc này cô chỉ có thể biểu hiện đang rất thoải mái như đặt mình trong tận trời.
"Anh đúng là lợi hại, chính mình còn không rõ ràng hay sao?" Giản Mạt bất bình nói.
Cố Bắc Thần dường như bị những lời này của cô làm cho vui mừng, nhìn quần áo có chút lộn xộn, hắn đứng dậy đi vào phòng thay đồ thay một bộ y phục khác, sau đó nói Tô San đi mua quần áo cho Giản Mạt đổi..........
Giản Mạt cũng không suy nghĩ nhiều, đối với Tiêu Cảnh cùng Tô San, cô cùng Cố Bắc Thần có quan hệ gì, dự đoán không có người nào rõ ràng hơn hai người bọn họ.
Trong lúc chờ đợi y phục, Giản Mạt đi vào phòng tắm, sau khi tắm xong liền mặc áo choàng tắm của Cố Bắc Thần đi ra, vừa lúc nhìn thấy Cố Bắc Thần đang cầm chi phiếu đi đến.......... Tuyệt bút vung lên, "Xoát xoát" mấy cái, sau đó đem chi phiếu đã ký xé đưa cho Giản Mạt.
Giản Mạt thừa nhận Cố Bắc Thần là một người hào phóng........... Mặc dù cô biết hai trăm vạn đối với hắn mà nói không là cái rắm gì.
Nhận lấy chi phiếu, Giản Mạt cũng không có coi trọng mặt con số, chỉ là quá ôm lấy hông của Cố Bắc Thần, có chút nịnh nọt nói: "Lão công thật tốt........"
"Là ký chi phiếu tốt hơn....... Hay là ký trên người của em mới tốt đây?" Đáy mắt Cố Bắc Thần lại dâng lên một cỗ lửa nóng.
Cầm thú!
Giản Mạt trong lòng thầm mắng, nhưng nụ cười trên mặt lại càng xán lạn hơn, "Đâu đều tốt!" Dừng một chút, càng thêm lấy lòng nói, "Ưm, chỗ đó tốt nhất!" Nói xong, còn mị hoặc cụp mắt xuống nhìn vào vị trí teongj điểm của người đàn ông.
"Em như vậy là đang câu dẫn anh....... Là muốn làm lại một lần nữa, hửm?" Bàn tay thô ráp của Cố Bắc Thần khẽ nâng cằm của Giản Mạt lên, môi mỏng ở trên môi cô trằn trọc một chút, đáy mắt trở nên thâm thúy.
Giản Mạt cảm thấy, thiên hạ không có bữa trưa miễn phí......... Cố Bắc Thần đã thẳng thắn như vậy, cô tự nhiên cũng muốn cho hắn thoải mái một chút!
Hai người làm ngay trên ghế làm việc, Giản Mạt cứ như vậy ngồi ở trên người của Cố Bắc Thần........ Cuối cùng, cả căn phòng đều nhiễm một mảnh ướt át.
Một tay giao tiền,
một tay giao thân thể...... Giản Mạt cảm giác chính mình lúc này đặc biệt giống như những nữ nhân bán thân khác!
Chỉ khác là, cô đem chính mình bán cho nam nhân có đạo đức luân lý, làm cho người ta sẽ không cảm thấy mình trơ trẽ. Còn là bởi vì, người nam nhân này trên pháp luật là chồng của cô.
Không bi thương sao?
Sao có thể chứ?
Giản Mạt sau khi bị người nam nhân này cường hãn mạnh mẽ ra vào cuối cùng liền xụi lơ ở trên người hắn, nằm bò ở tại trên bả vai của hắn. Khóe miệng cô nâng lên một nụ cười........ Chỉ là, nụ cười kia so với khóc còn khó coi hơn. Thậm chí, ngay cả đáy mắt cũng đã mờ mịt một tầng hơi nước.
Giản Mạt càng buông thả chính mình, cô liền cảm giác chính mình rơi vào vực sâu cách càng ngày càng gần......... Cô cảm thấy tư vị dần dần chìm vào cái chết này không hề dễ chịu chút nào, nhưng cô lại đối với lần này cảm thấy giống như xương cốt tiêu tan!
Giản Mạt rời khỏi tập đoàn Đế Hoàng thời gian đã là hai giờ chiều....... Tới thời gian đó, bước chân của cô có chút không vững vàng, lúc đi, bởi vì Cố Bắc Thần không tiết chế, hiển nhiên bước chân càng tốn sức.
Sau khi đi xuống lầu, viền mắt nữ tiếp tân cũng bởi vì đã khóc liền có chút ửng đỏ, nhìn thấy cô, đầu tiên là áy náy khẽ gật đầu, lập tức mỉm cười, trong mắt có một tia cảm kích.
Giản Mạt cũng chỉ là lễ phép cười đáp lại, sau đó cố nén cảm giác khó chịu bước chân rời khỏi........
Nữ lễ tân có chút hiếu kỳ nhìn y phục của Giản Mạt đã thay đổi, có thể nghĩ đến chuyện gì, hình như ai cũng hiểu.
Giản Mạt không có tâm tình để ý những ánh mắt ở phía sau lưng, ra khỏi tập đoàn, liền đánh xe hướng về phía bệnh viện đi đến.......
"Đi điều tra." Cố Bắc Thần đứng ở cửa sổ sát đất, nhìn thấy Giản Mạt đã leo lên taxi ở bên dưới, sau đó lãnh đạm mở miệng, "Hôm nay cô ấy ở bệnh viện làm cái gì."
Giản Mạt yêu tiền, thế nhưng, chưa bao giờ vô cớ xin hắn nhiều tiền như vậy........
Tiêu Cảnh đáp lại, sau đó liền đi làm, năng lực làm việc của hắn ta không ai có thể nghi ngờ, ngay thời gian Giản Mạt đến bệnh viện, đại thể cũng đã hiểu rõ được tình huống......
"Thần thiếu, là mẹ của Giản tiểu thư tìm được trái tim thích hợp, đối phương muốn có thù lao chi phí là một trăm năm mươi vạn, cộng thêm chi phí phẫu thuật, tổng thể cần hai trăm vạn!" Tiêu Cảnh một bên nói, một bên quan sát sắc mặt của Cố Bắc Thần.
Có chút không thích hợp, trên khuôn mặt lạnh lùng tựa như tranh vẽ của Thần thiếu giống như không có chuyện gì, thế nhưng, tại sao hắn ta lại vẫn cảm thấy........ Thần thiếu sinh khí.
Lúc trước chọn Giản Mạt trở thành đối tượng kết hôn, cô nói cô chính là người ái mộ hư vinh, chỉ cần tiền, Cố Bắc Thần theo đáy mắt của cô cũng xác định được dục vọng cần tiền đó.
Sau đó, Giản Mạt vẫn đối với thân phận của mình nắm chặt rất tốt....... Cố Bắc Thần cũng chưa từng có điều tra quá khứ của cô.
Nhưng bởi vì không có điều tra, nên một đoạn tình yêu của cô và Sở Tử Tiêu, hắn không biết, sự việc mẹ của Giản Mạt bệnh tim nằm viện hai năm, hắn cũng không biết.
"Phân phó phía bên bệnh viện..." Cố Bắc Thần vừa mở miệng lại dừng lại, qua vài giây, sau đó mới vừa nói, "Quên đi, tùy cô ấy đi."
Tiêu Cảnh có chút ngoài ý muốn, hắn còn tưởng rằng Thần thiếu sẽ trực tiếp nói "Phân phó phía bên bệnh viện, tất cả chi phí của Tô Mặc tôi sẽ chi trả"! Quả nhiên là hắn ta suy nghĩ quá nhiều rồi......
"Đi ra ngoài đi......" Cố Bắc Thần hình như có một chút bực bội nói.
Tiêu Cảnh đáp lại, trước khi đi liền nói: "Thần thiếu, đã hẹn được Lý cục rồi, sáu giờ tối ở khách sạn Phi Thiên."