Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Trương lão sư. – Hạ Vũ Đình ngẫm nghĩ, dẫu sao thì nghe chuyện này có vẻ rất Huyền học, cho nên hỏi cẩn thận: - Thế thì theo ý anh, nên chuyển toilet hay nên đào thứ kia lên?
- Tôi trình bày ý kiến của tôi trước nhé. – Trương Tiểu Kiếm chắp tay sau lưng, vẻ mặt bí hiểm nói: - Theo sự quan sát của tôi, ở dưới đất thật ra thì cũng không chôn thứ gì hung ác cho lắm, nhưng nhất định là thứ gì đó không may mắn. Theo khí mà nó phát ra mà nói, hẳn là hung khí kiểu đao kiếm thời cổ đại, bởi vì bên trên dính vết máu nên khí của nó khá là hung ác.
Bên dưới chôn đao kiếm cổ đại!
Thế mà cũng có thể nhìn ra được sao?!
Cả đám nhìn Trương Tiểu Kiếm cứ như đang nhìn thằng lừa đảo giang hồ ---- Chém, mày cứ chém đi, tao chờ xem không đào kiếm ra được mày định làm thế nào!
- Bởi vì có hung khí, lại thêm vị trí của toilet… - Trương Tiểu Kiếm mỉm cười: - Đương nhiên sẽ ảnh hưởng tới tính cách của các học sinh. Đương nhiên, tôi cũng biết rằng nếu nói chuyển toilet ngay thì không quá thực tế. Nhưng nếu Hạ hiệu trưởng không ngại, có thể đào lên xem thử cũng được.
Vừa nghe vậy, Hạ Vũ Đình lập tức gọi điện cho bảo vệ trong trường, gọi họ đi tìm người.
Một đám bảo vệ khiêng cuốc xẻng các thứ nhanh chóng chạy tới nơi này.
- Hạ hiệu trưởng.
Người dần đầu đám bảo vệ chào hỏi trước, chờ Hạ Vũ Đình xác nhận, thế mới bắt đầu đào.
Tổng cộng năm bảo vệ, không bao lâu sau đã đào ra hố sâu chừng ba thước (khoảng 1m), bên dưới là bùn đất ướt át, có thể thấy được là tuyệt đối chưa có ai đụng chạm đến nó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiếp tục đào sâu xuống, bên dưới đã là bùn đen, mùi không dễ ngửi. Đúng lúc mọi người bịt mũi chuẩn bị lùi ra sau, chợt vang lên một tiếng “Keng”, bảo vệ trưởng hét to:
- Đào được!
Thật sự đào được?!
Cả đám thò đầu nhìn vào bên trong. Chờ đến khi bảo vệ cẩn thận đào thứ kia lên, lau đi bùn đất dính trên đó…
Quả nhiên là một thanh giới đao! (*)
(*) Giới đao: Đao của các thầy tu. Theo luật thì không thể dùng nó để sát sinh mà chỉ dùng để cắt đồ vật. Nếu tò mò có thể search Google theo tiếng Trung 戒刀.
Cái thứ này không biết đã chôn trong đất mấy trăm năm, nhưng có thể thấy được là, thứ này đã được mở lưỡi rồi! (*)
(*) Mở lưỡi theo tiếng Hán là “khai nhận”. Tục truyền sau khi chế tạo xong thì lưỡi đao kiếm bị than khói và do oxy hóa khiến thanh đao không được sắc bén, nên phải mài giũa kỹ càng. Đó gọi là “khai nhận”.
“Sựt ----!!!”
Tất cả mọi người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh!
Không ngờ dưới mặt đất lại thật sự chôn thứ này!
Trương Tiểu Kiếm, thật sự là một vị đại sư phong thủy!
- Đây… Sao có thể như thế được…
- Thật đúng là thần kì! Có thể nhìn thấy dưới lòng đất đang chôn thứ gì luôn! Lợi hại quá!
- Trời ơi! Thế thì xem ra hắn nói xem phong thủy một lần một trăm ngàn không phải là nói ngoa rồi!
- Không ngờ trong trường chúng ta còn che dấu một đại năng như vậy! Ghê quá!
Thấy mọi người chung quanh đều ngây ngẩn cả người, Trương Tiểu Kiếm tuần tra khắp sân trường, rồi giơ ngón tay chỉ vào góc tây bắc sân trường:
- Vị trí bên kia có thể xây toilet được.
Hạ Vũ Đình vội đáp lời.
- Rồi. – Xong việc rồi, Trương Tiểu Kiếm nhẹ nhàng đeo kính râm, quay đầu đi luôn: - Mọi chuyện cứ như thế thôi, quá trình chính là như thế. Hạ hiệu trưởng, sau này tôi… có thể không cần đi điểm danh làm việc đúng giờ đúng không?
Lúc này, Hạ Vũ Đình còn có thể nói cái mẹ gì nữa đây?
Không giữ lại một người có bản lãnh như thế chẳng lẽ còn thả cho hắn chạy đi sao?! Thế thì ban giám đốc có thể lột da hắn xuống luôn ấy chứ!
- Được được, không thành vấn đề! – Hạ Vũ Đình trực tiếp gõ thước: - Trương lão sư cứ thoải mái. Sau này trường học chính là nhà cậu!
Trương Tiểu Kiếm vẫy tay:
- OK.
Vương Thanh: “…”
Cao trưởng phòng: “…”
Các lãnh đạo bị hù đến mức sững cmn sờ: “…”
Lại đi mấy vòng trong trường học, sau đó Trương Tiểu Kiếm trở về phòng cố vấn tâm lý trong trường học.
Dù sao cũng là trường tư thục xếp hạng hàng đầu trong thành phố, điều kiện trong phòng cố vấn tâm lí vẫn rất tốt. Có bàn làm việc, có máy tính, quan trọng nhất là có giường!
Có giường nhé! Nằm trên giường đọc tiểu thuyết các loại là thích nhất!
Trương Tiểu Kiếm vừa xem tiểu thuyết, vừa suy nghĩ vài chuyện ----