Ánh hoàng hôn chiều tà chiếu lên con đường Phượng Hoàng, làm cảnh vật nơi đây giống như một bức tranh thủy mặc, thi thoảng quét tới trận trận gió mát, xa xa là những cây tùng đón khách, được ánh mặt trời phảng chiếu càng tôn thêm nét đẹp của nó.
Trận trận thanh âm vui cười, từ trong biệt thự kiểu Trung Quốc truyền đến.
Một chiếc xe con màu đen chạy nhanh tới, dừng ở trước cổng sắt lũ hoa màu đen, tức khắc có vô số ký giả dọc theo đường cao tốc Đồng Du, tay giơ máy ảnh nhanh chóng chạy đến, vô số vệ sĩ tức khắc xuống xe, đem chúng ký giả ngăn cách bên ngoài, Thi Ngữ trước một bước xuống xe, ở trận trận đèn flash chói mắt, tức khắc đỡ Đường Khả Hinh hướng về phía bên trong cửa sắt đi tới, chỉ thấy sâu thẳm bên trong vườn, theo phương hướng chính trạch mở rộng theo đó là thảm đỏ thật dài, bình phong cửu long được đặt ở vị trí trung tâm thảm đỏ, trong hoa viên phía bên phải, là bát ngọc phượng hoàng đang được nước trong ống trúc xanh nhỏ xuống ước chừng một phần ba, làm người ta kỳ quái nhất chính là bên cạnh bát ngọc bày đặt đại nặc ở trên bàn, mà hồng bao thần bí cũng đang được đặt trên bàn, nhẹ nhàng đón ánh chiều tà...
Lạp Lạp cùng Tiên Nhi và mọi người, nhao nhao thử ăn bánh ngọt do hai đầu bếp làm, đám người hầu được sự chỉ thị của dì Chu càng tươi cười rạng rỡ đem dây đỏ buộc lên cây thông nhiều hơn một chút, song bào thai cùng vô số đặc công, còn có Phương Di đã dẫn vệ sĩ cùng bộ đội đến xem qua địa hình, phái tới máy bay trực thăng không ngừng xoay quanh trên bầu trời, hai người Trương Bồi Viên cùng Tô lão cũng đang ở nơi này, đây là việc quan trọng đại sự, ngày mai đường Đồng Du dẫn tới đại trạch Đường sẽ giới nghiêm, xe cộ nhao nhao phải đi theo đường vòng, mà bởi vì đối với hai nhà Trang Tưởng rốt cuộc phái ai tới tiến vào lễ nạp thải, chuyện này vẫn là sự kiện thần bí nhất mà làm người ta chờ mong, vô luận ký giả là tận dụng mọi thứ như thế nào, cũng khó đào được một điểm nhỏ tin tức.
Đường Khả Hinh ngọt ngài đứng ở đỉnh núi đón gió, sau đó cất bước đi vào cửa lớn, tránh thảm đỏ kia, nhìn về phía trong nhà thực sự là mỗi ngày một biến hóa, nguyên bản phụ thân là người thích thanh tĩnh mộc mạc, nhất là rất yêu thích tùng đón khách kia, nhưng hôm nay tùng đón khách ở phía dưới bàn cờ, đứng giống như là một chạm ngọc thọ tinh công, chính hỉ liên tục cười tay cầm tiên đào, đây là Trang Hạo Nhiên nghe nói trong nhà nhị công tử của tập đoàn tài chính Hàn thị có một thọ tinh công, cố ý đi xem qua, sau đó sai người điêu khắc thành, thuộc nói, ngọc dưỡng người, người dưỡng ngọc, ấm ngọc khuynh hướng cảm xúc êm dịu mà ôn hòa, làm bạn bên cạnh lão nhân gia, có thể điều chỉnh khí tức hòa bình yên tĩnh, mà bên ngoài cửa nhà thì được hai con sư tử bằng đá uy nghiêm mà khí thế, chăm chú yên lặng thủ vệ ở trước cửa nhà, mà bên trong thiên giới đồ cổ, càng rực rỡ muôn màu. Dì Chu đứng ở đải khách sảnh, mặt bộc lộ biểu tình uy nghiêm, hai tròng mắt lợi hại xem lướt qua lễ vật chúc mừng mà tân khách sớm đã đưa tới, có vòng cổ trân châu Hải Nam, Tân Cương và điền tử ngọc, bách hoa được làm từ thời Khang Hi, ngọc Quan Âm thượng hạng...
Đường Khả Hinh mặt bộc lộ biểu tình kinh ngạc, cất bước đi vào cửa, nhìn trong nhà liên tục một mảnh vui mừng, nhưng không thấy phụ thân, liền kỳ quái hỏi; “Dì Chu, cháu đã trở về. Cha của cháu đâu? Thế nào cháu lại không thấy ông?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dì Chu chậm rãi xoay người, nhìn về phía Đường Khả Hinh, vẫn như cũ cẩn thận uy nghiêm, lại hết sức tôn kính nói: “Đường chủ tịch đến sau núi đi dạo chăng...”
“Sau núi?” Đường Khả Hinh kỳ quái nhìn về phía dì Chu, hỏi: “Cha ra sau núi làm cái gì?”
"Tôi cũng không rõ lắm, ngài chỉ đi một mình, cũng không để người bên cạnh đi theo, chắc là ngài ấy xuống núi, bất quá cô yên tâm, sẽ có vệ sĩ đi theo...” Dì Chu nói thẳng.
Đường Khả Hinh nghe, khẽ gật đầu, bởi vì lo lắng chuyện của phụ thân, trước liền không rảnh bận tâm bày biện trong nhà, trực tiếp cất bước dọc theo cửa sau phòng khách đi tới hậu hoa viên, còn muốn dọc theo bậc thang nhỏ xuống núi, lại nhìn thấy con đường nhỏ trong núi dần dần đón ánh hoàng hôn, chiếu tới một thân ảnh cô độc, hai mắt của cô lóe lên, lại định liếc mắt nhìn một cái, quả nhiên là phụ thân, người mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây dài màu đen, trong tay cầm một cành trúc, không ít bùn đất dính ở trên mu bàn tay ông, trực tiếp cất bước đi về phía trên núi, cô tức khắc khẩn trương đi xuống núi, lớn tiếng gọi; “Cha!”
Đường Chí Long chính trầm tư bước đi, nghe thấy thanh âm kêu to, ông tức khắc ngẩng đầu, nhìn thấy nữ nhi đang khẩn trương cất bước xuống núi, khuôn mặt ông tức khắc bộc lộ nhàn nhạt tươi cười, nói; “Con đã về rồi...”
Đường Khả Hinh khẩn trương cất bước, đi tới trước mặt phụ thân, đầu tiên là cúi đầu, nhìn trên người phụ thân đều là vết bẩn, cành trúc dài kia có thật nhiều cá chạch, chính vui vẻ, cô tức khắc hỏi; “Người đã đi đâu vậy? Cá chạch này ở đâu mà có?”
Đường Chí Long mỉm cười nhìn về phía nữ nhi nói; “Phía sau núi, nguyên lai có mấy mẫu điền của một số hộ dân, còn có một cái đầm cạn, bây giờ chínhời là thời gian thu gặt, cha và người dưới chân núi cùng nhau tát cạn nước trong đầm để bắt cá, cha xem con gần đây lại bận và mệt, khí sắc không được tốt, cá chạch có thể bồi bổ cơ thể rất tốt, cha còn sai người ở dưới chân núi chuẩn bị đem vịt trời và đậu hủ lên đây...”
Đường Khả Hinh nghe lời này của phụ thân, cô lập tức một trận bất đắc dĩ bật cười dĩ nói: “Cha... Người vừa mới ra tù, con không muốn người lại mệt nhọc như thế, hai vị phu nhân chủ tịch, mỗi ngày đều cho con ăn uống rất nhiều các loại thuốc bổ thượng hạng, người không cần phải bận tâm.”
Đường Chí Long nghe lời này, khuôn mặt nhàn nhạt tươi cười, tiếp tục cầm cành trúc lên núi, vừa đi lên vừa nói: “ Cho tới bây giờ cha cũng không có nghe nói qua, mỗi ngày ăn uống thuốc bổ thượng hạng, là thân thể có thể khỏe mạnh, trường sinh bất lão. Nếu muốn thân thể khỏe mạnh, hay là muốn chú ý cân đối ẩm thực bình thường, nghỉ ngơi nhiều, vận động nhiều, bảo trì tâm tình yên lặng và khoan khoái, tự nhiên vô bệnh vô đau. Thế nhưng Hạo Nhiên rất thích ăn cá chạch này, hồi bé nó hay thường xuyên quấn quít lấy cha, để cha làm cho nó ăn.”
Đường Khả Hinh mỉm cười, nghiêng mặt nhìn về phía khuôn mặt hiền lành như vậy của phụ thân, muốn nói lên điều gì đó mà không nói thành lời, vẫn như cũ yên lặng suy nghĩ về chuyện của ngày xưa, lòng của cô ấm lên, tức khắc vươn hai tay ôm lấy cánh tay phụ thân, như vậy chặt kéo nói; “Ở bên cạnh cha thật tốt, con sau này sẽ không sợ thân thể không tốt, càng không sợ ốm đau gì nữa! Con nhớ hồi bé, con sinh bệnh trong người không thoải mái, hình như đã uống rất nhiều thứ, nhưng chưa từng uống