edit: tiểu khê
Thượng Vũ Tình quay đầu trở lại, chỉ thấy mắt Dung Linh đỏ ửng, dáng vẻ như sắp khóc vậy.
Lúc thường Dung Linh tương đối hoạt bát, hiếm thấy nhỏ ấy như vậy.
"Cậu làm sao vậy?" Nhỏ kỳ quái hỏi.
Dung Linh trầm mặc một hồi, đột nhiên nói: "Cậu cho tôi xem lại ảnh chụp của hai bọn họ đi!"
Thượng Vũ Tình mở điện thoại lên, ấn vào tấm hình nhỏ đã lưu lại.
Trong hình ánh mắt Giang Chấp rất ôn nhu, nhỏ chưa từng thấy hắn nhìn người khác bằng ánh mắt này bao giờ.
Dung Linh ngơ ngác nhìn hồi lâu, Thượng Vũ Tình cảm thấy được trạng thái của nhỏ không đúng lắm, đang muốn nói chuyện thì nghe Dung Linh nói, "Giang Chấp đối xử Hạ Duẫn, thật sự không giống bình thường lắm."
Thấy nhỏ thế mà cùng đường với mình, Thượng Vũ Tình nhất thời kích động nói: "Đúng không, Giang Chấp vẫn luôn ôn nhu với Hạ Giáo Hoa, ngay cả chuyến đi chơi này cũng do Hạ Giáo Hoa nói với hắn thì hắn mới đồng ý đấy."
Nói xong nhỏ liền nhận ra mình không nên nói về mấy từ Hạ Giáo Hoa trước mặt Dung Linh mới đúng, không nghĩ tới Dung Linh như là không nghe, chỉ là trong miệng vẫn luôn lầm bầm, "Là vì cậu ta mới đến?"
Dung Linh quay đầu lại nhìn, đúng dịp thấy Giang Chấp nhìn chằm chằm đỉnh đầu Hạ Duẫn, ánh mắt nhu hòa và chăm chú, khác một trời một vực với lúc thường, mà Hạ Duẫn cúi đầu chơi điện thoại di động, hoàn toàn không biết có người đang chăm chú nhìn mình.
Ánh mắt này, tuyệt đối không phải là ánh mắt bạn bè nhìn nhau.
Nhỏ sửng sốt rất lâu, cuối cùng thoải mái nở nụ cười.
"Thậm chí ngay cả hắn cũng phải thầm mến người khác à"
Trên đường đi hơi chán, vốn dĩ chỉ cần đi năm tiếng thôi, nhưng bọn họ lại đi tới hơn sáu tiếng, mãi tận năm rưỡi chiều bọn họ mới tới cổ thành.
Vương Chiêu Tuyết thông báo với mọi người, "Lát nữa xe sẽ đến nhà nghỉ luôn, hôm nay mọi người cứ nghỉ ngơi trước đã."
Bầu không khí trong cổ thành rất hấp dẫn mọi người, mệt nhọc khi đi xe giảm bớt không ít, mọi người nhanh chóng lấy lại tinh thần, xe bọn họ nhanh chóng đến trước nhà nghỉ.
Mọi người xuống xe, nhà nghỉ này rất có hương vị cổ điển, xung quanh được xanh hóa rất tốt, tổng cộng có hai tầng, bởi vì bọn họ đông người nên Vương Chiêu Tuyết liền bao luôn hai lầu.
Có thể học Hoa Vinh thì gia cảnh mọi người cũng không tệ, vì nhà Vương Chiêu Tuyết thường hay đi du lịch, rất nhiều chuyện đều do nhỏ tự tay sắp đặt.
Chủ nhà nghỉ là một phụ nữ trung niên bảo dưỡng rất tốt, thấy bọn họ tới liền nhiệt tình tiếp đãi, mọi người đều rất hài lòng với nơi này liền không ngừng khen Vương Chiêu Tuyết sắp đặt tốt, mọi người mồm năm miệng mười cảm ơn, khiến Vương Chiêu Tuyết ngại ngùng đỏ mặt.
Hạ Duẫn và Giang Chấp xuống xe cùng lúc, liền rất tự nhiên đi chung với nhau, so với mọi người đang hưng phấn thì cậu lại có chút tâm sự nặng nề, nhiệm vụ đặc thù hôm nay vẫn chưa hoàn thành, trên xe cậu lại còn lười biếng, bây giờ xuống xe sao cũng phải tìm được cơ hội.
Làm sao để Giang Chấp có thể cõng cậu được, Hạ Duẫn không thể nghĩ được.
Không thì giả bộ bị trật chân? Nhưng một tên con trai bị trật chân thì không dìu được sao, hơn nữa cứ cho là bị cõng thì đoán chừng cũng là đầu khỉ cõng cậu.
Cậu sũy ngĩ hồi lâu cũng không đưa ra ý gì hay, nói chung còn phải tìm cơ hội đơn độc cũng phòng với Giang Chấp mới được.
Mọi người đồng loạt vào sảnh, bên trong sảnh toàn bộ đều theo phong cách gả cổ, sàn nhà, cầu thang đều được làm từ gỗ, được khắc chạm họa tiết rất đặc biệt.
Vương Chiêu Tuyết ở bên kia làm thủ tục, Thượng Vũ Tình tập hợp mọi người lại, "Trước hết chúng ta chia phòng đã, sau đó mọi người về phòng nghỉ ngơi, buổi tối sẽ có người đưa cơm tới, ngày mai sẽ bắt đầu đi dạo cổ thành."
Mọi người đều đồng ý, đi xe lâu ai cũng mệt rồi, bây giờ cũng không ai muốn ra đi chơi.
Đầu khỉ hỏi, "Vậy chúng ta làm sao chia phòng?"
Thượng Vũ Tình cười hì hì, "Trên lầu tổng cộng có sáu phòng, mỗi phòng qui cách đều không giống nhau, hai người một phòng, xíu nữa sẽ chơi trò chơi rồi phân, ai cũng phòng với ai thì phải xem duyên phận vậy."
Mọi người liền phấn khích bàn luận, "Oa, kích thích vậy!"
"Không phải chứ, chơi vậy hồi hộp lắm."
"Chọn rồi không cho đổi ý!"
Lời đề nghị này đều được mọi người đồng ý, trong đám cũng có nhiều người không quen nhau, ngày đầu ở cùng nhau có thể quen biết nhiều hơn.
"Ai nha, vậy nếu lỡ con trai bị phân đến phòng con gái thì sao đây!" Một bạn nữ trêu đùa, vừa dứt lời mọi người liền cười ầm lên, không ít người đều nhìn qua Giang Chấp, Hạ Duẫn cùng Dung Linh.
Hạ Duẫn không nhịn được nhìn Giang Chấp mắt một cái, cậu không thể tưởng tượng được Giang Chấp cùng phòng với con gái là như thế nào, đoán chừng cũng loạn lên cho coi!
Nhưng cũng chưa chắc, biết đâu hắn cũng phòng với người con gái hắn thích thì sẽ đồng ý thì sao.
Mọi người bắt đầu bàn bạc làm sao chia phòng, mọi người hơi ầm ĩ, nghe vậy Vương Chiêu Tuyết đi nhanh lên trở về, "Mọi người đừng có nghĩ lung tung, thống nhất là con trai ở hành lang bên trái, con gái ở bên phải, không cho chuyển lung tung."
"Ha ha, " mọi người vốn dĩ cũng là đùa giỡn, ai cũng nghĩ sẽ có cơ hội lớn như vậy, nếu thật là để nam nữ chung phòng không chừng có không ít người sẽ bỏ về.
Vương Chiêu Tuyết cười lấy bộ bài từ trong túi ra, "Vùa hay có đủ mười hai số, mọi người lần