Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Càn Khôn Thông Não Công, có thể từ học tra biến thành học bá hay không, chỉ trông chờ vào mấy ngày này!
Vừa nghe thấy thế, tất cả học sinh ở đây lập tức kích động!
Có thể từ học tra biến thành học bá được hay không thì còn chưa nói được, nhưng so sánh giữa hai loại “nội lực” này… Thằng ngu cũng biết là nên chọn loại thứ hai rồi!
Loại đầu tiên đòi mạng quá!
- Vâng vâng vâng. – Học sinh bên dưới đều ra sức gật đầu: - Kiếm ca là lão đại, lời nói đều là chân lí!
Trương Tiểu Kiếm rất hài lòng với biểu hiện của các học sinh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ừ, nể tình mấy đứa đều rất am hiểu lí lẽ “mềm nắn rắn buông”, hôm nay tôi sẽ dạy cho các em thật tốt. Mọi người cứ yên tâm đi, nội lực của tôi có thể giúp đỡ mọi người tăng cao trí nhớ. Cam đoan chỉ cần đọc qua các điểm tri thức đều sẽ hiểu ngay!
Đọc không hiểu thì còn hình phạt đang chờ!
Đám học sinh gật đầu thật mạnh, cả đám cứ như là sói đói thấy thịt vậy.
- Dạ dạ, Kiếm ca ngài nhanh bắt đầu đi, nhất thiết đừng có kích động đấy, cứ bảo trì vận chuyển nội lực như thế nhé, nhất thiết không thể kích động. Dẫu sao thì uy lực của Cửu Dương Thần Công của ngài lớn quá bọn này không chịu nổi đâu…
- Ừ, thế chúng ta bắt đầu nhé. – Trương Tiểu Kiếm cầm lấy sách ngữ văn của Đường Văn Đình nói: - Mọi người đều lấy sách ngữ văn ra đây, chúng ta thử một lần trước nhé, tôi cảm thấy hẳn là sẽ không có vấn đề gì đâu. Tới tới tới, tôi đọc cho mọi người nghe trước nhé: Ba yếu tố của tiểu thuyết là gì đây? Là nhân vật, cốt truyện, bối cảnh. Ba yếu tố của văn nghị luận là gì? Luận điểm, luận cứ, luận chứng…
Bên này hắn đọc, bên kia các học sinh vừa viết vừa ghi nhớ.
Môn Ngữ Văn lớp 10 có không ít tri thức, Trương Tiểu Kiếm thí nghiệm đọc một phần trước, rồi gấp sách lại, nhìn các học sinh ở đây:
- Mọi người cảm thấy hiệu quả thế nào?
- Ah?! Thật đúng là không phải nói đấy Kiếm ca! – Đường Văn Dương kinh ngạc: - Hình như em đều nhớ kỹ những gì thầy vừa giảng rồi. Ba yếu tố của tiểu thuyết là nhân vật, cốt truyện và bối cảnh. Ba yếu tố của văn nghị luận là luận điểm, luận cứ và luận chứng…
Hắn đứng dậy luôn, lưu loát đọc lại một lần những gì Trương Tiểu Kiếm vừa giảng, vậy mà đều đúng hết!
Các học sinh khác trong lớp cũng gật đầu thật mạnh. Chiêu này ngon quá luôn chiêu ơi!
Đậu má học tập với Kiếm ca còn được lợi ích như thế á?
“Điểm số khiếp sợ +8, +16, +22, +23, +25, +33… +18!”
Cả đám học sinh đều sững sờ luôn. Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, bây giờ thì đã hoàn toàn không cần Trương Tiểu Kiếm nhắc nhở, xem sức mạnh hiếu học còn mãnh liệt hơn cả Trương Tiểu Kiếm ấy chứ, thậm chí Trương Tiểu Kiếm có muốn giảng chậm chút cũng không được!
- Kiếm ca mau giảng nhanh lên đi! Tốc độ kiểu này thì bọn em đã ghi chép được hai lần luôn ấy!
- Đúng đấy đúng đấy, nhanh nói xong rồi đổi một môn khác đi!
- Rìu lớn của em đã không chịu nổi cơn đói khát rồi đây!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Bọn gấu con này…
Bên này Trương Tiểu Kiếm giảng bài, bên kia học sinh ghi chép, trong chớp mắt đã hết giờ của ba tiết học. Đã giảng được một phần sáu các tri thức của môn Ngữ Văn lớp 10 rồi. Trong lúc đó, Trương Tiểu Kiếm còn cố ý đặt câu hỏi cho các học sinh về phiên dịch thể văn ngôn và ngâm thơ…
Vậy mà đều đúng hết luôn!
- Tiếp theo, chúng ta tới phân tích tác phẩm văn cổ “Khuyến Học” này…. – Trương Tiểu Kiếm cầm lấy phấn viết bắt đầu ghi lên bảng đén, nhưng vừa mới viết, cửa phòng học lại bị mở ra, sau đó Cao trưởng phòng đen mặt bước vào, nhìn cả lớp, nói:
- Trương Tiểu Kiếm! Tiết học này là môn toán đúng không? Anh lại ở đây giảng Ngữ Văn là có ý gì? Giáo viên toán đâu rồi?!
- Giờ học của môn toán bị tôi xin rồi. – Trương Tiểu Kiếm nghiêm trang nói bậy bạ: - Hắn đấu địa chủ thua tôi, cho nên lấy giờ dạy để trả nợ. Sao thế Cao trưởng phòng?
Cao trưởng phòng: “…”
- Đấu địa chủ thua cậu nên trả bằng giờ dạy á? – Sắc mặt của Cao trưởng phòng cực kỳ khó coi, rít gào: - Cậu cho rằng tôi bị thiểu năng à?! Rốt cục thì đang làm gì? Giờ học toán mà cậu lại dạy ngữ văn làm gì?! Còn nữa, cậu không phải là cố vấn tâm lý sao? Ai cho phép cậu dạy thay môn toán?!
Trương Tiểu Kiếm:
- Hạ hiệu trưởng. Sao?
- Hạ….