Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Sáng hôm sau, mọi người trực tiếp tập hợp ở cửa hàng nhỏ của Lâm Tử Kiện.
Đến nay quán net kia đã được cải tạo tươm tất, biến thành một trung tâm làm việc có chút đơn sơ, bên trên treo một tấm bảng lớn, trên đó viết mấy chữ lớn “Công ty cố vấn làm việc Thịnh Thế Hoàng Triều”.
Đám người Ngụy Đồng đã tụ tập từ sớm, bao gồm nhóm tám người Ngụy Đồng với nhóm mười hai người Đao Phiến, tổng cộng đủ hai mươi người.
Lúc Trương Tiểu Kiếm cùng Tiêu Thần Tâm – chỉ sợ thiên hạ không loạn – tới nơi, đám người Ngụy Đồng đã xếp thành bốn hàng trong cửa tiệm, đều nhịp cúi đầu:
- Chào lão đại!
Sau đó lại xoay người nhìn về phía Tiêu Thần Tâm:
- Chào chị dâu!
Lúc này có thể thấy được sự khác biệt – Tiêu Thần Tâm gật đầu rất chi là hào phóng, sau đó lấy di động ra nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Chào các anh em! Tới tới tới đều add wechat đi nào, chị dâu phát lì xì cho mấy đứa nha.
Mọi người add wechat, đến nay Tiêu Thần Tâm đã có năm trăm năm chục triệu tiền tiêu vặt trong tay, siêu đại gia phát thẳng cho mọi người mỗi thằng mười ngàn, nói:
- Cầm đi tiêu vặt! Sau này làm việc cho Kiếm ca chăm chỉ vào, cam đoan cho mấy đứa ăn sung mặc sướng!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Con bé này cướp lời kịch của anh như thế thật sự ổn sao…
- Cám ơn chị dâu! – Lúc này bọn tiểu đệ nhìn Tiêu Thần Tâm cứ như là tín đồ nhìn Thánh Đức Chúa Trời, đồng thanh nói: - Chúc chị dâu ân huệ tỏa khắp mọi chúng sinh, văn hay võ giỏi, thiên thu vạn tái, vĩnh kết đồng tâm!
Á à, bọn đàn em này khôn thế!
Nghe tâng bốc Tiêu Thần Tâm cười híp mắt, lại vung tay phát cho mỗi người mười ngàn:
- Thưởng nè!
Cả đám lại lập tức bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc:
- Cám ơn chị dâu đã thưởng!
- Rồi. – Đợi mọi người vui vẻ xong, Trương Tiểu Kiếm cười nói: - Chúng ta lập tức xuất phát thôi. Mọi người nhớ rõ, nhất định phải khắc ghi hôm nay, bởi vì hôm nay rất có khả năng chính là đỉnh cao nhân sinh của các cậu. Lát nữa các cậu sẽ gặp được đại nhân vật chân chính! Đến lúc đó đều chỉnh đốn cho anh nhé, đừng làm anh mất mặt, đã hiểu hết chưa?
Mọi người đồng thời kêu lên:
- Đã hiểu!
Thế là xuất phát.
Cả đám trực tiếp gọi taxi tới sân bay, sau đó đi thẳng tới phòng khách quý VIP kim cương. Ninh Hàn Lâm và Hứa Gia Ấn đang ngồi đó nói chuyện, vừa thấy Trương Tiểu Kiếm dẫn người tới lập tức đứng dậy. Ninh Hàn Lâm giới thiệu:
- Lão Hứa, đây chính là Trương đại sư Trương Tiểu Kiếm mà tôi từng nhắc tới với ông. Đừng nhìn hắn còn trẻ tuổi, nhưng có thể nói là thần thông quảng đại, cho tới nay tôi còn chưa phát hiện có chuyện gì là hắn không thể xử lí đâu.
- Ây chà, cậu chính là Trương đại sư Trương Tiểu Kiếm Thần Của Sự Chém Gió đấy à? – Mặt mày của Hứa Gia Ấn rất là nho nhã, tuy rằng sinh năm 58 nhưng hắn điều dưỡng rất tốt. Lúc này hắn bước lên một bước, cười nói: - Kính đã lâu kính đã lâu. Vừa rồi lão Ninh kể cho tôi nghe rất nhiều sự tích về cậu, lợi hại lợi hại!
- Chào Hứa tổng. – Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm bắt tay với hắn, sau đó giới thiệu với bọn đàn em sau lưng: - Tới tới tới, trịnh trọng giới thiệu với mọi người một chút, vị này là Ninh tổng, tin rằng mọi người hẳn là không xa lạ gì, đúng không?
“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99…”
Chẳng cần Trương Tiểu Kiếm phải giới thiệu, có thằng nào là méo biết Ninh Hàn Lâm chứ?!
Mục tiêu nhỏ một trăm triệu nhé!
Lúc này, bọn đàn em đồng loạt khom người:
- Chào Ninh tổng.
- Ha ha… Chào. – Ninh Hàn Lâm cười ha ha vẫy tay: - Mọi người vất vả.
Sau đó Trương Tiểu Kiếm lại giới thiệu Hứa Gia Ấn:
- Vị này thì tin rằng mọi người cũng rất quen thuộc, Hứa tổng Hứa Gia Ấn.
“Điểm số khiếp sợ +99! +99! +99…”
Bọn Ngụy Đồng quả thực kích động suýt khóc! Tổ sư nó chứ, nhân vật chỉ có thể nhìn thấy trên TV đến nay lại có thể nhìn thấy hai người cùng một lúc! Đậu mía lúc trước Kiếm ca nói đỉnh cao nhân sinh thật đúng là méo có sai!
Mình có thể chém vụ này cả đời!
Thế là bọn đàn em lại tiếp tục hô:
- Chào Hứa tổng!
- Ha ha, chào chào. – Hứa Gia Ấn cười ha ha rồi nói: - Rồi, không thể trì hoãn công việc, chúng ta lên máy bay ngay thôi. Qua bên kia lí giải tình huống trước. Trương đại sư, đến lúc đó hết thảy phải nhờ cậy vào ngài rồi.
- Không thành vấn đề. – Trương Tiểu