Xe ngựa rời khỏi đường lớn, rẽ bảy tám lần rồi dừng phía sau lầu các phía tây thành khá yên tĩnh, vẻ ngoài không được đẹp lắm. Còn chưa xuống xe, thị vệ lầu các đã niềm nở tới nghênh đón rồi, đưa lên mấy chiếc mặt nạ.
Tề Thục Lan mặc dù cảm thấy kì lạ nhưng vẫn đeo lên rồi xuống xe. Nàng chỉ âm thầm nghe thấy bên trong lầu các hình như có tiếng đàn sáo, nàng nhìn lên trên, cửa sổ mỗi tầng lầu đều tỏa ra ánh nến đỏ hồng, cửa sổ lại được đóng kín nghiêm ngặt. Lại nhìn lên trên mấy tầng hình như cũng có cửa sổ mở, nhưng mà cảnh tượng bên trong lại không phải là thứ mà người đứng dưới này có thể nhìn thấy được.
Nàng tò mò hỏi: “Đây là nơi nào vậy?”
Nam nhân đã đeo mặt nạ lên nắm lấy tay nàng, cười mà không đáp: “Là một nơi có thể khiến con mở mang tầm mắt. Đợt lát nữa tiến vào, con sẽ biết ngay thôi.”
Bước vào trong cửa, tiếng đàn sáo đột nhiên lớn hơn, mùi son phấn đột ngột ập tới, nhưng lại mà một mảng đen kịt, mơ hồ có thể nhìn thấy được bốn phía trong lầu các này khá rộng. Từ sớm đã có một nữ tử đưa đèn tới, dẫn bọn họ chậm rãi bước lên lầu hai.
Tề Thục Lan tò mò nhìn khắp xung quanh, bỗng nhiên phát hiện nữ tử dẫn đường trước mặt vậy mà lại chỉ mặc một lớp sa mỏng!
Lúc này đèn chiếu sáng, bóng lưng nàng ta cũng mơ hồ hiện lên, cái mông tròn trịa lắc lư theo bước chân bước lên bậc thang, thỉnh thoảng khi nghiêng người còn có thể nhìn thấy bầu ngực đầy đặn của nàng ta. Cách một lớp sa mỏng, mơ hồ nhưng lại vô cùng ghẹo người.
Tề Thục Lan không nhịn được túm lấy tay nam nhân, thấp giọng hỏi: “Cha, đây… đây rốt cuộc là nơi nào vậy?”
Nam nhân vẫn chưa trả lời, bọn họ đã đi lên lầu hai rồi.
Trước mắt chợt sáng ngời, Tề Thục Lan lúc này mới nhìn rõ bọn họ đang đứng trong một gian phòng rộng lớn, bức tường bốn phía đều được che bởi lớp màn che rất dày, khó trách từ bên ngoại lại không thấy được động tĩnh khác.
Cảnh tượng bên trong này quả thật khiến nàng nghẹn họng: Trên đài ở giữa gian phòng này đều là những nữ tử giống hệt với người vừa cầm đèn dẫn đường khi nãy, tất cả nữ tử đều mặc sa mỏng yểu điệu. Bọn họ đang nhảy múa uốn éo lắc lư dưới ánh đèn, lúc thì động tình vuốt ve nhau, thở dốc ám muội, lúc thì quyến rũ nở nụ cười mở rộng hai chân ra, không chút luyến tiếc mà