Chương 4: Chà đạp ( 2 )
“Ngươi còn dám cãi lại sao? Hứ, hôm nay mới là ngày đầu tiên ngươi gả tới đây, đã dám ngỗ nghịch với phu quân như vậy sao?!” Thế tử đột nhiên giận giữ: “Ta mà không dạy dỗ ngươi, sợ là sau này sẽ chẳng có ngày bình yên đâu!”
Hắn giận giữ, tay càng dùng lực mạnh hơn, dường như sắp bẻ gãy hai tay mềm yếu của Tề Thục Lan trên đỉnh đầu rồi. Cảm giác đau đớn trên cổ tay càng ngày càng kịch liệt, đúng vào lúc Tề Thục Lan cho rằng hai tay mình thật sự sẽ bị bóp gãy thì hắn lại mạnh mẽ thu lại bàn tay đang giữ chặt lấy nàng kia.
Tề Thục Lan xoa xoa cổ tay, hơi thở còn chưa bình ổn lại, đôi chân thon dài lại bị hắn hung hăng nắm lấy. Ngay lập tức thế tử bóp lấy đùi trắng mềm của nàng, đột nhiên mở rộng ra hai bên!
Tề Thục Lan sợ hãi đến quên cả kêu, run rẩy giống như bị trận gió rét thổi tới.
Bộ phận tư mật nhất của nữ nhân cứ như thế bị mở rộng ra, không chút che chắn mà bại lộ trong không khí, bại lộ trước đôi mắt thô lỗ của nam nhân này.
Nàng xấu hổ giận dữ muốn chết, bản năng muốn kẹp chặt hai chân lại, giơ tay che chắn.
Thế tử dùng đầu gối mình kẹp lại giữa hai chân nàng, không để cho nàng khép chân lại. Hắn dùng một tay bắt lấy hai tay nàng, lạnh lùng nhe răng cười: “Bản thế tử còn cho rằng huyệt nhi quý báu như thế nào, hóa ra cũng chỉ có như thế thôi! Màu sắc mặc dù phấn nộn nhưng có điều ngươi vẫn còn non nớt, hình dạng cũng không mấy đẹp mắt, hừ, đợi sau khi bị thao nhiều rồi, đến cả màu sắc phấn nộn này cũng chẳng còn nữa, bản thế tử mới không thèm chạm vào ngươi nữa!”
Tề Thục Lan bên tai nghe thấy loại lời nói vô sỉ như vậy, cố nhịn không để mình ngất đi, trong lòng đang không ngừng gào thét: “Cha, mẹ, hai người tại sao lại gả con gái cho tên cầm thú như này chứ! Cả đời này của con gái cũng không sống tốt được nữa rồi!”
Thế tử trước nay được trưởng công chúa nuông chiều mà trưởng thành, xung quanh đều là những người nịnh bợ vây quanh, nữ nhân chủ động trèo lên giường hắn cũng nhiều vô kể, làm gì đã từng phải chịu sự ngỗ ngược, kháng cự nào chứ. Lúc này nhìn thấy sắc mặt nàng cứng lại, lại không phát ra chút âm thanh nhận lỗi nào, hắn càng thêm tức giận: “Được, được, ngươi còn dám chống đối lại ta! Vốn mẫu thân ta đã dặn dò, ngươi dù sao cũng