Chương 2692
Mắt Vương Tông trợn trừng: “Diệp Quân!”
Lúc này đám người Tư Mã Nho cũng đã chạy vào trong.
Tư Mã Nho nhìn Diệp Quân, nhíu mày, Diệp Quân nhìn Tư Mã Nho, mỉm cười: “Người của mình”.
Tư Mã Nho: “…”
Thật ra Diệp Quân đã âm thầm theo dõi Vương tộc kể từ khi họ đặt chân vào Tiên Nguyên Tông.
Mà hắn cũng không ngờ Tiên Nguyên Tông lại mạnh đến mức dám ra tay với cả Vương tộc để cướp đoạt bảo vật.
Thật sự là nằm ngoài suy đoán của hắn.
Nhưng đây cũng là chuyện tốt, ai bảo kẻ thù của kẻ thù là bạn làm gì.
Khi thấy Vương Tông cầm lệnh bài ra, Diệp Quân biết ngay Vương tộc rất có thể còn đang giấu chiêu, thế là bèn cảnh giác.
Sau đó, hắn không chút do dự mà ra tay.
Tư Mã Nho đứng ở xa nhíu mày hỏi: “Cậu chính là tên Diệp Quân mà chúng đang truy lùng?”
Hắn cười đáp: “Chính xác”.
Tư Mã Nho: “Chúng phái cả tộc đến giết cậu?”
Diệp Quân gật đầu, trên mặt bình tĩnh nhưng trong lòng đã sinh ra một tia đề phòng.
Đại trưởng lão nhà họ Vương bỗng thốt lên: “Hắn cũng có Tổ Mạch!”
Hay cho một chiêu đánh lạc hướng!
Đôi mắt Tư Mã Nho nhìn Diệp Quân nheo lại.
Đại trưởng lão vội vàng bồi thêm: “Không chỉ một cái!”
Tư Mã Nho bèn hỏi lại: “Ngươi định khích ta?”
Đại trưởng lão tiếp tục: “Tổ Mạch mà hắn có…”
Nhưng Tư Mã Nho
Các cường giả Vương tộc: “???”
Đại trưởng lão trừng Tư Mã Nho với gương mặt tối sầm khi nhận ra người này đang sỉ nhục cả Vương tộc một cách trắng trợn.
Diệp Quân chỉ nhếch môi cười cười.
Hắn đã dám xuất hiện tức đã không hề sợ Tiên Nguyên Tông, nếu đánh không lại thì cứ bỏ chạy thôi.
Tư Mã Nho chợt quay sang hỏi hắn: “Hợp tác không?”
Diệp Quân cười đáp: “Được thôi”.
Tư Mã Nho cong môi: “Thế thì giết!”
Lời vừa dứt, nhóm cường giả Tiên Nguyên Tông ông ta dẫn theo đã nhào về phía cường giả Vương tộc.
Phải đuổi tận giết tuyệt.
Bằng không Tiên Nguyên Tông sẽ không thể ngủ yên.
Gần như cùng lúc, Diệp Quân hóa thành kiếm quang biến mất tại chỗ, mục tiêu chính là Vương Tông.
Thấy hắn tấn công, đồng tử lão ta rụt lại: “Ngươi…”