Hệ Thống Buộc Ta Thân Đối Thủ Một Mất Một Còn Giáo Thảo

Chương 9


trước sau


edit: tiểu khê
Đêm đó về đến nhà, hệ thống liền đưa ra một đống câu hỏi.

"Kí chủ, cậu không cảm thấy tiến độ hiện tại của cậu có vấn đề sao? Nếu tiếp tục như thế, cậu sẽ biến mình thành ma chết sớm đấy."
"Mi nói chuyện quá thẳng thắn rồi!"
Hạ Duẫn xua tay, "Hơn nữa tao cũng không muốn sống đến già, được 50, 60 tuổi là được rồi."
Ngược lại cậu cũng không có gì lo lắng, dựa theo tình hình hiện tại phỏng chừng về sau cũng sẽ không kết hôn, sống quá lâu ngược lại khổ ra.

"Xin kí chủ xin chú ý, dựa theo tích phân trước mắt, kí chủ có khả năng tử vong vào lúc 30 tuổi."
Hạ Duẫn: "..."
Hệ thống tiếp tục khuyên răn, "Cậu xem hiện tại các cậu đã là bạn cùng bàn, rõ ràng đây là cơ hội cực kỳ tốt, kí chủ cả ngày có thể thu được không dưới 10 điểm tích phân đâu!"
Hạ Duẫn: "Cho nên?"
Thấy cậu lại không vội vã, hệ thống quyết định ra sát chiêu.

"Cho nên bổn hệ thống trải qua đắn đo suy nghĩ, quyết định tuyên bố nhiệm vụ đặc thù mỗi ngày, nhiệm vụ đó kí chủ bắt buộc phải hoàn thành, nếu như không hoàn thành, sẽ trừ toàn bộ điểm tích phân."
Lần này Hạ Duẫn không thể ngồi yên được nữa, lập tức bật dậy, bộ dáng sắp phát điên nói, "Sao mi có thể chơi xấu như thế!"
"Bổn hệ thống cũng là vì muốn tốt cho kí chủ, ngày mai chính thức tuyên bố nhiệm vụ thứ nhất."
"Nhiệm vụ đặc thù có tích phân hay không?"
"Có."
"Bao nhiêu?"
"Tùy thuộc vào độ khó của nhiệm vụ, nhưng mà tổng thể thì tương đối cao, có điều bổn hệ thống sẽ không làm khó cậu, ngày mai là ngày thử nghiệm đầu tiên, kí chủ không hoàn thành cũng sẽ không trừ tích phân."
"Này còn tạm được." Hạ Duẫn nghiến răng nghiến lợi nằm xuống lại, không có gì để nói.

Kỳ thực cậu cũng cảm thấy được tích phân mình kiếm được quá ít, mỗi ngày dính lấy Giang Chấp nhiều như vậy coi như cũng tạm, nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều cho cả đời, thậm chí đến lúc nghỉ hè, số điểm tích phân kia phỏng chừng không đủ để cậu sống qua kì nghỉ hè quá.

Nhìn như vậy đến nếu như nhiệm vụ hằng ngày không khó hoàn thành, thì không phải không được.

"Không đúng, mấy ngày nữa liền thi học kỳ, tao cơ bản không có cách nào có thể tiếp xúc với Giang Chấp!"
"Sẽ xem xét tình huống cụ thể! Khi tuyên bố nhiệm vụ sẽ do tôi quyết định." Hệ thống an ủi cậu, "Cậu yên tâm, bổn hệ thống sẽ không lừa cậu."
"Sẽ không lừa tao?" Hạ Duẫn khí trừng mắt, "Tao đang yên ổn sống, là ai khóc lóc van nài tao phải hoàn thành nhiệm vụ?"
Hệ thống: "..."
Ngày thứ hai vừa rời giường, Hạ Duẫn liền vội vã hỏi hệ thống nhiệm vụ hôm nay là cái gì.

Hệ thống trầm tư rất lâu, mãi đến tận lúc cậu vào lớp học, hệ thống mới chậm chạp mở miệng.


" Nhiệm vụ hôm nay là đưa cơm cho Giang Chấp, 2 điểm tích phân."
Hạ Duẫn cứng người, bước tới không được lùi về cũng không xong.

Cậu nghiến răng nghiến lợi, "Sao mi không nói sớm hả, nếu biết trước khi nãy đi qua nhà ăn có thể tùy tiện mua ít đồ, giờ tao vào lớp rồi còn mua gì nữa."
Hơn nữa sắp bắt đầu học, dù mua cho Giang Chấp cũng sẽ không ăn.

Hệ thống suy nghĩ một chút cũng cảm thấy được mình hơi quá, "Vậy đi, hôm nay thay đổi nhiệm vụ, đối mặt với Giang Chấp mười giây."
Hạ Duẫn vừa nghe liền muốn đánh người.

"5 điểm tích phân."
Nhiều như vậy...!Lần này cậu thật do dự, không tiếp xúc gần cũng được đến tận 5 điểm tích phân, bằng điểm với việc ôm nhau, quá lời rồi.

Thấy cậu đứng đờ ở cửa lúc lâu không vào, Diêu Bỉnh Thân đầu óc mơ hồ, "Hạ Duẫn mày làm gì vậy."
"Không có chuyện gì." Cậu trở lại chỗ ngồi của mình, Giang Chấp sớm đã tới rồi, đang đọc sách tiếng Anh.

Hạ Duẫn phục hắn luôn, chỉ cần ngồi trong phòng học thì hầu như mỗi giây mỗi mỗi phút đều không ngừng học, giống như đầu gỗ vậy, làm sao đối mắt với hắn được.

Thừa dịp chưa vào học Hạ Duẫn tranh thủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ, vì thế cậu gục xuống bàn, nhìn chằm chằm Giang Chấp không chớp mắt.

Có thể do Giang Chấp chuyên tâm đọc sách, ngay cả khóe mắt cũng không thèm nhìn cậu.

Có phải là do phạm vi động tác của cậu nhỏ rồi không?
Hạ Duẫn quyết định lại gần hơn một chút, mặt để gần tay Giang Chấp, trợn to hai mắt nhìn hắn.

Trong phòng học có chút tối, cũng có thể do Hạ Duẫn trắng đến phát sáng, mắt giống như cánh hoa đào, môi cũng hồng hồng, chóp mũi cao thẳng gần như sắp đụng đến mu bàn tay hắn.

Lần này Giang Chấp kỳ quái liếc cậu, "Làm sao vậy."
Hạ Duẫn không lên tiếng, vẫn mở to mắt nhìn hắn chằm chằm.

Giang Chấp nhìn một hồi liền thu hồi ánh mắt, hai người đối mặt không tới năm giây.

Hạ Duẫn đột nhiên cảm thấy nhiệm vụ này cũng không đơn giản, vô duyên vô cớ ai lại đối mặt với người khác tận 10 giây bao giờ, nhưng lý do đang chơi đại mạo hiểm lần trước ôm hắn cậu đã dùng rồi, chẳng lẽ dùng lại lần nữa?
Không được, Giang Chấp khẳng định cảm thấy được cậu có tật xấu, luôn thích lấy hắn làm đối tượng hoàn thành trò chơi đại mạo hiểm, hơn nữa hắn cũng sẽ không đồng ý.

Đầu ngón tay cậu nôn nóng gõ lên bàn mấy lần, cũng may hiện tại mới sáng sớm, vẫn còn có hơn nửa ngày để cậu nghĩ cách.


Nhanh chóng bước vào giờ học, cậu cũng không tiện quấy rối Giang Chấp học tập, không thể làm gì khác hơn là lén lút chơi điện thoại dưới hộc bàn.

Thầy giáo nhìn thấy cũng không nói gì, chỉ là thầm lắc đầu.

Tình huống trong nhà Hạ Duẫn ông cũng biết được chút ít, lớn lên dễ nhìn hơn nữa trong nhà lại có tiền, liền không muốn nghiêm túc học tập, tiếc cho một đứa trẻ thông minh bị trễ nãi.

Đáng tiếc người trong nhà cũng không quản cậu, ông chỉ là một thầy giáo nói cũng vô ích, nói thật mấy đứa nhỏ như vậy trong trường cũng không ít, ông cũng nhìn quen rồi, chỉ cần cậu không gây chuyện liền mắt nhắm mắt mở cho qua.

Hạ Duẫn để điện thoại trong hộc bàn, làm bộ gục xuống bàn ngủ thực tế là xem điện thoại, kết quả phim quá hài làm cậu phải cố nén không bật cười, nhưng vai lại không nhịn được run lên.

Phạm vi động tác của cậu tuy rằng không lớn, nhưng bàn Giang Chấp lại sát bên, nên bàn Giang Chấp thực sự cũng bắt đầu run.

Giang Chấp đang viết chữ, bút không tự chủ được run rẩy quanh co trên giấy.

Hắn biểu tình khó coi, quay đầu nhìn Hạ Duẫn, lại chỉ có thể nhìn thấy cái gáy trắng nõn nhỏ nhắn của cậu.

Giang Chấp nhắm mắt lại, bất đắc dĩ dịch bàn ra một chút.

Bàn rất nặng, trong lớp đang yên tĩnh, tiếng kẽo kẹt vang lên khiến không ít ánh mắt nhìn tới.

Giang Chấp thế mà tách bàn với Hạ Duẫn? Chẳng lẽ quan hệ giữa hai người xấu đi sao?
Mọi người thấy Hạ Duẫn gục xuống bàn, vai hơi hơi run lên, không thể tin vào mắt mình mà trợn lên.

Hạ Duẫn đang khóc! Giang Chấp thế mà lại chọc Hạ Duẫn đến mức khóc?
Chẳng lẽ cãi nhau? Nhưng đang trong giờ học mà!
Trời má! Không ít người mặt đầy chấn động, lén lút viết giấy truyền nhau hỏi xảy ra

chuyện gì.

Không thể không nói Hạ Duẫn để điện thoại ở nơi tương đối bí mật, hơn nữa cơ thể cậu cũng vừa hay che lại, cho nên mọi người mọi góc cũng không biết cậu đang xem phim.

Chờ tan học Hạ Duẫn cuối cùng cũng coi xem xong, đúng lúc Triệu Hi đến tìm cậu, cậu liền nhanh đi ra ngoài, bởi vì nín cười rất khổ cực, khóe mắt cậu đang hồng hồng, nước mắt mông lung ra khỏi lớp học.

Cậu vừa đi, trong phòng học liền rùm beng lên.


"Giang Chấp! Cậu và Hạ Duẫn cãi nhau sao?" Có người nhanh chóng hỏi hắn.

Giang Chấp biểu tình lạnh nhạt, "Không cãi nhau."
Tất cả mọi người không tin lắm, có thể cũng biết hỏi Giang Chấp hắn cũng sẽ không nói gì, nín trong lòng chắc chắn rất khó chịu.

Đầu khỉ cùng Diêu Bỉnh Thân liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy vẻ ngạc nhiên trong mắt nhau.

"Đầu khỉ, Hạ Duẫn đã từng khóc sao?" Diêu Bỉnh Thân mở to hai mắt.

"Không, tôi trước nay chưa từng thấy cậu ta khóc bao giờ." Đầu khỉ không nhịn được vò đầu, "Không phải là Giang Chấp nói cái gì khiến Hạ Duẫn tức phát khóc chứ!"
Diêu Bỉnh Thân lập tức phản bác, "Làm sao có khả năng, Giang Chấp sẽ không đang yên đang lành làm mấy loại chuyện này bao giờ!"
"Cũng có thể Hạ Duẫn vốn đang khóc, nhưng Giang Chấp ngại phiền liền dời bàn đi." Đầu khỉ càng nghĩ càng cảm thấy có thể, "Sao mà lạnh lùng vậy chứ!"
Diêu Bỉnh Thân bị suy đoán này làm sửng sốt.

Như vậy cũng không phải là không thể xảy ra.

Phong ba trong lớp Hạ Duẫn không biết, cậu lúc này chỉ cảm thấy kì lạ vì trước giờ có việc Triệu Hi chỉ nhắn tin cho cậu thôi, hiếm khi đến lớp tìm cậu.

Ngày hôm nay thật khác thường.

Hai người đi đến góc hành lang.

"Làm sao vậy?" Hạ Duẫn hỏi.

Triệu Hi thoạt nhìn có chút bất an, "Cái kia, nghe nói bây giờ cậu đang cùng bàn với Giang Chấp?"
Hạ Duẫn gật đầu.

Nhỏ do do dự dự, cuối cùng vẫn lấy dũng khí nói, "Vậy cậu có thể giúp tôi theo đuổi Giang Chấp không?"
"Hả?"
Hệ thống ở trong đầu cậu điên cuồng bay nhảy, "Không được đâu kí chủ, cậu làm sao có thể giúp người khác theo đuổi Giang Chấp được?"
Nó bô bô một đống nói, "Cậu làm vậy khiến dụng tâm của bổn hệ thống thật lãng phí!"
Hạ Duẫn bị hệ thống nói đến phiền, vốn đang do dự không muốn đáp ứng, nghe vậy quyết đoán đáp ứng Triệu Hi, "Cậu yên tâm, tối nhất định sẽ giúp cậu." (=.=!)
Thanh âm của hệ thống liền im bặt.

Triệu Hi đột nhiên lại có chút ngại ngùng, "Cũng không cần cậu làm gì nhiều, chỉ cần cậu hỏi hắn thích loại con gái như thế nào là được."
"Loại chuyện nhỏ này tôi nhất định sẽ giúp cậu, có điều Giang Chấp có nói hay không tôi cũng không biết."
Hạ Duẫn sảng khoái đồng ý, có thể trong lòng Triệu Hi vẫn luôn không chắc chắn.

"Nói thật tôi luôn cảm giác Giang Chấp sẽ không thích tôi." Nhỏ cau mày.


"Sao cậu lại thiếu tự tin như vậy? Cậu như vậy là sao?" Hạ Duẫn không hiểu.

"Điều duy nhất tương tự giữa tôi và Giang Chấp học giỏi, những mặt khác không thể sánh nổi hắn, đặc biệt vẻ ngoài, chúng tôi lệch nhau nhiều lắm."
Hạ Duẫn nổi da gà đi, "Cậu có thể dẹp đi đi! Không chừng hắn thích học bá đây!"
Triệu Hi càng nói càng khó chịu, "Nhưng mà nhiều nữ sinh theo đuổi hắn như vậy đều thất bại, mọi người đều nói Giang Chấp cuối cùng nhất định sẽ tìm một người bạn gái xinh đẹp."
"Đừng suy nghĩ nhiều, để tôi hỏi hắn một chút."
Hệ thống còn kêu la trong đầu cậu, tâm trạng Hạ Duẫn lập tức tốt lên.

"Cho mi bắt tao phải tiếp xúc với Giang Chấp, tao lại muốn tìm bạn gái cho hắn."
Hệ thống trầm mặc nói không ra lời.

Hạ Duẫn nhân cơ hội bàn điều kiện với nó, "Thẳng thắn đổi đối tượng nhiệm vụ là được."
"Cậu muốn đổi ai?" Hệ thống ngữ khí thâm trầm.

"Ai cũng được đó, chỉ cần không phải Giang Chấp là được." Hạ Duẫn nhún vai, tuy rằng thái độ cậu với Giang Chấp không tốt, nhưng thật ra trong lòng vẫn có chút sợ hắn.

Giang Chấp nhìn quá lạnh lùng, mỗi lần cậu ra tay sờ sờ đều cảm thấy quái quái.

Nói thật, ngoại trừ Giang Chấp thì ai cậu cũng dám ra tay.

Chọc tới giáo viên chủ nhiệm cậu cũng dám.

Giọng điệu hệ thống quái quái, "Trừ phi kí chủ có thể tìm được một người đẹp trai hơn Giang Chấp, bằng không bổn hệ thống từ chối."
"Mi đây không phải là đang làm khó tao sao?" Hạ Duẫn vò đầu, "Tao đi đâu tim cho mi chứ?"
Lần này hệ thống hài lòng, "Giang Chấp là người đẹp trai nhất mà bổn hệ thống gặp, kí chủ không cần phải cân nhắc gì nữa, hoàn thành nhiệm vụ mới là chính đạo."
Nó dừng một chút nói tiếp, "Cũng không cần giúp người khác theo đuổi Giang Chấp."
Hạ Duẫn nhún vai, "Tao lại càng muốn ở ngay trước mặt mi tác hợp."
Kỳ thực cậu cũng cảm thấy Giang Chấp sẽ không thích Triệu Hi, có điều cậu là muốn chọc tức hệ thống, tốt nhất chọc nó tức đến mức phải rời đi luôn.

Chờ lúc cậu cười híp mắt trở lại phòng học, các bạn học cũng phát hiện tâm tình vui vẻ của cậu.

Ai, Hạ Giáo Hoa bị Giang giáo thảo chọc khóc, sau khi gặp nữ sinh kia lại trở nên vui vẻ, quan hệ này xa gần lập tức liền nhìn ra rồi.

Thì ra không phải muốn bọn họ cùng bàn liền tốt được!
Mọi người phiền muộn.

- --
cuối cùng mình cũng thi xong rồi ❁◕ ‿ ◕❁,
có thời gian rảnh rồi mình sẽ chăm chỉ hoàn thành bộ này trong thời gian sớm nhất (ᗒᗨᗕ)(ᗒᗨᗕ).


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện