Ngày thứ hai sau khi chia tay, Jessica và Harry gặp lại nhau trên hành lang trước cửa vào lớp Độc Dược.
Draco Malfoy, người đã ngứa mắt thằng bồ cũ của con bạn thân mình từ lâu, cuối cùng cũng chờ được khoảnh khắc hai đứa này chia tay mà đanh đá cười nhạo, mở miệng liền chế giễu mỉa mai liên hồi.
"Ôi chao ôi, còn tưởng là ai đây, hóa ra là quý ngài Potter, vị thánh cứu thế của toàn giới phù thủy nước Anh. Sao vậy Potter? Sau khi được chiếc cốc ngu ngốc đó lựa chọn bằng cách gian lận thì hào quang của mày đã lớn đến độ con máu bùn và thằng chồn nghèo kiết xác cũng không thể đi chung với mày rồi à? Mà đám Gryffindor tăng động bọn bây đúng là giả nhân giả nghĩa thật đấy, lúc hào quang mày rực sáng thì lúc nào cũng có cả khối đứa kè kè bên, giờ sa cơ thất thế rồi thì đến con ma không đầu của nhà mày cũng chẳng muốn đi chung nữa. Tình cảm của bầy sư tử bọn bây đúng thật là phải khiến người ta cảm động đến rơi lệ luôn đấy"
Cả đám Slytherin đồng loạt cười khúc khích, ngoại trừ Jessica thì mang khuôn mặt lạnh nhạt do bực bội bạn trai cũ của mình ra thì còn có nàng thiên thần Forever vẫn còn ngơ ngác tự hỏi vì sao người chồng tương lai của mình lại có tài rap dizz dài đến như thế.
Harry bực bội trừng mắt nhìn cậu thiếu gia trẻ tuổi nhà Malfoy, xong lại theo bản năng nhìn sang bạn gái cũ của mình, chỉ thấy Jessica vẫn là một khuôn mặt lạnh lùng, thiếu niên liền tức giận hừ một cái, rồi xách cặp mang vào lớp.
Jessica cũng hừ một tiếng, rồi không tiếng nào xách cặp vào trong lớp, ghế vừa vặn cách xa chỗ ngồi của Harry nhất.
Theodore ngồi xuống bên cạnh cô, như có như không mà khuyên nhủ. "Bạn trai mày ngồi có một mình thôi đấy, không xót à?"
"Mặc kệ nó, với giờ sửa lại đi, bọn tao đã chia tay rồi, nó cũng không còn là bạn trai của tao rồi". Jessica xẵn giọng đáp lại. "Mà sao mày lại ở đây? Daphne đâu? Tao không muốn bị cô nàng nhà Greengrass nguyền cho mọc hai cái tai lừa vì dám dùng cái danh nghĩa bạn thân từ nhỏ để thân mật với bạn trai của nó đâu"
"Mày không cần phải lo lắng gì chuyện đó đâu". Theodore bình thản nói, trong khi tay thì lại trải sách vở ra bàn. "Bọn tao đã chia tay rồi"
"What?". Jessica sửng sốt đến độ quên luôn cả giận dỗi trong người. "Không phải đang rất tốt sao? Sao đột nhiên bây lại chia tay rồi?"
"Còn mày không phải cũng đang rất tốt sao?". Theodore nhàn nhạt hỏi. "Hôm trước còn bảo vệ thằng đầu sẹo đó, sao mới đây đã chia tay rồi?"
"Tại thằng đó chứ bộ". Jessica bực bội đáp. "Rõ ràng là tao đang bảo vệ cho nó, nó thì lại chỉ biết đi làm thánh mẫu lo cho con nhỏ Holiday chết tiệt đấy, đã vậy còn vì con nhỏ Santa Claus đó mà dám lớn tiếng với tao. Mẹ nó chứ, mỗi lần nhắc đến chuyện này là tao lại muốn nổi điên lên rồi"
Theodore thâm trầm nhìn cô, ánh mắt sâu xa như đang suy nghĩ một điều gì đó vô cùng cao siêu.
Qua một lúc, Jessica tạm thời ổn định được cơn giận của bản thân, rồi như vừa chợt nhớ ra vấn đề ban đầu muốn hỏi, cô nàng liền lặp lại. "Mà đừng có đánh trống lảng, tao đang hỏi mày mà. Sao mày và Daphne lại đột nhiên chia tay rồi? Có phải cãi nhau chuyện gì không?"
Từ hồi Theodore hẹn hò, Jessica cũng không còn nói chuyện với cậu nhiều như lúc trước nữa. Mặc dù hội cậu ấm cô chiêu bọn họ vẫn là một nhóm bạn thân thiết, nhưng rồi cả Jessica, Theodore, Draco và Blaise đều lần lượt có bạn gái lẫn hôn thê, nên là thời gian bên nhau cũng ít hơn trước.
Trong số đó, người xa cách nhất có thể nói là Theodore.
Jessica cho là vì cậu đã có bạn gái, nên cũng không thích hợp để thân cận với những phái nữ khác nữa. Vốn cô nghĩ tình cảm của Theodore và Daphne rất tốt, vì Theodore rất thường xuyên vắng mặt trong những buổi họp mặt của nhóm bọn họ vì phải đưa bạn gái đi hẹn hò. Chỉ là không ngờ đến, còn chưa được một năm nữa là cả hai đã đường ai nấy đi rồi.
Theodore không trả lời ngay, chỉ nhàm chán lật từng trang sách. Cho đến khi đến được trang đang học, cậu thiếu gia nhà Nott mới dừng lại và nói. "Tao và Daphne chia tay cũng không phải vì cãi nhau gì cả, chỉ là không chịu nổi nhau nữa nên mới chia tay thôi"
"Không chịu nổi nhau nữa?". Jessica nhướng mày tỏ vẻ khó hiểu. "Có phải con nhỏ đó lại đèo bồng đòi mày mua cái gì với giá trên trời không?"
Từ hồi Theodore liên tục vì bạn gái mà quên mất tình bạn, Jessica đã liên tục nghe Pansy ca thán vì những món quà mà cậu thiếu gia nhà Nott đã mua cho nàng tiểu thư nhà Greengrass, nghe nhiều đến nỗi tai của cô cũng sắp mọc thành kén luôn rồi.
Nghe Pansy bảo, có lần Daphne đòi Theodore mua cho cả một cái cửa hàng quần áo ở cạnh hồ Javoulia, cô nàng nhà Parkinson đã bảo là hai người bọn họ đã cãi nhau rất to về chuyện này, nhưng cuối cùng qua hôm sau Daphne vẫn thành công đứng tên cái cửa hàng quần áo đó.
Biết là Theodore chiều bạn gái thật, nhưng với cái thói đào mỏ kiểu đó thì e có là thánh mẫu tái sinh cũng sẽ nổi khùng lên mà thôi.
"Không, không phải tại Daphne". Theodore đáp, đôi mắt màu đen như mực như hiện lên chút ý cười tự giễu. "Là do tao đơn phương một người, cô ấy biết được nên đã tức giận đòi chia tay. Daphne bảo lòng tự tôn của một người nhà Greengrass không cho phép cô ấy là kẻ thế thân của một người khác, kể cả khi người đó có không thuộc về tao đi chăng nữa"
Vậy thì trái với gia huấn của nhà mình quá nhỉ?
Jessica thầm nghĩ, vì người nhà cô miễn có thể nhìn thấy người mình yêu được an toàn và hạnh phúc, vậy thì bản thân có khổ cực và hèn mọn bao nhiêu cũng đều được.
Cơ mà chờ cái đã.
Khoan,