Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Ah, rốt cục thì Trương Tiểu Kiếm suy nghĩ như thế nào vậy? – Giáo viên toán học nhìn Lý lão sư dạy Ngữ Văn ngồi trong văn phòng hỏi: - Hắn thật định một mình dạy chín môn luôn à?
- Ai mà biết. – Lúc này Tống Văn Kiều dạy hóa học cười he he: - Dù sao hắn nguyện ý nhận giờ, chúng ta cứ thoải mái thôi, mặc kệ cho hắn bày trò đi. Chỉ bằng bọn học sinh lớp 2/9, không phải tôi nói chứ, mệt chết cũng chỉ được hạng tám hạng chín mà thôi.
- Người trẻ tuổi, cho nên có nhiệt tình. – Lý lão sư cầm bình nước tưới hoa, vừa tưới vừa nói: - Mới tới đã nhận làm giáo viên chủ nhiệm lớp 2/9 rồi. Tôi nghe nói đợt thi tháng tiếp theo còn muốn thi được thành tích tốt cho mọi người nhìn xem?
Hắn vừa nói lời này, trong văn phòng im lặng ngay lập tức.
Những đợt kiểm tra trước kia, lớp 2/9 cơ bản vẫn là hạng bét. Đối với các học sinh mà nói, lớp 2/9 đã là lớp bị vứt bỏ rồi.
Bọn họ chỉ có một yêu cầu duy nhất là các học sinh đừng ra tay với mình, đừng làm chuyện gì ghê gớm giấu không được. Còn về chuyện thành tích học tập…
Những giáo viên chủ nhiệm trước đó đều sợ không ít đầu. Dạy cho lớp bọn họ, ai mà không phải là nhảy múa trên mũi đao chứ? Có thể cam đoan bình yên đã là tốt lắm rồi, thậm chí còn có không ít giáo viên thử tìm đại sư xem bói, tiêu mất mấy ngàn cơ…
- Chỉ bằng lớp bọn họ á, thôi đi… - Tống Văn Kiều cười nói: - Hắn nguyện ý bày trò thì chúng ta để ý tới hắn làm gì? Không cần đi dạy chẳng lẽ không tốt sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cả đám giáo viên đồng thời gật đầu:
- Đúng đúng đúng, không cần đi dạy có thể thoải mái là tốt nhất.
Bọn họ bàn tán ở đó, lúc này Hoa Linh Vân lại lên tiếng:
- Trương lão sư… Cứ cảm giác thần bí sao sao đó… Đợt thi tháng lần này, lỡ như có thể thi được điểm cao thật thì sao? Chưa chắc đã giống mọi người nói đâu…
- Đó là không có khả năng. – Tống Văn Kiều nói: - Cho dù hắn là thần tiên, cùng lắm cũng chỉ có thể tăng lên một hai hạng thôi, còn cần các học sinh phối hợp mới được. Chỉ bằng đám học sinh lớp 2/9, có thể không cố ý viết sai đã là nể mặt hắn lắm rồi. Còn hy vọng vào bọn họ á?
- Cái gì chỉ hy vọng vào bọn họ?
Tống Văn Kiều đang nói chuyện, Cao trưởng phòng mở cửa bước vào, hỏi:
- Giờ học của mọi người đều bị Trương lão sư xin rồi à?
- Đúng thế. – Tống Văn Kiều nói: - Cao trưởng phòng, sao thế? Có cần bọn tôi lấy lại không?
- Thế thì không cần đâu. – Cao trưởng phòng nói: - Tôi đã hỏi hiểu trưởng rồi, ý của hiệu trưởng là chỉ cần học sinh lớp 2/9 không gây chuyện thì cứ mặc cho hắn muốn làm gì thì làm đi. Nhưng lần này tôi đến đây là muốn nhắc nhở mọi người một tiếng. Đề thi tháng đợt sau nhất định phải làm nghiêm túc, hơn nữa phải bảo vệ nghiêm ngặt, tuyệt đối không cho phép có bất cứ hiện tượng gian lận nào đâu đấy!
- Hiểu rồi!
- Thế thì cứ yên tâm đi. Lần thi tháng nào mà bọn em không phải canh chừng học sinh chứ?
- Đúng đúng đúng, Cao trưởng phòng anh cứ yên tâm đi!
Trong văn phòng, Cao trưởng phòng bắt đầu nêu các yêu cầu về thi tháng, cả đám giáo viên lớp 11 thì bắt đầu ào ào chuẩn bị đề thi tháng.
Mấy ngày tiếp theo, mỗi ngày Trương Tiểu Kiếm đều dẫn theo đám học sinh, dùng “Nội lực” giúp bọn họ ôn tập tài liệu lớp 10. Học xong lớp 10 bắt đầu học lớp 11. Nhưng thật đúng là không cần phải nói, mới có bốn ngày thôi, Trương Tiểu Kiếm đã dạy cho các học sinh học xong hai môn chủ yếu Ngữ Văn và toán học rồi. Thậm chí còn có thời gian nghỉ ngơi để chơi đùa trò chuyện với các học sinh rồi hẹn hò các thứ…
Hôm nay Trương Tiểu Kiếm ăn cơm xong ở canteen, nằm trên thảm cỏ phơi nắng.
Mặt trời mùa thu rất là thoải mái, thời tiết còn chưa lạnh, ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu trên người hắn, ấm dào dạt.
- Trương lão sư, thì ra thầy ở đây nha! Ngắm gái đẹp à?
Một giọng nói mềm mại vang lên, Tiêu Thần Tâm mặc đồng phục, nằm xuống bên cạnh Trương Tiểu Kiếm.
Thường xuyên có người chê bai đồng phục học sinh trong nước xấu, nhưng nói trắng ra, chẳng qua là nhìn mặt mà thôi…
Ví dụ như Tiêu Thần Tâm mặc đồng phục, thoạt nhìn vừa ngây thơ lại động lòng người, vẫn là bộ ngực đầy đặn mông căng tròn, đôi mắt sáng như mực nước, nụ cười thoải mái trên mặt, đáng yêu nói không nên lời.
Đây mới là bộ dáng nên có của nữ sinh trung học! Trương Tiểu Kiếm cười he he:
- Chỗ này đẹp chứ?
- Ừ, rất đẹp. – Tiêu Thần Tâm nằm trên thảm cỏ, dáng người tạo thành một chữ S hoàn mỹ, thỏa mãn hít sâu: - Mấy ngày nay khiến cho thầy mệt chết rồi nhỉ? Thầy vừa dùng nội lực cái là liên tục tới tận tám chín giờ