Nghĩ đến đây không nghĩ gì thêm mà chạy ngay đi cô biết rắng Robin từng nói cho cô đi qua cả trung tâm rừng sẽ làm nơi có nhiều thảo dược, mẹ từng nói nữa là thuốc hạ sốt hay làm từ cây có mùi rất thanh mát cô cũng từng thấy lá đó.
Cô cần nó..." Anh ơi đợi em nhanh thôi..."((
Mặc kệ trời mưa tầm tã cô còn chẳng biết phải đi hướng nào cứ thế lao thẳng tốc độ ngày một nhanh hết sức.
Băng qua những tán cây chẳng né tráng gì làm cho những tán cây cứ vậy mà quật vào người cô.
"Anh ơi! đợi em!..."
Tiếng sấm càng ngày càng dữ hơn di chuyển loạn xạ phía trên cô mang theo đó chỉ là thứ ánh sáng chớp nhoáng như dẫn đường cho cô.
- Á...!hự..khụ...khụ...
Cô bị vấp vào một thân dây leo trên đường đi làm cô ngã đến chảy máu ngay trên trán, cố gắng bò lên trong ánh mắt ngấn nước, trên người cô lúc này chẳng còn chỗ nào là không có vế thương ngay giờ đây cô rất muốn khóc.
Lấy mú bàn tay quẹt ngang mặt để lấy lại tinh thần.
Bỗng nhiên cô thấy nó, nơi cô đang tìm kiếm cô đã và trung tâm của khu rừng rồi...!Nhưng loại cây đấy ở đâu trong những cây này.
Loại cây có mùi thanh mát, Sophia bắt đầu điên cuồng tìm kiếm cô quỳ bò trên đám cỏ chẳng để ý đấy đá xung quanh đang cứa rách da mình, cứ thế trực tiếp ngắt từng cái lá tìm đúng mùi hương trong trí nhớ của mình.
"Lá cây này không phải....!cái này cũng chẳng đúng...!đây mùi...cũng không đúng hương thơm thanh mát...thanh mát..."
Ngắt từng cái lá ngọn cỏ để thử nhưng đều không phải.
Rồi cô chợt nhớ ra "hương thơm" cái cô cần tìm không phải cỏ mà là "hoa".
Nơi đây chỉ có một loài hoa mang hình dáng của cây cỏ là Eclipta prostrata ( cây cỏ mực).
Vậy là nhanh chóng kiếm cây đó, lá dẹp dài có lông phủ quanh lá, thân cao tầm đến hông của cô.
Sau một thời gian tìm cuối cùng cô cũng thấy nó rồi hình dáng đúng giống với trong sách thảo dược mà mẹ cô cho xem rồi, chẳng nghĩ nhiều cô liền ngắt luôn một lá vò nát rồi ngửi thử..."hơi ngai ngái nhưng phơi lên sơ chế thì sẽ giống với loại cỏ mà cô thấy.
Rất nhanh cô hái hết mức có thể mang về chỗ hốc cây đó, khu rừng lúc này đã chẳng thể thấy được gì,ánh sáng chớp nhoáng cũng chỉ làm cho mọi thứ thêm mờ ảo hơn thôi.
"Bằng..chíu...."
Âm thanh xẻ ngang qua màn mưa đến từ phía sau cô một đường thẳng vàng đi ngang qua mắt cô lúc này.
Đó là một viên đạn, bọn chúng đã thấy cô rồi may thấy nó chỉ đi