Trình Mẫn chưa từng công khai xuất hiện cùng Lục Hạo Nam, và đây là lần đầu nên cô rất hồi hộp bèn quấn lấy Lục Hạo Nam bắt anh giúp mình chọn quần áo.Anh không còn cách nào đành ở trong phòng thay đồ với cô suốt nửa ngày trời.Trình Mẫn thay liên tục mấy chiếc váy, cũng lười che nên không hề e dè mà thay đồ ở trước mặt anh.
Đã khá lâu rồi hai người không làm, do chịu không nổi kích thích nên không tránh được lại sờ mó nhau một phen, suýt chút nữa đã không ra khỏi cửa được.Mắt thấy nếu còn tiếp tục sẽ không kịp, Lục Hạo Nam bèn trực tiếp chọn cho cô một chiếc váy đuôi cá cúp ngực màu đen.
Trình Mẫn còn có ý kiến, có vẻ muốn nói rồi lại thôi.
Nhưng anh không cho cô cơ hội đổi ý, lập tức thay đồ giúp cô.Trình Mẫn giật mình, nhanh nhẹn lùi về sau trốn.
Cô giương đôi mắt to tròn nhìn anh.Lục Hạo Nam nhanh tay lẹ mắt kéo cô lại, bình tĩnh mặc váy cho cô, còn thuận tay nâng vải chỗ ngực của cô lên để nơi phập phồng kia không bị lộ.Trình Mẫn đứng im như một con búp bê Barbie để mặc cho người ta đụng chạm: “Sao cái gì anh cũng biết thế? Nói, anh đã từng làm cho ai rồi?”Ngoại trừ Trình Mẫn, Lục Hạo Nam chưa bao giờ ân cần với người con gái nào.
Nhưng mà bộ chưa ăn qua thịt heo thì chưa từng thấy heo chạy sao? Huống hồ cô ngốc này không hề quan tâm hình tượng khi ở trước mặt anh, cứ làm những gì mình muốn làm nên anh nhìn nhiều liền hiểu.Tất nhiên anh sẽ không nói ra mà chỉ hơi mỉm cười, hỏi lại: “Em đoán xem.”Trình Mẫn còn tưởng rằng anh sẽ thề thốt phủ nhận nên khi nghe vậy thì cô thấy không vui, hít sâu một hơi rồi xoay người đi ra ngoài.
Nhất thời, cô quên mất mình đang mặc váy đuôi cá và mang đôi giày cao gót bốn centimet nên bước chân không thể quá lớn.
Cô vội vã xoay người làm cơ thể lảo đảo va vào tường, chân khụy xuống, may là kịp thời bám lại mới không bị ngã.Dù vậy, eo vẫn hơi đau.Lục Hạo Nam không ngờ cô lại bất cẩn như vậy, trông có vẻ khá đau.
Cũng may kiểm tra thì chỉ thấy hơi bầm thôi.Giữa hai hàng lông mày hiện lên vẻ lo lắng, anh không nhịn được nói: “Cẩn thận chút.”Nhìn đôi giày cao gót dưới chân cô, anh vẫn cảm thấy không yên tâm, muốn cô đổi qua giày bệt.Trình Mẫn vẫn không quên chuyện vừa rồi bèn cắn một phát lên cổ anh, lưu lại dấu răng mờ mờ, tức giận nói: “Không đổi, không phải do giày mà là do anh.”Lục Hạo Nam thấy cô còn ghi thù thì mới hơi yên tâm.
Còn có thể nổi nóng thì chứng tỏ không có vấn đề gì.
Anh bỗng nổi máu trêu đùa nên không dỗ dành cô như trước nữa mà bình tĩnh nói: “Vậy đổi anh luôn đi.”Anh ra vẻ giận dỗi, vừa nói xong thì mặt Trình Mẫn cũng nghệch ra.Anh cố tình tiếp tục: “Đổi thành cái người đưa em về đó.”Ban đầu Trình Mẫn còn cho rằng anh thực sự hào phóng nên mới không hề nhắc tới Tằng Vũ, không ngờ anh lại hẹp hòi như vậy.
Cô cười lạnh, không cam lòng yếu thế: “Ok.
Bây giờ em đi tìm anh ta đây.
Tối nay không về, ở lại đó ngủ luôn.”Thấy cô càng ngày càng quá đáng, Lục Hạo Nam thiếu chút nữa đã không nhịn được mà bật cười, bèn ôm chặt lấy cô gái đang tức giận.
Chỉ cần anh cúi đầu là có thể ngửi được mùi hương thoang thoảng trên người cô.
Trước kia cô không chịu được mùi nước hoa nhưng bây giờ lại rất thích.Trình Mẫn cảm thấy chỗ xương quai xanh chợt lạnh, nhìn xuống thì thấy một sợi dây chuyền kim cương lấp lánh, từng viên kim cương được đính một cách cẩn thận, trông rất tinh xảo, không giống với cái trước kia anh tặng.
Cô từng nhìn thấy sợi dây chuyền này trên tạp chí, nếu cô nhớ không lầm thì nó có giá khoảng sáu vạn nhân dân tệ.Do dự hồi lâu, cô cũng không từ chối.“Mua lúc nào vậy?” Trình Mẫn chu chu môi: “Vì người khác không cần nên mới đưa cho em đúng không?”Lục Hạo Nam rất thích thấy cô ghen tuông, nó tốt hơn nhiều so với thái độ không coi anh ra gì trước đây.
Anh dịu dàng trả lời: “Không có người khác, chỉ có mình em thôi.”Anh ôm chặt lấy cô từ đằng sau, hai người kề sát nhau, gắn bó một cách thân mật.Đặt một nụ hôn nhẹ lên vai Trình Mẫn, hơi thở của anh làm cô hơi nhột bèn liếc mắt nhìn anh, nói: “Tạm tin anh đó.”Anh khẽ cười một tiếng.Rất nhiều năm sau, Trình Mẫn nhớ lại mới phát hiện bữa tiệc tối này không phải là một bữa tiệc đơn giản mà chính là một bữa Hồng Môn Yến.
Anh vì muốn có được tình yêu của cô mà đã hao tổn tâm tư.Lục Cảnh Hàng hứng thú quan sát Trình Mẫn.
Người phụ nữ này không chỉ có vẻ ngoài khá đẹp mà tính cách còn hào phóng, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, trong mắt không hề có nửa phần nịnh nọt hay kiêu ngạo, rất được.Lục Hạo Nam giới thiệu đơn giản: “Đây là Trình Mẫn.”Trình Mẫn không biết Lục Cảnh Hàng là ai, chỉ cảm thấy người này có quan hệ khá tốt với Lục Hạo Nam.
Thái độ của Lục Hạo Nam với anh ta khá