Nghĩ tới nghĩ lui, Nguyễn Thiên Yêu quyết định từ chức.
Nếu tiếp tục làm việc tại Hoàng Triều, nguy hiểm của nàng nhất định sẽ càng lớn, tuy nói một viên chức nhỏ cơ hội nhìn thấy tổng tài thật như được trúng phần thưởng, nhưng ai có khả năng cam đoan cả đời này nàng không trúng thưởng phần thưởng đó đâu ?
Khi mới gia nhập tập đoàn Hoàng Triều, nàng có kí hợp đồng, tính kỹ thì bao gồm cả thử việc nàng đã làm được hai năm mười tám ngày, bây giờ từ chức hẳn là không vi phạm đâu ?
Nhân ngày chủ nhật, nàng đã soạn thảo một đơn xin nghĩ việc, thứ hai đến công ty. Vừa vào cửa lớn liền nhìn thấy Từ Trường Thịnh đang đứng nói chuyện với tiếp tân tại đại sảnh.
Nàng không suy nghĩ nhiểu đi qua, Từ Trường Thịnh vừa xoay người lại, nàng thuận thế nói " Trưởng phòng, tôi có chút việc muốn cùng nói với anh một chút."
" Sao ? Tiểu Yêu có chuyện gì à ?" Từ Trường Thịnh đã gần 50 tuổi, tính tính khá tốt, ở tập đoàn Hoàng Triều làm việc gần 20 năm, nghe nói khi trẻ đã giúp công ty lập công không ít, nhưng tuổi càng lớn ý tưởng càng ít, dẫn dắt bộ phận thiết kế thật là lực bất tòng tâm.
Nguyễn Thiên từ túi xách lấy ra đơn xin từ chức, đưa tới trước mặt hắn " Chuyện là... tôi muốn từ chức, đây là đơn từ chức của tôi."
Hắn khó hiểu nhìn nàng, " Tại sao lại từ chức ? cô làm việc ở đây không vui sao?"
" Không phải, tôi cảm thấy tốt lắm, nhưng nhà tôi có việc, cho nên..."
Nàng xấu hổ, " Trưởng phòng, tôi hy vọng sau tháng này sẽ kết thúc công việc."
" Trong nhà có chuyện gì ? có cần tôi giúp đỡ không?" Từ Trường Thịnh lại hỏi
" Cám ơn trưởng phòng." Nàng đáp lại ấp úng "Chuyện nhà của mình tôi có thể tự giải quyết..."
Đang nói, từ cửa lớn công ty đi vào một thân ảnh cao lớn, nàng linh mẫn nhìn đến diện mạo của đối phương, nháy mắt, nàng cứng ngắc nhìn về phía trưởng phòng, "Chúng ta có thể quay về phòng làm việc được không ?"
Từ Trường Thịnh có chút khó hiểu nhìn nàng, " Tiểu Yêu, sắc mặt sao lạ khó coi như vậy?"
Nang thật hối hận, chuyện từ chức có thể đợi về phòng rồi nói cũng được mà, còn trưởng phòng lại lấy chuyện từ chức của nàng hỏi lui hỏi tới, nàng nghĩ muốn từ chức không phải đơn giản sao ?
" Không có gì, tôi chỉ là cảm thấy..." Mắt nhìn thấy Qúy Anh Húc đến gần, viên chức hai bên đã xoay người làm lễ " Tổng tài, chào buổi sáng."
Nàng xoay người, đưa lưng về phía hắn, đã nói ở cùng một mái hiên, làm sao không chạm mặt, nàng muốn nhanh chóng giải quyết vấn đề từ chức.
" Tiểu Yêu, thân thể không thoái mái cũng nên đi bác sĩ khám qua một lần." Từ Trường Thịnh dặn dò.
" Thân thể của tôi rất tốt, trưởng phòng, đã đến giờ làm việc, ta lên lầu trước..."
" Ừm, nhưng mà vấn đề từ chức của cô, tôi có chút lo lắng, bây giờ tìm việc rất khó, đãi ngộ giống như Hoàng Triều thật khó kiếm, gần đây công ty lại kí rất nhiều dự án hợp tác, thu không ít đơn đặt hàng, đến cuối năm còn có thể có tiền thưởng..."
Hắn oang oang nói không ngừng, khiến cho Qúy Anh Húc chú ý.
Từ Trường Thịnh đang nói giữa chừng, thấy hắn đang nhìn về phía mình liền mỉm cười, " Tổng Tài, buổi sáng tốt lành."
" Sớm." bất quá ánh mắt của Qúy Anh Húc vẫn là chăm chăm về phía cô gái đưa lưng về phía mình, tấm lưng kia thật sự nhìn rất quen mắt, hắn vốn định đi tới thang máy chuyên dụng của mình, nhưng đi nửa đường lại quay lại.
" Tôi hình như vừa nghe thấy hai chữ từ chức. Ai muốn từ chức ?"
" Dạ, là nhân viên phòng tôi..." Từ Trường Thịnh một phen kéo Nguyễn Thiên Yêu đang liều mình muốn tách khỏi, " Tiểu Yêu, nếu cô có khó khắn, có thể nói với Tổng tài, tuần trước phòng kế hoạch có một nhân viên vì bị u não, tổng tài vì sợ hắn không đủ tiền thuốc men đã cố ý kêu tài vụ cho người kia mượn năm mươi vạn tiền mặt..."
Sau khi làm cho Nguyễn Thiên Yêu cùng Qúy Anh Húc chính thức đối mặt, nàng có thể nhìn rõ một chút kinh ngạc trên mặt hắn, tiếp sau một giây, cánh môi hắn hiện lên một chút tà khí quỷ dị.
Khuôn mặt nhỏ của nàng phiếm hồng, xấu hổ đến không thể thở, tay xiết chặt đơn xin từ chức, đưa qua cũng không được mà lấy lại cũng không được.
" Ách...Tổng...tổng tài sớm !" Nàng giống như học sinh tiểu học gặp hiệu trưởng nói chuyện góc vuông 90 độ, sau đó đem đơn từ chức đưa lên trước mặt trưởng phòng, " Cài này...trưởng phòng, đơn xin từ chức này..."
Qúy Anh Húc thình lình đoạt lấy đơn từ chức, nhìn tên ký ở phía trên, " Thì ra cô tên Nguyễn Thiên Yêu."
" Dạ, đúng vậy tổng tài." Nàng nhỏ giọng trả lời.
" Bây giờ còn dám nói cô không biết tôi ?"
Cô gái này rốt cục đang làm gì ? trước đó hắn cũng không hiểu nàng đã gây ra lỗi gì mà năm lần bảy lượt thấy hắn liền trốn, rõ ràng xem hắn như bệnh dịch, cảm giác này thực sự là siêu khó chịu.
Từ nhỏ đến lớn, mỹ nhân đối với hắn thật sự rất có mị lực , nhưng cô gái này lại thật buồn cười, không phải không thèm nhìn hắn mà vừa tìm được cơ hội liền chuồn mất.
Nguyễn Thiên Yêu đỏ mặt, bên trong đôi mắt xếch đều là sợ hãi, " Hơi chút...hơi chút quen mắt." Nói xong, nàng nhanh gục đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào gương mặt đẹp đến bức người của hắn.
Qúy Anh Húc nhăn mi lại, bị nàng làm cho thật sự muốn cười. " Từ trưởng phòng, đây là nhân viên muốn từ chức sao ?"
" Đúng vậy tổng tài."
" Lý do ?"
" Cô ấy nói gia đình có việc..."
" Tôi muốn kể lại lí do, không phải lí do." Tuy rằng người nói với hắn là Từ Trường Thịnh, nhưng ánh mắt lại chỉ nhìn vào Nguyễn Thiên Yêu, ngón tay bất an của nàng nắm lấy vạt áo, xem ra bị hắn làm cho sợ không nhỏ, hắn không khỏi vuốt vuốt cằm, hắn đáng sợ như vậy sao ?
" Việc này..." Từ Trường Thịnh nhìn về phía Nguyễn Thiên Yêu, " Tiểu Yêu, nhà cô cuối cùng đã xảy ra chuyện gì ?"
" Di...di dân..." Nàng thuận miệng bịa chuyện. Thần a, mau làm cho tên kia biến mất đi.
" Dời đi đâu ?" Qúy Anh Húc truy hỏi.
" A, là ...là...Canada." Trong đầu nàng chợt nhớ ra tên một quốc gia.
" Vậy sao ? bên kia có người thân sao ?"
" Đúng vậy." Việc này cũng xem như không phải nói dối.
" Hộ chiếu làm tốt chưa ?" Hắn tiến sát từng bước.
Nàng lắc đầu, tiếp theo lại nhanh chóng gật gật, sửa lời nói " đều làm tốt rồi."
Hắn thật hứng thú nhìn nàng nói dối lại liều mình che dấu khuôn mặt nhỏ, vừa định mở miệng trêu chọc nàng, di động đột nhiên vang lên.
Hắn xoay người tiếp điện thoại, thái độ chuyển sang nghiêm túc, " ...chuyện này tôi đã biết, tôi sẽ phái người điSeoul, bên kia sẽ có người tiếp đãi..."
Hắn nghe di động, lại nhìn Nguyễn Thiên Yêu cùng Từ Trường Thịnh làm một động tác tay, muốn họ trước nên đi lên lầu làm việc.
Nhìn Qúy Anh Húc cầm di động đi về thang máy chuyên dụng, Nguyễn Thiên Yêu hít mạnh từng hơi từng hơi.
Thật sự là bị thống khổ dày vò, xem ra từ chức chính là việc nàng nhất định phải làm.
" Cái gì ?" Bên trong phòng Từ Trường Thịnh trưởng bộ phận thiết kế,khó có thể được nghe tiếng kêu sợ hãi của kẻ nhát gan Nguyễn Thiên Yêu, " Trưởng phòng, vì sao lại như vậy ?"
Ngày hôm sau, vừa lên phòng, Nguyễn Thiên Yêu đang chờ đợi sự phê duyệt của thủ trưởng về lá đơn xin nghỉ việc nên khẩn cấp vào phòng thủ trưởng để nghe kết quả.
Không nghĩ trưởng phòng lại quăng cho nàng một xấp văn kiện, bên trên liệt kê hàng loạt các điều kiện hà khắc đến nỗi nàng há hốc mồm.
Nếu nàng muốn từ chức, chẳng những cắt một nửa tiền lương tháng này, trên hồ sơ lại ghi vì công tác không đủ nhiệt tình mà bị sa thải,nàng còn phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng là một trăm ngàn nhân dân tệ.....
" Cái gì ?" Bên trong phòng Từ Trường Thịnh trưởng bộ phận thiết kế,khó có thể được nghe tiếng kêu sợ hãi của kẻ nhát gan Nguyễn Thiên Yêu, " Trưởng phòng, vì sao lại như vậy ?"
Ngày hôm sau, vừa lên phòng, Nguyễn Thiên Yêu đang chờ đợi sự phê duyệt của thủ trưởng về lá đơn xin nghỉ việc nên khẩn cấp vào phòng thủ trưởng để nghe kết quả.
Không nghĩ trưởng phòng lại quăng cho nàng một xấp văn kiện, bên trên liệt kê hàng loạt các điều kiện hà khắc đến nỗi nàng há hốc mồm.
Nếu nàng muốn từ chức, chẳng những cắt một nửa tiền lương tháng này, trên hồ sơ lại ghi vì công tác không đủ nhiệt tình mà bị sa thải,nàng còn phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng là một trăm ngàn nhân dân tệ.
Từ Trường Thịnh đối mặt với sự khó hiểu của nàng chỉ có thể nhẹ nhàng khuyên bảo, "Việc kia...Tiểu Yêu nha, thật ra ở công ty làm cũng tốt lắm, vì sao nhất định phải đi ? Nếu muốn di dân điCanada, thì trễ lại một khoảng thời gian vẫn có thể đúng không?"
Hắn cũng rất bất dắc dĩ, buổi chiều hôm qua đột nhiên nhận được điện thoại trực tiếp của lãnh đạo, nói với hắn nếu Nguyễn Thiên Yêu muốn từ chức thì giao văn kiện này lại cho nàng.
Hắn chỉ là cấp dưới, đương nhiên cũng không dám hỏi nhiều mặc dù hắn tò mò đầy mình.
" Trưởng phòng." Nguyễn Thiên Yêu vẻ mặt đau khổ, " Hai điều kiện trước tôi có thể chấp nhận, nhưng mà muốn tôi bồi thường một trăm vạn...đây cơ bản là ép buộc, tôi đây rõ ràng đã công tc được hai năm."
" Đây là mệnh lệnh của tổng tài, nếu ngươi có gì bất mãn , có thể tự mình trực tiếp đến văn phòng của tổng tài để nói chuyện."
" Cái gì ?" Nàng lại khiếp sợ.Quả nhiên tất cả đều là tên Qúy Anh Húc kia giở trò quỷ.
Tên keo kiệt này! Nàng cùng lắm chỉ làm hỏng tất chân của bạn gái hắn, có cần chỉnh nàng như vậy không ? Chỉ biết rời xa hắn thật chính xác....Nếu nàng có thể, nàng hy vọng có thể cách xa, không chính là cách rất xa hắn.
Nghĩ vậy, nàng càng khó bình tĩnh, càng nghĩ càng giận, dù sao cũng đã tính nghĩ việc, vậy cũng không còn việc gì phải cấm kỵ, nàng thở phì phì đi vào thang máy đi thẳng lên văn phòng của tổng tài.
" Đinh." Thang máy mở ra, liền nhìn thấy tiểu thư thư ký nhìn nàng với biểu tình nghi hoặc.
" Tôi muốn gặp tổng tài." Nàng khuôn mặt tức giận, tay cầm chặt cái văn kiện chết tiệt kia.
" Xin hỏi tiểu thư họ gì ?"
" Tôi là Nguyễn Thiên Yêu, là tổng tài nói tôi có thể trực tiếp đến gặp hắn."
" Thì ra chị là Nguyễn Thiên Yêu a !." Thư ký bổng nhiên hiểu rõ, thì ra sang nay tổng tài muốn mình đưa một tập văn kiện đến bộ phận thiết kế chính là đưa cho người này. "Mời cô chờ một chút, tôi gọi điện thoại xin chỉ thị của tổng tài."
Nàng gọi một cuộc điện thoại, nhưng đợi lâu vẫn không có người nghe.
Thư ký khẽ nhíu hai hàng chân mày, "Không đúng nha, tổng tài sau khi đến công ty còn chưa có đi ra ngoài."
Nàng đứng dậy đẩy cửa ban công, chỉ thấy bên trong rỗng tuếch, Nguyễn Thiên Yêu cũng đi theo vào. Oa ! không nghĩ tới văn phòng tổng tài lại có đủ thứ...bất quá, nơi này lớn cũng kệ, nàng đang muốn tìm Qúy Anh Húc để lý luận, đừng nên nhìn gian phòng lớn của người ta mà diệt đi uy phong của mình... vẻ mặt thư ký khó xử, " Tôi đoán, có thể tổng tài đang nghỉ tại phòng nghỉ ngơi..."
"Tôi