Hai người đi trên đường lại mang tâm sự riêng, phong cảnh xung quanh cũng mất đi màu sắc.
Hạ Duẫn mất một lúc lâu mới bình phục tâm tình, tuy rằng vẫn chưa biết nên làm gì, nhưng cậu cũng không muốn làm hỏng quan hệ với Giang Chấp, dù sao cũng phải giữ vững quan hệ này mới được.
Vì thế cậu nỗ lực làm như tâm tình không tệ, giống như lúc sáng sờ đông sờ tây, Giang Chấp không biết có nhìn ra gì không nhưng vẫn phối hợp với cậu, ngoải vẻ hai người đều trông như bình thường.
Kỳ thực Hạ Duẫn cảm thấy cho dù Giang Chấp nhìn ra được tâm trạng của cậu không tốt, cũng khẳng định sẽ không nghĩ tới việc có liên quan đến Hạ Đường, cùng lắm chắc chỉ cho rằng nhà cậu xảy ra chuyện gì thôi, cậu không cần phải cẩn thận như thế, nhưng cậu vẫn theo bản năng mang lên một lớp mặt nạ, giả bộ suốt buổi chiều.
Không biết có phải do ảo giác của cậu hay không, cậu cứ cảm thấy ánh mắt Giang Chấp nhìn cậu cũng nhạt đi nhiều, không nhu hòa như buổi sáng nữa.
Hai người đơn độc đi cùng nhau lại trở nên rất gian nan, mãi đến lúc quay lại nhà nghỉ cậu mới thở phào một hơi.
Trong sảnh rất nào nhiệt, một đám người rất khí thế ngồi trên ghế salon tám chuyện, đi dạo cổ thành cả ngày khiến mọi người rất thích thú, gặp nhau nói mình đã gặp cái gì hay, lạ.
Giang Chấp ngồi cạnh tại Hạ Duẫn, mặc dù Hạ Duẫn đang trò chuyện cùng người khác nhưng vẫn đặt lực chú ý trên người Giang Chấp.
Giang Chấp cứ luôn cúi đầu nhìn điện thoại, không hề liếc mắt nhìn cậu lấy một cái, hình như là đang giận thật.
Cũng đúng, Giang Chấp chắc cũng coi cậu là bạn tốt,cậu buồn phiền cả buổi mà lại không nói cho hắn xảy ra chuyện gì, đổi thành ai cũng không vui nổi.
Có điều cậu cũng hết cách rồi, chỉ có thể yên lặng nghĩ lý do trong lòng, chờ đến tối lừa hắn.
Vương Chiêu Tuyết lo lắng nhìn Hạ Duẫn, vốn dĩ hai nhỏ gần như đã chắc rằng hai người họ đang quen nhau, nhưng bây giờ lại không xác định được.
Vừa nãy Hạ Duẫn ra ngoài nhận điện thoại thì tâm trạng vẫn luôn không tốt, xem khẩu hình thì hình như Giang Chấp hỏi cậu ấy cũng không nói, sắc mặt Giang Chấp cũng không tốt, này không giống phẩn ứng của người đang quen nhau.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? nhỏ cực kỳ tò mò,thấy Chu Tán và Liễu Siêu Nguyên đang bước vào, liền vội vã kéo Chu Tán kéo sang một góc.
"Chiêu Tuyết, em sao thế? Đi chơi không vui hả?" Đầu khỉ ngơ ngác hỏi.
Vương Chiêu Tuyết nhỏ giọng hỏi gã, "Anh có biết Hạ Duẫn đã xảy ra chuyện gì hay không? Buổi chiều sau khi cậu ấy nhận điện thoại tâm tình liền không tốt, anh thân với cậu ấy mà, giúp em hỏi thăm chút đi!"
Vừa nghe em ấy nói đến Hạ Duẫn, ban đầu Đầu khỉ không vui lắm, kết quả nghe đến khúc sau gã lại phấn chấn lên.
"Tâm trạng Hạ Duẫn không tốt!"
"Đúng, sắc mặt cậu ấy rất tệ, cả buổi chiều đi dạo cũng không vui lắm."
Lần này đầu khỉ cảm thấy được đã xảy ra chuyện gì rồi, Hạ Duẫn bình thường đều vô tư không tim không phổi, cứ cho rằng thật sự là đang tức giận đi chăng nữa cũng chỉ được một lúc mà thôi, chuyện gì mà có thể khiến cậu ta giận cả buổi chiều?
Nghĩ tới đây gã liền đồng ý, "Tới tối anh đi hỏi cậu ấy chút."
Vương Chiêu Tuyết gật đầu, lại nghĩ đến chuyện lúc sáng sớm, "Đúng rồi, tiện anh quan sát quan hệ của Hạ Duẫn cùng Giang Chấp luôn nhá."
Thấy ánh mắt đầu khỉ ngờ vực, Vương Chiêu Tuyết giải thích, "Do em có một nhỏ bạn cứ sống chết cho rằng bọn họ là một đôi, còn nói khí trằng bọn họ rất hợp nữa."
Đầu khỉ nhíu mày, "Kỳ thực người bạn kia chính là em đi, không phải là em vẫn luôn ghép hai người bọn họ thành một cặp sao?"
Vương Chiêu Tuyết ho khan một tiếng, "Không phải em, là Lý Sướng." Nhỏ tùy tiện bịa cái tên.
Đầu khỉ gật đầu, cũng không để ở trong lòng.
Vì vậy lúc vào trong sảnh, đầu khỉ cọ lại gần Hạ Duẫn, nhỏ giọng hỏi, "Cậu không sao chứ, sắc mặt nhìn kém lắm!"
Hạ Duẫn kinh ngạc nhìn đầu khỉ, cậu cứ nghĩ rằng biểu cảm của mình đã bình thường rồi, thế mà đầu khỉ vẫn nhìn ra được.
Bị vướng bởi Giang Chấp ở bên cạnh, cậu sờ mũi một cái, "Tôi không sao, sao cậu lại cảm thấy tâm trạng tôi không tốt chứ?"
Đầu khỉ biết rõ Hạ Duẫn, thấy động tác sờ mũi của cậu liền biết cậu đang nói dối, vì thế gã ngoài mặt không nói gì, nhưng lại âm thầm nhắn tin hỏi cậu, "Trong nhà cậu lại xảy ra chuyện gì rồi hả? Chẳng lẽ lại cãi nhau với Giang Chấp?"
Hạ Duẫn nhất thời trợn mắt lên, cậu hoàn toàn có thể nói chuyện này với đầu khỉ, đầu khỉ là người thông minh, để gã nghĩ cách giúp còn hơn cứ giấu ở trong bụng mình.
Cả buổi phiền muốn cuối cùng cũng có chỗ phát ra, cậu nhanh chóng đánh