Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Trên đường trở về lớp học, Tiêu Thần Tâm đi theo bên cạnh Trương Tiểu Kiếm, vừa đi vừa hỏi:
- Kiếm ca, thầy thật sự định tự dạy hết luôn à? Đó chính là chín môn đấy, thầy đều biết sao?
Mấy tiểu cô nương khác cũng rất hiếu kỳ:
- Đúng đấy đúng đấy, Trương lão sư, lần này thầy nổ hơi bị lớn đấy!
- Xí, mấy con nhóc chưa thấy chuyện đời. – Trương Tiểu Kiếm nghiêm trang chém gió: - Chỉ bằng Kiếm ca của mấy đứa á, không phải chém nhá, đừng bảo là chín môn, cho dù là đàn dương cầm hay nhảy múa các thứ, cái gì mà chẳng biết chứ!
Tiêu Thần Tâm: “…”
Mấy người khác: “…”
- Không hổ là người đã từng live stream chém gió. – Lúc này, ngược lại là Đường Văn Dương cười vui vẻ: - Kiếm ca thật đúng là vô tư không ở mức bình thường đâu. Tiếp theo chúng ta phải làm gì đây?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Còn cần phải hỏi nữa sao? – Trương Tiểu Kiếm đáp không cần suy nghĩ: - Đương nhiên là đi xin môn rồi!
Dẫn theo đoàn người Tiêu Thần Tâm đi lên văn phòng khối 11 trên lầu. Lúc này trong văn phòng chỉ có một thầy giáo già thoạt nhìn năm lăm năm sáu tuổi đang ở đó.
Người thầy giáo già kia có khuôn mặt gầy gò, sắc mặt ngăm đen, dưới đôi lông mày nhạt nhẽo là một đôi mắt sáng ngời linh động hiền lành. Hơi hói đầu một chút, nửa xám nửa trắng, đang cầm một bình nước tưới hoa.
Vừa thấy Trương Tiểu Kiếm, hắn lập tức mỉm cười chào hỏi:
- Là Tiểu Trương mới đến à? Ngồi, ngồi đi. Ai nha, có thể làm giáo viên chủ nhiệm lớp 2/9 thật đúng là không dễ dàng chút nào. Tuổi trẻ đúng là tốt thật đấy, có đủ nhiệt tình, ha ha…
Sau đó liếc nhìn đám người Tiêu Thần Tâm và Đường Văn Dương, lặng lẽ di chuyển vị trí một chút.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Xem ra là bị ám ảnh trong lòng luôn rồi…
- Vâng, chào ngài, là Lý lão sư đúng không? – Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng đáp lại: - Sau này còn mong được quan tâm nhiều hơn.
Ngồi xuống nhìn xung quanh, trong văn phòng, mỗi một giáo viên đều có một chiếc bàn công tác màu xanh da trời riêng, trên bàn chuẩn bị máy tính, tất cả đều là màn hình tinh thể lỏng 29 inch, có thể thấy được đều là loại máy mới nhất của Apple.
Trong góc văn phòng thì đặt sáu bảy bồn hoa hoa cỏ cỏ. Vạn niên thanh, lan ống điếu, cây trầu bà… linh tinh, hẳn chính là do Lý lão sư đang tưới hoa phụ trách chăm sóc.
Lý lão sư cẩn thận tỉ mỉ tưới hoa xong, thế này mới ngồi xuống, bưng ly nước trà lên uống một ngụm, mỉm cười nói:
- Không biết Trương lão sư tới đây, là có việc gì à?
- Đúng là có chút việc. – Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng đáp lời: - Tôi định thảo luận với ngài một chút, ngài xem giờ học ngữ văn của ngài ấy, có thể cho tôi được không? Tôi định làm đặc huấn cho các học sinh tranh thủ trong thời gian trước khi thi tháng sắp tới.
- Ah yoo? – Cũng giống như Tống Văn Kiều, Lý lão sư vừa nghe thế lập tức vui vẻ: - Thế thì tốt quá. Ai nha cậu xem kìa, chút việc cỏn con ấy thôi mà còn phải thảo luận với tôi làm gì. Cần giờ dạy thì cứ tùy ý tìm một người tới nói với tôi một tiếng là được thôi mà.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Liếc xéo cả đám Đường Văn Dương Tiêu Thần Tâm --- Nhìn xem mấy đứa chúng mày cho người ta ấn tượng như thế nào kìa!
Tiêu Thần Tâm:
- Ai nha, hôm nay hơi nóng đó nha, Kiếm ca bọn em về lớp trước cái ha, lát nữa tan học rồi…
- Đi đi đi đi… - Trương Tiểu Kiếm dặn dò: - Bảo với các học sinh là đúng tám giờ sáng mai đều phải tập hợp ở phòng học. Nếu ai không đến thầy sẽ cho bọn nó thưởng thức “Thuyết giáo đỉnh cao” một trận! Đường Văn Dương hiểu ý thầy đấy!
Vừa nghe vậy, Đường Văn Dương lập tức lạnh run cả người!
Tổ sư nó chứ ấn tượng quá sâu sắc luôn chứ đéo đùa!
Ông thầy này biết phóng điện, cá chình điện đấy!
Chờ cho mấy người Tiêu Thần Tâm rời đi, Lý lão sư mới rốt cục xem như mở máy hát ra, nỗi khổ tâm này quả thật là cho dù ba sông bốn bể cũng không thể chứa đựng hết được:
- Ai nha, Trương lão sư, vừa rồi có học sinh ở đây nên tôi mới ngại không muốn nói, cậu xin giờ của tôi quả thực là khiến tôi vui quá đi mất! Chỉ bằng bọn nhỏ này á, may mà trái tim tôi còn khỏe, chứ không thì nhất định phải vào bệnh viện ở rồi! Sau này nếu thầy muốn giờ Ngữ Văn của tôi thì cứ nói một tiếng, tôi tuyệt đối đối sẽ không từ chối! Nếu bên trên hỏi thì tôi sẽ nói là tôi chơi đấu địa chủ thua cậu! Cứ quyết định như thế đi!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ê…