Khách sạn Hoàng đình!
Trang Hạo Nhiên nhẹ ôm lấy thân thể mềm yếu của Đường Khả Hinh trầm mặc đi ra sảnh lớn, nhìn người con gái trong lòng kích tình qua đi, mắc cỡ đỏ bừng mặt, xấu hổ xuống lầu, anh lại bá đạo trong nháy mắt ôm chặt eo nhỏ nhắn của cô, phủ đầu khẽ hôn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của cô, một tay kia dò vào trong tây trang của cô, cách sơ mi khẽ vuốt hông cô, cảm tính khàn khàn nói: “Thế nào? Xấu hổ?”
“Đi!” Đường Khả Hinh tâm phanh nhảy, tựa ở trong lồng ngực nóng cháy của anh, phủ mặt ngọt ngào cười.
“Bà xã của anh xấu hổ!” Trang Hạo Nhiên lại mị lực cười, tuy lệnh cô ngọt ngào kích tình, thân thể mình dục vọng lại vẫn như cũ phiên giang đảo hải, cưng chiều ôm lấy cô từ từ đi xuống thang xoay tròn, tay vẫn như cũ dò vào trong tây trang của cô, cách sơ mi mỏng vuốt ve hông cô, nhưng vẫn cẩn thận chú ý đến vết thương trên vai phải của cô, mặc dù Tô Thụy Kỳ đã dán cao giảm đau cho cô, dẫn tới cánh tay chỉ hơi tê buốt một chút, nhưng anh vẫn muốn cẩn thận xử lý, lúc triền miên, anh vẫn tránh đụng đến tay phải của cô …
"Đừng như vậy...” Lúc Đường Khả Hinh cất bước đi xuống thang xoay tròn thang, lại bị Trang Hạo Nhiên khiêu khích cho mặt đỏ tới mang tai...
“Một chút thôi...” Trang Hạo Nhiên ở chỗ khúc quanh thang lầu, đột nhiên lại nắm cằm của cô, phủ đầu nhẹ mút đôi môi đỏ mọng no đủ của cô, thậm chí lộ ra mị lực đầu lưỡi cùng cô ngượng ngùng nóng cháy dây dưa cùng một chỗ, lồng ngực giống như chuẩn bị bạo phát ra khí tức, hai tay ma sa sát bên hông gợi cảm của cô, chậm chạp vỗ về chơi đùa, nắm chặt một bên mông của cô, bắt nơi ẩm ướt của cô tiếp xúc với thân thể mình...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ai...” Đường Khả Hinh mặt bá thoáng cái lại đỏ, hai tròng mắt lóe ra mơ màng, nhưng vẫn bất đắc dĩ vươn tay, nhẹ chống lên lồng ngực nóng cháy của anh nói; “Đừng như vậy... Mọi người nhìn thấy bây giờ?”
"Anh hận không thể để toàn thế giới nhìn thấy chúng ta ngọt ngào!” Trang Hạo Nhiên chậm chạp ôn nhu nắm lấy đôi tay nhỏ bé của cô, đặt bên môi mình, phủ đầu hôn, lúc này mới mỉm cười ôm lấy hông của cô, cùng nhau xuống lầu...
“Chúng ta... Không chọn nhẫn sao?” Đường Khả Hinh mỉm cười theo Trang Hạo Nhiên xuống lầu, vừa đi vừa mềm giọng hỏi anh.
Trang Hạo Nhiên nhẹ ôm lấy thân thể mềm mại của cô đi xuống lầu, gật đầu chào nhân viên cùng quản lý, anh mới mị lực vô hạn cười rộ lên, vừa đi tới hiệu đá quý, vừa cưng chiều nói: “Đứa ngốc, em phải gả cho người là Tổng giám đốc Hoàn Cầu! Em tương lai là bà xã của thương gia châu báu lớn nhất thế giới! Sao có thể chọn nhẫn cưới một cách tùy tiện?!? Hôm nay chỉ là mang em đến nhìn một chút! Cho em cảm thụ một chút bầu không khí này!”
“Anh......” Đường Khả Hinh theo Trang Hạo Nhiên đi ra hiệu đá quý, lập tức không nói được gì nhìn về phía anh, cười rộ lên nói; “Anh rảnh thật đấy? Còn đùa giỡn em?”
Trang Hạo Nhiên ôm lấy Đường Khả Hinh đứng ở trước cầu thang, nhìn một chiếc xe con màu đen chậm rãi từ phía trước lái tới, anh liền dừng lại động tác, chỉ là hai tay nhẹ đỡ bả vai của cô, phủ mặt nhìn về phía khuôn mặt ngọt ngào của người con gái phía trước, cưng chiều nhìn thật lâu thật lâu, bàn tay lại ngứa ngày muốn đụng vào, lại vẫn như cũ ngừng thở, ép chặt sinh mệnh khí tức, mang theo cảm động nhìn về phía người con gái trước mặt, ẩn nhẫn mấy phần, mới mỉm cười nói; “Khả Hinh... Anh rất hi vọng nhân sinh của em có thể hoàn hoàn chỉnh chỉnh hạnh phúc... Đến lúc đó, anh và em nhất định sẽ nhảy một điệu nhảy! Thuộc về nhân sinh hoàn mỹ nhất một điệu nhảy! Anh muốn xem thân ảnh em xoay tròn ba trăm sáu mươi lăm độ hạnh phúc...”
Đường Khả Hinh dừng lại động tác, ngưỡng mặt lên, hai tròng mắt chiết xạ ôn nhu cùng động tình quang mang, nhìn về phía anh.
“Trở về đi... Anh hôm nay quả thật có chút bận...” Trang Hạo Nhiên thấy ánh mắt này của cô, liền mỉm cười, có chút bất xá lại nhẹ ôm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, yếu ớt nói: “Đêm nay anh lại điện thoại cho em, được không?”
Đường Khả Hinh thật sâu nhìn về phía anh, dừng lại một hồi, hiểu được mỗi anh làm một chuyện cũng có lý do của mình, liền cười gật gật đầu, lúc này mới trầm mặc quay người đi, tới chỗ xe con màu đen, nhìn tài xế mở cửa xe cho mình, cô lại xoay người, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên mỉm cười nói: “Trang Hạo Nhiên! Nói lời phải giữ lời! Chờ đến hôn lễ của chúng ta, anh nhất định phải cùng em nhảy một điệu nhảy! Không được chống chế!”
Trang Hạo Nhiên đứng ở trước cầu thang, thật sâu nhìn về phía cô bé này, mỉm cười!!
Đường Khả Hinh nhìn anh cười tươi như vậy, lúc này mới có chút yên tâm, cũng bộc lộ mỉm cười ngồi vào chỗ ngồi phía sau xe, phân phó tài xế lái xe...
Trang Hạo Nhiên mặt bộc lộ mỉm cười đứng ở trước cầu thang, nhìn Đường Khả Hinh ngồi vào chỗ ngồi phía sau xe, xe con màu đen lái đi... Sắc mặt của anh mới chậm rãi thu lại, hai tròng mắt bỗng nhiên chiết xạ thần bí mà kịch liệt quang mang, hỗn thân tình tự dường như phiên giang đảo hải vọt tới, càng lúc càng hung mãnh, càng lúc càng hung mãnh... anh vẫn như cũ không yên lòng, căng thẳng sắc mặt, chậm rãi đi xuống cầu thang, đứng ở ven đường ngăn nắp sạch sẽ, ngẩng đầu, nhìn về phía chiếc xe con kia chạy nhanh biến mất ở ngã rẽ, anh lúc này mới cho phép chính mình kinh ngạc! Anh lúc này mới cho phép chính mình kích động!!
Khí tức càng lúc càng trầm suyễn, càng lúc càng trầm suyễn...
Anh dường như đứng ở đỉnh thế giới phong vân gợn sóng, theo nghi hoặc thế giới mê mang xoay tròn, lại chỉ nghe được tin tức Lãnh Mặc Hàn vừa truyền đến... Hạo Nhiên, tôi cùng với Uyển Thanh căn cứ vào chứng cứ, phân tích một buổi tối, có lẽ hung thủ...