Lúc ấy cô mới sinh Sao Nhỏ, đang địu con để đi chợ thì gặp cổ đang say ngoác cần câu bên đường.
Tính là lướt qua cho êm chuyện, rồi lại bị một tên ăn trộn giật mất túi.
Sao Nhỏ trên người cô lúc ấy còn nhỏ, không thể vừa mang theo trẻ sơ sinh mà đuổi bắt cướp được, đường buổi trưa thì vắng.
Tính cho mất ví, nhưng cô gái say rượu khi ấy lại bật dậy cản tên cướp lại.
Qua một quật ngã rồi bẻ cánh tay hắn ra sau, cô gái khi ấy đã khống chế được tên cướp...
Rồi mọi chuyện cứ thế, khi biết cô là mẹ đơn thân cô gái ấy cũng không kì thị gì còn giúp đỡ cô rất nhiều...
Nhớ năm ấy khi Sao Nhỏ nhà cô mới có sáu tháng tuổi...
Kinh tế của hai mẹ con chưa ổn định như bây giờ, Thất Nguyệt Y mới bắt đầu công việc tuy nói có tiền trong tay nhưng khoảng thời gian đó quán cô cũng vừa mới mở không lâu cần thời gian để ổn định.
Cô vẫn nhớ như in cái ngày mưa đó, mới có sáu giờ kém trời mưa như chút mọi nỗi niềm xuống mặt đường đang nóng lên của mùa hè năm đó.
Hè khi đó chẳng mấy dễ chịu, cô lúc đó chỉ có một mình lo toan tất cả.
Dù khi ấy vẫn có mấy cô em gái của mình đang học cấp hai và cấp ba lén bố mẹ đến phụ cô mỗi khi rảnh.
Truyện mới cập nhật
Bên ngoài mưa rơi không ngừng, mà cửa của quán khi ấy chỉ đơn giản là loại kính bao ở ngoài có thể nhìn thấy tất cả.
Thất Nguyệt Y đặt Sao Nhỏ khi đó lên võng đặt gần quày pha chế.
Tiếng ti vi đang thông báo về đợt hạn hán kéo dài ở cả khi vực miền Bắc khi ấy...
- [...!Hiện giờ tuy đã có mưa trở lại xong bà con không nên chủ quan vì đây có thể sẽ là đợt mưa cuối cùng trong ba tháng tới...]
...
Vừa lắng tai cô vừa lau dọn lại những chiếc bàn tròn bốn chân bằng gỗ ép lạnh, đồng thời xếp lại mấy chiếc ghế gỗ gấp sau một buổi chiều khách ghé.
Lâu lâu cô cũng quay lại phía võng xem tình hình con trai mình, thấy thằng bé không khóc không náo...!khi ấy chỉ nghĩ "thằng bé ngoan thật..!"
Tiếng ti vi trong quán khiên không gian cô cảm nhận bớt đáng sợ hơn bao giờ hết...!Lúc ấy, trong suy nghĩ của cô chỉ đơn giản là những suy nghĩ bâng khuơ về sau này.
Thất Nguyệt Y cũng trong phút chốc không để ý đến Sao Nhỏ...!" Rầm.." tiếng sấm ngoài kia kéo cô bề thực tại.
Lo lắng đứa bé bị giật mình cô quay lại nhìn, mọi thứ vẫn im ắng...!Có gì đó là cô thấy rất lạ, bỏ cái khăn đang lau lên bàn cô đi đến chỗ cái võng.
Cả khuôn mặt của Sao Nhỏ lúc ấy, đến bây giờ vẫn làm điều đáng sợ đối với cô.
Mặt thằng bé lúc đó tím tát, cô chạm vào mà cũng chẳng phản ứng.
Trong một lúc không hiểu