Chương 2773
Kiếm ý vô địch mạnh mẽ lan tràn đến tận sâu trong thung lũng, ép đám yêu thú kia lùi lại.
Diệp Quân không để ý đến chúng, hóa thành kiếm quang đuổi theo đoàn trưởng Mục.
Khí tức hùng hậu của hắn lan tràn, nhưng vì không có ý xâm chiếm địa bàn nên lũ yêu thú cũng không mạo hiểm xuất hiện cản đường. Vả lại trông hắn cũng chẳng yếu ớt gì cho cam, nên bọn chúng quyết định bớt chuyện cho bớt lo.
Có Ngao Thiên Thiên giúp tăng tốc độ nên Diệp Quân nhanh hơn đoàn trưởng Mục rất nhiều, bắt kịp cô ta khi đối phương chưa thoát khỏi Sơn Hải giới.
Cảm nhận được khí tức của hắn, một tia hung ác lóe lên trong mắt đoàn trưởng Mục. Cô ta xoay người, đưa kiếm lên giữa trán rồi niệm một loại kiếm quyết xa xưa. Vầng trán cô ta vỡ ra, để một giọt máu tươi dung nhập vào mũi kiếm. Sau đó cô ta cao giọng thét lên, dùng hai tay vung kiếm bổ xuống. Một đường kiếm khí màu đỏ rực lập tức xẻ đôi đất trời.
Đối mặt với nó, Diệp Quân không lùi mà tiến, đáp lại bằng một đường kiếm khác.
Một đường kiếm rất đỗi bình thường.
Roẹt!
Ấy vậy mà nó lại xé nát kiếm khí đỏ kia, đánh cho đoàn trưởng Mục bay đi. Trong lúc đó, cô ta lại tung ra ba lá bùa vàng, hóa thành ba Thần tướng chắn đường Diệp Quân.
Hắn giẫm mạnh chân phải, hóa thành kiếm quang lao tới.
Thần tướng đầu tiên vỡ nát khi kiếm quang lóe lên.
Đoàn trưởng Mục không ham chiến mà hóa thành kiếm quang biến mất ở chân trời. Cô ta dốc hết toàn lực, sử dụng tốc độ nhanh nhất. Lối ra đã ở ngay trước mắt, chỉ cần về đến Đạo Thị là có thể an toàn! Cô
Diệp Quân cũng theo sát phía sau.
Hai người thoắt cái đã đến Đạo Thị.
Diệp Quân vừa xuất hiện đã bị một sức mạnh bí ẩn áp chế, mà đoàn trưởng Mục đang đứng ở cuối phố lạnh lùng nhìn hắn.
Hắn từng bước đi tới, cô ta lại không trốn.
Diệp Quân bỗng tăng tốc, nhào tới như con hổ vồ mồi.
Đoàn trưởng Mục nheo mắt, không ngờ hắn lại dám ra tay, nhưng vì biết người ở nơi này không ai có tu vi nên cô ta cũng không sợ hãi.
Diệp Quân nhào tới, tung cú đấm vào mặt đoàn trưởng Mục. Cô ta cũng không chậm trễ, lập tức giơ tay lên đỡ.
Bốp!
Đoàn trưởng Mục liên tục rút lui, Diệp Quân lại nhào tới với một cú đấm khác. Lần này đối phương không lùi nữa mà đáp trả bằng quả đấm.
Ầm!
Hai nắm tay vừa chạm nhau, đoàn trưởng Mục đã lui lại. Diệp Quân tiếp tục xông tới.
Hắn tung nắm đấm ra như mưa rào, đánh cho đoàn trưởng Mục phải tháo chạy liên tục, không ngừng bị áp chế. Nhưng trận chiến đã hấp dẫn sự chú ý của Đạo binh trong thành.
Ngay lập tức đã có bốn người vây quanh.
Nhưng vừa thấy Diệp Quân thì sa sầm mặt.
Người này vừa bị nhốt vào Đạo ngục cách đây không lâu, làm sao bọn họ quên cho được, nhưng không ngờ hắn lại trốn thoát mà chẳng ai hiểu bằng cách nào.