Sáng sớm ngày hôm sau trong phòng chính!
Một chén trà nóng bị ném xuống mặt đất vang lên những âm thanh của mảnh vỡ thủy tinh!
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên tái nhợt, trên trán đầy mồ hôi lạnh. Đang nằm trên giường, chiếc áo sơ mi trắng che lấp đi vết thương ở sát vai. Đôi mắt đỏ ngầu sắc bén lóe ra tia hoang mang.Chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía người ở trước mặt. Từng chữ yếu ớt hỏi: “Cậu.. Cậu.. cậu nói cái gì?”
Trương Thục Dao cùng Tiêu Đồng còn có Lâm Sở Nhai đứng ở trước mặt hắn đau lòng nhìn. Do dự một lúc lâu, Lãnh Mặc Hàn mới tỏ vẻ mặt bất đắc dĩ trầm giọng nói: “Khả Hinh... Về nhà khi vai ngươi bị trọng thương. Động tác của bọn họ quá nhanh. Chỉ mới mấy giây đã phá hỏng được hệ thống rồi mới xông vào bên trong! Nhưng ổ trục kia không phát ra tín hiệu thông báo cho nên bị đánh lén! Tung tích Điệp Y cũng không có! Khả Hinh thì bị trúng đạn. Vì lo lắng da thịt sẽ bị tê buốt và để lại di chứng nên cô chịu đau để cho Tô Thụy Kỳ đem hai viên đạn đó ra. Cuối cùng cô đau đến ngất đi. Từ đêm hôm qua đến giờ là còn hôn mê chưa tỉnh!”
......” Trang Hạo Nhiên nằm ở trên giường. Khuôn mặt lạnh lẽo thậm chí còn có một sự tức giận. Đôi mắt bắt đầu hiện ra tia sát khí. Lồng ngực đập mạnh, thở hổn hển như muốn hủy diệt tất cả. Hai tay chậm rãi nắm chặt ga giường màu trắng. Trên mu bàn tay hiện lên gân xanh. Trong nháy mắt. Những vết thương bị trúng đạn mở ra. Máu đỏ tràn ra nhanh chóng nhuộm cả tấm vải màu trắng.!
“Đại ca!” Tiêu Đồng đau lòng đi đến. Đau lòng xử lí lại vết thương cho hắn...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trang Hạo Nhiên cắn chặt răng bực tức đưa tay lên chặn lại. Đôi mắt hiện ra vẻ đau lòng lẫn tức giận. Mặc kệ chiếc vai đang đau rát. Yếu ớt nói: “ viên đạn hôm qua lấy tròn xương cốt của tôi... Cho nên tôi biết có bao nhiêu là đau đớn!”
".......” Mọi người cùng nhau ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên!
Trang Hạo Nhiên cảm giác lửa giận còn đau đớn hơn cả vết thương kia. Nhưng vết thương mất nhiều máu làm hắn như dần ngất đi. Chỉ cần hắn run rẩy một chút thì lại nhớ đến Đường Khả Hinh chịu những sự đau đớn này. Cả người lập tức muốn đi báo thù, khuôn mặt lại đầy sát khí!!
“Trước tiên là cậu bình tĩnh chút đã” Lãnh Mặc Hàn hiểu Trang Hạo Nhiên, nhanh chóng kêu to!!
“Tôi không cần bình tĩnh!! Cậu bình tĩnh là vì cậu không hiểu chuyện này. Hiện tại không có chuyện gì có thể ngăn cản tôi muốn đi trả thù bọn họ!!” Trang Hạo Nhiên lại nhớ tới Khả Hinh gặp nhiều đau đớn như vậy. Độ mắt lại nóng lên. Khuôn mặt hắn lộ rõ phần sát khí lập tức chịu đựng đau đớn mà lấy chiếc áo màu đen bên kia mặc vào. Hắn muốn đi nhìn Khả Hinh. Nặng nề thở dốc bước xuống, lạnh lẽo hỏi: “Đối phương là những ai...”
S
Lãnh Mặc Hàn cùng mọi người theo hắn đi ra ngoài, mới nói: “người đánh thuê Quốc Tế! Đỗ Uy cùng Khương Vĩ hôm qua cùng bọn họ đánh nhau. Phát hiện bọn họ ai cũng là cao thủ. Mà lại dùng vũ khí đẳng cấp nhất. Toàn bộ đều là ở học viện quốc tế khoa học kĩ thuật. Không hoàn thành mục đích tất nhiên bọn hắn sẽ không bỏ qua. Nhất định phải lấy được tính mạng của Đường Khả Hinh! Theo dự đoán là trong cuộc thi đấu lần này có che dấu kế hoạch nhưng có điều lại bị phát hiện nên mới nghĩ đến cách này để buộc Khả Hinh dừng thi đấu!”
Phịch! Một tiếng mở cửa lớn!!
Trang Hạo Nhiên sắc mặt tái nhợt đi ra ngoài. Đôi mắt run run nhớ tới Khả Hinh chịu đựng đau đớn tim của hắn lại rỉ máu... vừa nhanh chóng đi vào thang máy vừa đem những lời căm hận nói “tôi phải đem toàn bộ những người này chặt thành thịt vụn. Tôi sẽ cho bọn họ chịu đựng đau đớn từng chút từng chút một?”
“.........” Lãnh Mặc Hàn và Trang Hạo Nhiên đứng phía sau. Nhớ tới bào thai của Điệp Y. Tim của hắn cũng bỗng nhiên tê rần. Cả người cũng dâng lên lửa giận. Siết chặt bàn tay một lúc lâu rồi nặng nề nói: “Bất kể như thế nào!! Tôi với cậu cùng bọn họ chiến đấu tới cùng!”
“Đúng!! Nhất định phải chiến đấu tới cùng! Sẽ trả lại cho bọn họ đau đớn mà Khả Hinh phải chịu gấp trăm lần. Tôi không tin không trả được mối thù này” Tô Lạc Hoành cùng mọi người tức giận nói.
Trang Hạo Nhiên biên nắm chặt tay. Những suy nghĩ cứ tới dồn dập. Vừa nghĩ đến Đường Khả Hinh bị đau. Tim của hắn lại xé rách...
Cửa thang máy chợt mở!!
Trang Hạo Nhiên dẫn đầu dẫn mọi người đi ra thang máy. Khuôn bộc lộ biểu tình gấp gáp đi qua không biết bao nhiêu là cây phong cùng những loại đá cuội khác nhau. Muốn đi tiếp thì lại nghe đến.một tiếng kêu giận dữ. Hai mắt của hắn nháy một cáu. Mặc dù muốn chanh chóng đi về phía trước nhưng vẫn là thở dốc tức giận rồi dừng lại...
Tưởng Thiên Lỗi lúc này cũng dẫn phó tổng đi qua những cây phong lớn đi tới trước mặt Trang Hạo Nhiên, tức giận gọi: “ cậu muốn đi đâu?”
Trang Hạo Nhiên cả người bỗng nhiên run rẩy. Đôi mắt kiên quyết tức giận xoay người mặt nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi...
Tưởng Thiên Lỗi nóng mắt nhìn về phía Trang Hạo Nhiên. Hắn chỉ vừa mới biết tin tức Đường Khả Hinh. Tim của hắn cũng đau đớn cũng tức giận nhưng cuối cùng vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh đến gần Trang Hạo Nhiên sốt ruột nói: “Khả Hinh gặp phải chuyện như vậy, tôi hiểu cảm giác của cậu Thế nhưng cô ấy ngày mai sẽ phải thi đấu. Còn một bước quan trọng nữa! Cậu nhẫn nhịn đi! Đại sự là quan trọng! Bình tĩnh!”
Trang Hạo Nhiên cả