Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Đầu Trọc ca vừa cười, cho nên mấy thằng côn đồ khác trong Hắc Y bang cũng đều cười ha ha ----
- Ha ha ha ha ha, thật là thú vị quá đi, ông thầy này trâu bò!
- Thầy có cần gái không? Tao giới thiệu cho thầy mấy con? Tao quen với Tiểu Hồng ở đây lắm đấy!
- Đúng đấy đúng đấy! Ha ha ha ha! Thầy giáo đúng không? Đến chỗ này sung sướng à?
Nghe bọn côn đồ cười như điên, Trương Tiểu Kiếm lại không có phản ứng gì cả, vẻ mặt hắn vô cảm nhìn Đầu Trọc ca:
- Cười xong chưa?
- Hả? Cười xong rồi, sao? – Đầu Trọc ca đắc ý nói: - Một thằng giáo viên như mày ấy, lúc này thì nên cút vào trong góc đi, hiểu chưa? Ở đây có chỗ cho mày nói chuyện hả? Hả? Biết bọn tao là ai không? Bọn tao là Hắc Y bang! Hiểu không! Hắc Y bang!
- Ồ. – Trương Tiểu Kiếm thản nhiên đáp một tiếng, bước lên quất cho phát bạt tai: - Hiểu rồi.
“Bùm bùm ----!! Roẹt ---!!!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +99 đến từ Triệu Hổ!”
Trương Tiểu Kiếm tát cho một cái bạt tai, mọi người lập tức thấy Đầu Trọc ca Triệu Hổ cứ như là bị động kinh ấy, toàn thân giật tưng tưng quay mòng mòng ngay tại chỗ…
Đậu má, cờ lờ gờ tờ?!
“Điểm số khiếp sợ +26! +37! +39! +28!...”
- Lần sau nhớ cho kỹ. – Trương Tiểu Kiếm nhìn khoảng hai mươi thằng côn đồ Hắc Y bang đứng trước mặt mình, vẻ mặt lạnh nhạt nói: - Người mặc áo Tôn Trung Sơn màu đen cầm ô Hắc Vũ, không phải là người mà bọn mày có thể đụng vào được.
Rồi vẫy tay gọi đám người Tiêu Thần Tâm:
- Mấy đứa lại đây trước đã.
Tiêu Thần Tâm vừa chạy, con mắt vừa tràn đầy ánh sao lập lòe: “Thầy đẹp trai quá!”
Trốn ra sau lưng Trương Tiểu Kiếm trong nháy mắt.
Phương Dịch Băng thì lắc đầu bất đắc dĩ: “Hình như… Đại khái… Có một chút… Đẹp trai ấy…”
Lúc này, động tĩnh ở đây đã hấp dẫn sức chú ý của rất nhiều người. Người xung quanh đều bàn luận nhỏ giọng ----
- Sao vậy sao vậy? Sao lại đánh nhau thế?
- Đâu biết. Chắc là vì chuyện gì đó. Nhưng mà bên phe đông người hình như là Hắc Y bang á!
- Đậu má! Hắc Y bang? Tao từng nghe thấy nó rồi á! Một bang phái mạnh nhất mới quật khởi trong giang hồ, cực kỳ hung ác!
- Lần này không giải quyết dễ dàng được rồi…
Nghe thấy tiếng bàn tán xung quanh, người Hắc Y bang lập tức lại có can đảm, một thằng trong đó lại nói:
- Dám đụng vào Hắc Y bang chúng ta! Các anh em xử hắn!
Hắn nói rồi dẫn đầu xông lên. Trương Tiểu Kiếm chợt cười lạnh một tiếng, rồi giơ ô che lên, bùm một phát chọc vào ngực thằng đó:
- Nhớ kỹ, hôm nay chính là đỉnh cao cuộc đời mày!
“Bùm bùm ----!! Roẹt ----!!!”
Một đợt dòng điện điên cuồng lóe lên, thằng kia còn chưa kịp xưng tên đã ngã xuống đất….
Miệng sùi bọt mép, còn co giật mấy phát…
Dù sao cũng là vũ khí thần cấp năng lực dẫn điện MAX…
Cho nên tất cả mọi người đều nổ tung rồi!
Phần phật!!
Đám người Hắc Y bang đồng thời rút lui mấy bước, cầm dao tiện ra, cảnh giác nhìn Trương Tiểu Kiếm, chỉ sợ hắn đột nhiên nổi điên.
- Có thằng nào đại diện được không? – Trương Tiểu Kiếm chống ô Hắc Vũ xuống đất, nhìn mọi người xung quanh, hoàn toàn khinh bỉ bọn này, thản nhiên lên tiếng: - Tôm tép thì đừng có muốn chết nữa. Bảo lão đại của chúng mày cút ra đây cho tao! Cứ nói là Kiếm ca tới chơi.
Kiếm ca?!
Vừa nghe tên này, các thành phần tinh anh của Hắc Y bang còn có chút kỳ quái, chưa từng nghe thấy danh hiệu Kiếm ca nào cả…
Cho nên lại có một thằng nhảy ra:
- Đậu má mày ăn nói kiểu đéo gì…
Rồi Trương Tiểu Kiếm tát thẳng qua luôn.
“Bùm bùm ----!!! Roẹt ----!!!”
Lại chợt lóe lên một đợt luồng điện, người kia xoay mấy vòng cứ như là con quay ấy, rồi té ầm xuống đất, cả người nóng hôi hổi…
- Tao lặp lại lần nữa. – Trương Tiểu Kiếm chống ô Hắc Vũ, trong chớp mắt sát khí toàn thân đã tích lũy đến tối đa: -