edit: tiểu khê
Không biết ai sẽ vào phòng, Hạ Duẫn liền để hành lý qua một bên đi kiểm tra phòng vệ sinh một chút.
Không thể không nói gian phòng tuy nhỏ nhưng phòng vệ sinh lại rất lớn, bên trong vòi hoa sen lẫn bồn tắm đều có, bên trong cũng được vệ sinh rất sạch sẽ, có điều sàn nhà đều làm từ gỗ nên giẫm lên liền phát ra tiếng.
Cậu nhanh chóng nghe thấy tiếng bước chân ngoài hành lang.
Chắc là người số tám đang lên.
Hạ Duẫn quy củ hồi trên giường ngồi, nam sinh đó do dự trước cửa phòng một lúc lâu, nhiều lần Hạ Duẫn cảm giác cậu ta muốn mở cửa phòng, nhưng cuối cùng vẫn là chọn căn phòng ở trong cùng.
Hạ Duẫn nhíu mày, lần lượt lên, liền nhanh chóng đến lượt Giang Chấp.
Mọi người dưới lầu đều rất tò mò Giang Chấp sẽ chọn phòng nào, bởi vì phía trên im lặng rất lâu, mọi người đều không biết tình hình phía trên ra sao, vừa lúc nữ sinh đã chọn phòng xong liền tò mò nghe ngóng trước cửa.
Hạ Duẫn cũng nghe thấy tiếng bước chân trên hành lang, tiếng bước chân Giang Chấp rất vững vàng, không do dự đi thẳng tới phòng cuối cùng.
Quả nhiên là như vậy, Hạ Duẫn nhún vai, xem ra cậu lại hiểu rất rõ Giang Chấp.
Tiếng bước chân càng xa, ngay lúc Hạ Duẫn nghĩ Giang Chấp sẽ mở cửa phòng, thì tiếng bước chân lại đột nhiên vang lên, càng ngày càng rõ.
Hạ Duẫn thấy lạ, lẽ nào Giang Chấp quay lại?
Sau ngay đó, cửa phòng đột nhiên mở ra, Hạ Duẫn ngơ ngác đối mặt với Giang Chấp.
Giang Chấp nở nụ cười, quay đầu lại dán dấu hiệu trước cửa rồi đóng cửa phòng lại, "Đoán được cậu sẽ chọn phòng này."
"Cho nên cậu muốn chung phòng với tôi à?" Hạ Duẫn hơi kinh ngạc.
Giang Chấp đi tới, thân hình cao lớn ở trong phòng hình thành cảm giác ngột ngạt, "Cậu không muốn sao?"
"Không phải không phải, " Hạ Duẫn cuồng xua tay, "Tôi còn tưởng rằng cậu không muốn chứ!"
Giang Chấp không lên tiếng, đi đến ngồi lên cái giường còn lại, gian phòng không lớn, giường cũng hơi nhỏ, khoảng cách hai cái giường hẹp đến mức chỉ có thể đủ một người nằm nghiêng mà thôi, nằm trên giường mà duỗi tay là có thể chạm tới đối phương.
Hạ Duẫn biết Giang Chấp từ trước đến giờ không thích lại gần người khác, nhưng cố tình tướng ngủ của cậu lại rất tệ, vì vậy phòng ngừa sớm cho hắn, "Tướng ngủ của tôi không được tốt cho lắm, sợ nửa đêm sẽ đạp phải cậu khiến cậu tỉnh giấc."
Thấy hắn rõ ràng hơi kinh ngạc, Hạ Duẫn nhếch miệng, "Cậu sẽ không hối hận chọn phòng này chứ."
Giang Chấp lắc đầu, âm thanh mang theo ý cười, "Không có, tôi ngủ cũng không tốt lắm."
Thiệt hay giả? Hạ Duẫn kỳ quái nhìn hắn, cậu còn tưởng rằng nam thần cao lãnh như Giang Chấp sẽ ngủ không nhúc nhích gì hết chứ!
Thực sự là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.
Cũng đúng, trước giờ cậu chưa từng thấy Giang Chấp ngủ trên trường, không chừng vì tướng ngủ xấu nên mới không ngủ đó chứ!
Nghĩ tới đây Hạ Duẫn đột nhiên có chút đau lòng cho mình.
Thấy Hạ Duẫn biểu tình kỳ quái, Giang Chấp hỏi cậu, "Làm sao vậy?"
"Cậu sẽ không nửa đêm cướp chăn của tôi đó chứ!" Hạ Duẫn liếc hắn, "Tôi rất sợ lạnh."
Giang Chấp đương nhiên gật đầu, "Sẽ, cho nên buổi tối cậu cần đề phòng tôi đấy."
Hạ Duẫn: "Cậu yên tâm, tôi sẽ lấy chăn bọc kĩ mình như cái kén luôn, nằm ngay ngắn trên giường, sẽ không để cậu chiếm lợi đâu."
Hai người đang nói, trong hành lang đột nhiên huyên náo lên, âm thanh đầu khỉ tố khổ ngay cả cậu bên trong cũng nghe rõ ràng.
Hạ Duẫn lười biếng nằm trên giường không muốn đi ra ngoài, đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Giang Chấp ra ngoài mở cửa liền thấy một đám người vây quanh bên ngoài, thấy quả nhiên là Giang chấp cùng phòng với Hạ Duẫn, Thượng Vũ Tình cùng Vương Chiêu Tuyết hoan hô như muốn điếc cả tai.
"Trời ạ a a a!"
"Hai người các cậu thật sự chung phòng a a a!"
"Đây là sự an bài của vận mệnh a! Cũng quá thần rồi!"
Vương Chiêu Tuyết cảm động muốn rơi nước mắt luôn rồi, giờ phút này ánh mắt nhìn bọn họ như nhìn vợ chồng nhỏ đang trong tuần trăng mật vậy.
Cứ coi là hai người đều là thẳng nam thì bây giờ chung phòng với nhau rồi, quan hệ nhất định sẽ tốt hơn trước thôi.
Nhỏ cực khổ chuyến này thật sự không uổng phí aaa!
Các nữ sinh nóng lòng muốn xem thử bên trong, nhưng có Giang Chấp đứng trước cửa mấy nhỏ không dám chen vào, chỉ có thể lén nhìn vào trong xem thử, chỉ thấy cả người Hạ Duẫn mềm mại nằm trên giường, từ góc độ của mấy nhỏ chỉ thấy cẳng chân trắng đến phát sáng của cậu ấy mà thôi.
Lúc mấy nhỏ muốn nói mấy câu với Giang Chấp, cửa đột nhiên bị đóng lại.
Bên trong truyền đến tiếng nói trong suốt của Hạ Duẫn, "Chúng ta nghỉ ngơi trước nha!"
A a a! Các nữ sinh kích động nắm chặt tay, Hạ giáo hoa ngọt ngào muốn nghỉ ngơi cùng Fiang giáo thảo, mấy nhỏ tuyết đối không thể làm phiền được!
Giọng Hạ Duẫn rất có cảm giác thiếu niên, sạch sẽ trong trẻo, phối hợp với động tác lạnh lùng đóng cửa của Giang Chấp, giây phút ấy ngay cả mấy nhỏ khác cũng không nhịn được nói một câu thật xứng.
Hơn nữa cái phòng này cũng thật nhỏ, hai cái giường cách nhau cũng gần, làm tròn lên thì hai người bọn họ chính là đang chung giường rồi!
Mãi đến tận