Bây giờ là mười giờ!!
Đèn thủy tinh trong nhà hát xoay vòng tròn chiếu ra ánh sáng nhìn đến chói mắt. Các nhân viên trong nhà hát khẩn trương dẫn người xem ngồi đúng vào chỗ của mình, trận đấu bị trì hoãn 10 phút. Nghe nói quản lý rượu và chuyên gia hầu rượu xảy ra tranh chấp. Trước mắt còn chưa rõ đã giải quyết xong chưa. Nhân viên giới truyền thông và khán giả lập tức ngẩng đầu nhìn về phía sân khấu vốn dĩ hoa mỹ, giờ phút này thập phần long trọng buông xuống bức mành nhung sẫm màu, chỉ thấy bóng người di động bên trong. Mà chỗ ngồi của ban giám khảo cùng quan chủ khảo, cũng bị tấm mành bao phủ bên trong, càng có phần thần bí, thậm chí có ký giả bắt đầu hỏi thăm rốt cuộc gần tới giờ thi đấu còn xảy ra chuyện gì. có phải vì Vitas tiên sinh rời khỏi mà bắt đầu có tranh chấp!?
Toàn bộ hội trường đang ôn ào dần yên tĩnh lại. Mà các tuyển thủ đều đã đứng phía sau sân khấu. Chuẩn bị đi ra, chỉ là giữa sân khấu tấm mành sậm màu kia vẫn thần bí mà buông xuống, không thấy quan chủ khảo cùng các vị giám khảo đâu, thời gian đã qua 10 phút, có vài phóng viên tò mò tay nhấc camera, thập phần tò mò ngửa mặt nhìn phía trước ———— đang suy nghĩ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bây giờ cũng chưa thấy bóng dáng của người chủ trì Hách Lệ!!
Toàn bộ hậu trường cùng nhân viên công tác rất bận rộn cùng náo nhiệt. Chỉ là cửa phòng nghỉ của các chuyên gia hầu rượu, vẫn đóng chặt, có vài nhân viên nam người Pháp vẫn bộc lộ vẻ nghiêm túc cùng cẩn thận, canh giữ bên ngoài phòng nghỉ ngơi, theo sau phụ trách dẫn các tuyển thủ hướng lên sân khấu!
Bên trong phòng nghỉ!!
Đường Khả Hinh vẫn như đang trong cuộc thi, nét mặt căng thẳng, ngồi một mình ở ghế sofa đỏ hồng, hai bàn tay nhẹ nắm chặt nhìn về bó hoa bách hợp ở trước mắt. Cảm giác được vết thương trên vai rỉ ra những trận đau đớn thấu xương, nhất là năm ngón tay càng cứng ngắc... Cô kìm lòng không được nhẹ nắm tay phải, để cho đầu ngón tay hơi cứng ngắc hơi thả lỏng duối ra, chuẩn bị cho trận thi đấu....
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gosedon cùng Alex lúc này vẫn tĩnh lặng đứng trước vách tường. mặt vẫn bộc lộ vẻ khẩn trương. Dù sao đối mặt với cuộc thi đấu mang tầm cỡ quốc tế như thế này, thành công chỉ kém một bước thôi! Ai cũng có ước muốn sau cuộc thi, bản thân mình sẽ biểu hiện càng xuất sắc hơn! Hơn nữa điểm của ba vị tuyển thủ gần tới đích. Mặc dù Đường Khả Hinh chiếm được mười phần thắng nhưng cũng không có nghĩa là cô sau cuộc thi đấu, có thể nhất định giành được vòng nguyệt quế, quả thực thực lực của nhóm tuyên thủ đều rất mạnh. Nhất là Gosedon, một chuyên gia hầu rượu đặc biệt mê luyến ẩm thực một cách cuồng nhiệt. Ở trận chung kết dường như vì anh mà tổ chức ra vậy!!
Vô số tinh anh giới rượu nho, nhao nhao lắc đầu rồi cười rộ lên, xem qua nhiều trận đấu chuyên gia hầu rượu như vậy, hiện tại là lần khó đoán trước ai là quán quân của cuộc thi đấu nhất!!
Trận thi đấu này đã được bắt đầy từ năm 1969. Đến nay cũng là lần thứ mười bốn, từ bài thi viết cơ bản đến mù phẩm, mà vòng cuối cùng trong trận chung kết, là vòng có khảo nghiệm tố chất tuyển thủ nhiều nhất, từ cách ăn mặc, cùng cử chỉ, đến quá trình hầu rượu. Động tác có hoàn mỹ hay không, cử chỉ có tao nhã và khéo léo hay không, đối mặt với các vị khách ở mọi quốc gia trên thế giới. Phải có sự chuyên nghiệp về tri thức, có thể giảng giải về văn hóa trên các quốc gia đến món ăn nổi tiếng cùng các loại rượu có.. Quá trình này các giám khải cùng các ban chủ khảo nhất định không để cho các tuyển thủ qua mặt. Bọn họ lấy thân phận là khách cùng các người phục vụ rượu nói chuyện. Cố ý làm khó dễ cùng gọi sai ten rượu để khảo sát. Mà nay trận thi đấu lớn tầm cỡ thế giới này lại chưa ra đề để khảo nghiệm. Chắc hẳn là áp dụng cách của vòng thi đấu trước. Nghe nói là ở vòng thứ ba người phục vụ rượu gặp phải khách quý thần bí. Trình độ lớn nhất. Dù sao, một người phục vụ rượu chuyên nghiệp,chức trách chính là muốn chinh phục các vị khách nhân trên thế giới!!
Thời gian đã đi qua mười phút. Bây giờ đã là mười giờ hai mươi!
Gosedon cùng Alex độc đứng ở đấy cảm thấy thời gian trôi qua này thập phần quỷ dị. Liền hơi ngẩng đầu nghi ngờ nhìn về phía đồng hồ treo trên tường. Thời gian cư nhiên đã qua hai mươi phút, Đường Khả Hinh vào lúc này cũng ngẩng đầu nhìn đồng hồ. Thời gian đúng là trôi qua mười phút. Người châu Âu luôn luôn đúng giờ. Tại sao ở cuộc so tài lớn lại có việc chậm trễ lâu như vậy?
Tiếng gõ cửa, dần vang lên.
Á Lạc nhẹ đẩy cửa đi tới trước mặt Gosedon cùng Alex gật đầu rồi mới bộc lộ vẻ tươi cười hướng Đường Khả Hinh đi tới. Ngồi bên cạnh ghế sofa mới mềm giọng nói; “Mọi người nhất định đợi đã lâu rồi?”
“Đã xảy ra chuyện gì?” Đường Khả Hinh nhìn về phía Á Lạc, kỳ quái hỏi.
“Tôi cũng không biết rõ!” Á Lạc nhìn về phía Đường Khả Hinh, mặt cũng hơi bộc lộ vẻ nghi hoặc, nói: “Trong lúc tôi vừa đi ngang qua đây, phát hiện phòng họp phía sau sân khấu, cửa đóng chặt, Thậm chí bên trong truyền đến âm thanh lớn. Hình như có âm thanh chai rượu bị đánh vỡ...”
"A? Rượu gì bị đánh vỡ!?” Đường Khả Hinh trái tim phịch một tiếng. Sắc mặt hơi tái nhợt nhìn về phía Á Lạc!
“Tôi không biết...” Á Lạc người cũng có vẻ có chút khẩn trương cùng trầm trọng, mới nói thẳng: “Đoán chừng trận đấu lập tức sẽ bắt đầu! Bọn họ nhất định không thể trì hoãn lâu như vậy!”
Đường Khả Hinh đôi mắt chợt lóe. nhớ lại chai rượu đỏ kia tâm tình không khỏi trầm trọng...
Phòng họp!
David cùng chủ tịch Duran cùng nhau biểu tình nghiêm túc ngồi ở bàn đầu của hội nghị. Bên trái là quan chủ khảo, bên phải là giám khảo. Mỗi người đều là khuôn mặt nghiêm túc không nói. Ngay cả phu nhân George cũng chỉ cầm lông hồng. Cúi đầu không lên tiếng! Tưởng Thiên Lỗi cùng Bác Dịch ngồi cùng một chỗ. Khuôn mặt càng nặng nề nhưng vẫn là thở phì