Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Tốt! Tốt! – Kiều lão đại không khỏi cảm thấy lửa giận bùm bùm cháy lên tận đỉnh đầu, tức giận đến mức mỉm cười: - Ở trong địa bàn của tao mà lại uy hiếp tao. Mày giỏi lắm! Được lắm!
Hắn chợt hét to:
- Tới đi! Chém nó cho tao!
Hắn vừa ra lệnh, lập tức có sáu bảy người xông tới, tất cả đều cầm dao tiện, xông về phía Trương Tiểu Kiếm.
- Cẩn thận thầy! – Đám người Tiêu Thần Tâm lớn tiếng nhắc nhở. Nhưng bọn họ còn chưa kịp nói xong, đã nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm chợt vươn người, trong khoảnh khắc đó, thời gian cứ như là slow motion ấy ----
Tay phải Trương Tiểu Kiếm cầm cán ô Hắc Vũ, đầu tiên là nhẹ nhàng đụng vào cổ của thằng xông tới trước, rồi thằng côn đồ kia lập tức choáng váng đầu óc, toàn thân giật tưng tưng. Chưa chờ hắn ngã xuống, Trương Tiểu Kiếm đã vẽ vòng tròn bằng tay trái, lại túm lấy cổ tay thằng thứ hai, rồi thằng thứ hai run rẩy cứ như là phát bệnh động kinh ấy.
Sau đó, ô Hắc Vũ vẽ một vòng tròn tao nhã, cán ô móc vào cổ thằng thứ ba. Thằng thứ ba quỳ trong giây lát. Lại kéo thằng thứ ba xoay một chút, đụng vào thằng thứ tư thứ năm. Cứ thế sinh ra ba thằng bị bệnh động kinh.
Còn dư thằng thứ sáu thứ bảy cuối cùng, Trương Tiểu Kiếm đổi tay trái cầm ô Hắc Vũ, rồi cho mỗi thằng một cái bạt tai, lập tức nhìn thấy hai thằng bệnh nhân động kinh quay mòng mòng ở đằng kia…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ trong chớp mắt đã thu phục bảy thằng. Trương Tiểu Kiếm chống ô xuống đất, cười nói:
- Thuộc hạ của mày không được tốt lắm đâu đấy…
“Điểm số khiếp sợ +36! +32! +38! +55!...”
- Mày… Mày dùng loại võ công nào thế? – Kiều lão đại trừng to mắt, bộ dáng cứ như là thấy ma.
Người trẻ tuổi tên Kiếm ca này, lại thật sự đánh thắng?!
Phải biết rằng bảy người này đều là cận vệ tinh anh của hắn, bình thường một đấu ba đấu bốn cứ như là chơi đùa thôi. Nhưng vừa đối mặt với Trương Tiểu Kiếm đã biến thành như thế?!
Đậu má đây là đang đóng phim hả?!
Trương Tiểu Kiếm phủi cánh tay không dính bụi, mỉm cười đáp:
- Thái Cực.
ĐM ông trời ấy chứ Thái Cực!
Kiều lão đại quả thực cảm thấy đệt con Cương Đạn Nhi, sững sờ hết cả người. Trong giây lát, hắn chợt nhớ đến lúc hỏi Đao Phiến, Đao Phiến đã từng nói ----
“Kiều lão đại, không phải quân mình vô dụng, mà là kẻ địch mạnh quá! Đậu má thằng cha đó quả thực chính là Tesla Trooper, đậu má còn biết phóng điện! Ai mà chịu nổi cơ chứ…”
Khi đó Kiều lão đại còn cảm giác Đao Phiến bị đánh choáng, nhưng bây giờ xem ra, đậu má hiển nhiên thằng đó còn chưa lột tả hết được đâu!
Đâu chỉ là Tesla Trooper, rõ ràng là Pháo ca nhá!
Kiều lão đại vừa nghĩ đến đối thủ của mình lại là một con quái vật như thế, không khỏi rùng mình ớn lạnh.
Nhưng dù sao thì hắn cũng là trùm xã hội đen đã có tiếng tăm trên giang hồ, Kiều lão đại vẫn có chút bản lãnh, hắn chợt nở nụ cười he he:
- Đúng là mày giỏi thật đấy, tao không thể không phục điểm này. Nhưng mày có giỏi đánh nhau đến mấy thì đã sao? Mày có thể bảo vệ đám oắt con sau lưng mày cả đời được sao? Tao không động được mày, nhưng không có nghĩa là tao không thể động vào bọn nó!
Thật ra thì nếu lúc này Kiều lão đại cụp đuôi, có lẽ Trương Tiểu Kiếm còn sẽ tha cho hắn một con đường sống.
Nhưng thằng cha này lại dám lấy học sinh của mình ra để uy hiếp mình! Đậu má đéo thể chấp nhận được!
- Không thể không nói, mày đã thành công chọc giận tao rồi đó. – Trương Tiểu Kiếm từ từ đứng dậy, đưa ô Hắc Vũ cho Tiêu Thần Tâm cần, rồi nhìn Kiều lão đại nói: - Vốn còn định tha cho mày một con đường sống, nhưng rất đáng tiếc, chính bản thân mày muốn chết, đừng trách tao.
- Với tư cách là giáo viên chủ nhiệm của bọn họ. – Trương Tiểu Kiếm chợt nhẹ nhàng nâng hai tay lên, thản nhiên nói: - Bảo vệ bọn gấu con này là thiên chức của tao. Cho nên không thể không nói, hôm nay tao… chỉ có thể ra tuyệt chiêu!
Kiếm ca muốn ra tuyệt chiêu!
Trương Tiểu Kiếm vừa thốt ra câu này, các học sinh lập tức hưng phấn!
Đây chính là Pháo tỷ version nam Tesla Trooper, tuyệt chiêu của hắn sẽ là gì? Chẳng