"Jessy". Harry nhìn cô, ánh mắt như mang chút tối tăm không chắc chắn.
"Sao?". Jessica đáp.
"Em có tin anh không?". Cậu hỏi, một cách rụt rè đến hèn mọn. "Về việc anh đã bỏ tên mình vào chiếc cốc?"
Ron đã trở mặt với Harry về chuyện cậu tự ý bỏ tên vào đó mà không nói gì với mình, ngay cả Hermione cũng dùng ánh mắt nghi ngờ để nhìn Harry. Đám bạn ở Gryffindor thì bỏ đi, vì chẳng ai chịu tin cậu cả, mặc cho Harry đã phải lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần là cậu chẳng hề ưa gì cái việc làm nổi danh tiếng cả.
Hiện tại, trong đám phù thủy sinh đồng trang lứa, Harry chỉ còn nuôi hy vọng được ở chỗ bạn gái mình mà thôi.
Nếu ngay cả cô cũng không tin mình, e là cậu cũng sẽ hoài nghi bản thân mình đã bị mộng du và làm điều đó trong giấc ngủ mất.
"Nói ngớ ngẩn gì vậy?"
Trái ngược với sự lo lắng của bạn trai mình, Jessica chỉ dùng đũa gõ lên đầu cậu một cái. Có lẽ là vì biết cậu đang lo lắng, nên động tác của cô cũng nhẹ hơn bình thường một chút.
"Jessy?". Đôi mắt màu lục bảo của thiếu niên khẽ sáng lên.
"Nếu tao không tin mày thì sao tao lại ở đây giờ này?". Jessica đáp. "Đừng có lo lắng nữa Potter, tao tin mày, hoàn toàn tin tưởng 100% luôn"
Harry mỉm cười, sự căng cứng của cơ thể dần thả lỏng. Nhưng dù vậy, thiếu niên vẫn tranh thủ làm nũng.
"Ron không tin anh". Cậu nói, trong khi đầu rúc vào hõm vai của cô. "Cậu ấy nghĩ anh đã qua mặt cậu ấy vì muốn có được danh tiếng. Merlin nó chứ, anh cần những thứ đó để làm gì?"
"Ngoan nào". Jessica xoa đầu bạn trai mình, nhẹ giọng an ủi. "Tao hiểu mày mà Potter, chỉ là tao không hiểu là sao lại có tên điên nào đó ngớ ngẩn đến nỗi bỏ tên mày vào cái cốc chứ. Mà mục đích của hắn khi làm chuyện này là gì, tao cũng chẳng thể đoán nỗi luôn"
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, khiến cô ngay cả một chút đầu mối cũng chẳng có. Mà không có đầu mối, Jessica cũng chẳng thể dùng bộ óc suy luận của mình được. Giờ điều duy nhất cô có thể nghĩ được là chuyện này có thể có liên quan đến kẻ thù số một luôn tìm cách giết thằng bồ cô từ hồi nó còn năm Nhất mà thôi.
"Giờ e là chỉ có em tin anh". Harry nói. "Đừng bỏ anh nhé Jessica"
Harry đã đối mặt với rất nhiều ánh mắt dị nghị kể từ khi cậu trở thành phù thủy. Năm Nhất là khi cậu đánh mất quá nhiều điểm nhà của Gryffindor, năm Hai là khi rộ lên tin đồn cậu là người thừa kế của Slytherin và đã dùng con Tử Xà để hóa đá những người khác. Năm Ba thì tuy không có gì nổi bật, nhưng đối diện với sự dò xét của mọi người khi nghe tin Sirius vượt ngục là để tìm cậu báo thù, Harry vẫn là mệt mỏi vô cùng.
Cậu đâu muốn làm Cứu Thế Chủ hào quang rực rỡ gì đâu chứ. Tất cả những gì Harry muốn chỉ là cuộc sống của một phù thủy sinh bình thường như bao người mà thôi.
"Tao có muốn cũng không thể". Jessica buồn cười trước sự làm nũng của người yêu. "Được rồi, tao phải về ký túc xá bây giờ. Pansy biết tao đi tìm mày rồi, nếu tối nay tao không về thì nó sẽ báo lên bố tao mất"
Giờ bố cô mà biết cô đi tìm thằng bồ mình, nhất định ông sẽ thu nhỏ cô rồi ném vào vạc nấu thuốc mất.
"Ừ". Harry buồn rầu rời khỏi vai cô. "Em về cẩn thận đấy, cần lấy áo tàng hình không?"
"Mày giữ mà dùng đi". Jessica nói. "Giờ tao đã là hóa thú sư, tao chấp cả lão Filch với con Norriss đấy"
Cô thậm chí đã xâm nhập vào được căn phòng đầy giáo viên đầy kinh nghiệm lâu năm cùng với bốn vị quán quân trẻ tuổi đấy, một lão á phù thủy và một con mèo già thì có thể làm gì cô cơ chứ?
"Sáng mai tao đến đón mày". Jessica nói thêm. "Nếu đứa nào dám nói gì mày, tao sẽ biến nó thành vịt kêu quạc quạc"
Harry bật cười, gật đầu rồi hôn cô chúc ngủ ngon.
Họ lại âu yếm một chút trước khi Jessica ra về. Vẫn như cách cô đi vào, Jessica biến thành dơi, sau đó bay ra từ cửa sổ phòng ngủ của Harry.
Về đến trước cửa kí túc xá Slytherin thì cô mới hóa lại thành người. Đọc mật khẩu xong, Jessica liền tiến vào trong.
"Mày về muộn"
Pansy đang ngồi ở sofa trên phòng sinh hoạt liền đứng bật dậy, không biết là cô nàng đã ngồi đó được bao lâu rồi nữa.
"Ừ". Jessica mệt mỏi ngồi xuống cạnh bạn thân mình. "Trấn an Potter tốn nhiều thời gian hơn tao nghĩ"
"Mọi chuyện thế nào?". Pansy hỏi. "Mấy giáo sư nói sao?"
"Nó vẫn phải tham gia cuộc thi". Jessica liền bực bội. "Quần dài Merlin nó thật chứ, có năm nào mà cuộc đời này không cố biến tao thành góa phụ không vậy?"
Pansy cũng không cười vì câu đùa này của Jessica. Cô biết bạn mình đang ngồi trên đống lửa, vậy nên cũng lo lắng không kém.
Không phải cô quý mến gì thằng Potter đầu thẹo đó, chỉ là Jessica và Pansy đã chơi với nhau từ rất lâu rồi, vì trong nhóm chỉ có cả hai là mang giới tính đối lập với đám con trai, vậy nên càng thân thiết hơn.
Từ khi quen thằng Potter, bạn của cô cũng dần có lối sống nguy hiểm hơn hẳn. Tương lai nếu lão hắc ám kia thật sự đội mồ sống lại, Jessica thậm chí còn có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng nữa. Ai cũng biết là chúa tể hắc ám đã luôn tìm cách tiêu diệt thằng đầu thẹo từ hồi nó mới sinh lận, vậy nên chắc chắn lão ta sẽ không bỏ qua món mồi ngon như cái danh bạn gái của Cứu Thế Chủ đâu.
Slytherin luôn ghét bỏ người ngoài, nhưng họ lại rất lo lắng cho nhau. Nhưng hơn cả mối quan hệ của những phù thủy sinh nhà rắn với nhau, Pansy chỉ là lo lắng cho Jessica mà thôi.
"Đừng lo nghĩ nhiều quá Jess". Pansy nắm tay Jessica như một lời trấn an. "Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, giống như vụ Black vậy đó. Ai cũng nghĩ thằng bồ mày đang bị săn lùng, ai ngờ đâu nó lại có được một người cha đỡ đầu vô cùng xịn sò. Vậy nên mày đừng có lo