Lúc này không khí đã trở nên nhiệt liệt. Vốn dĩ có không ít người chung quanh vẫn đang nhìn lén, giờ rõ ràng thì trực tiếp vây quanh chỗ này, cả đám ồn ào:
- Uống! Uống!
- Nhất định phải uống!
- Cố gắng lên! Sợ quái gì!
Trong không khí như thế này thì không uống cũng xấu hổ đúng không?
Trương Tiểu Kiếm cực kỳ dứt khoát móc một cái giao nang thùng rượu trong ba lô hệ thống ra nuốt chửng, sau đó giơ ly rượu lớn lên – ly rượu đó là size lớn nhất 3000ml!
- Ngã! Ngã!
Đám người xung quanh chỉ sợ không làm to chuyện, ra sức hét lên ồn ào.
Đầu tiên là sáu chai bia – Bia ở quán bar bình thường đều là loại bình nhỏ 350 ml, sáu bình cộng lại 2100 ml.
Sau đó là một bình rượu vang, 500 ml.
Sau đó nữa là nửa bình rượu ngũ lương, vừa vặn 3000 ml.
Một ly rượu bự như thế thì đừng nói là uống, chỉ nhìn thôi đã đủ hoa mắt rồi. Trương Tiểu Kiếm giơ nó lên, nhìn muốn lòi mắt:
- Anh em, uống thật à?
Hắn thật sự sợ đối phương không được, nhưng rõ ràng Dương Minh tưởng hắn sợ, cười to liên tục:
- Đương nhiên rồi! Cậu yên tâm đi, hôm nay cậu uống bao nhiêu thì anh sẽ uống bấy nhiêu với cậu!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Anh em, mày có biết là thực tế mày đang chán sống không hả…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Uống thì uống.
Trương Tiểu Kiếm hít vào một hơi thật sâu, sau đó ôm lấy ly rượu bự tổ chảng kia, bắt đầu uống rượu ực ực ực ực.
Lúc trước uống giao nang thùng rượu Trương Tiểu Kiếm còn không có cảm giác gì, dù sao cũng là giao nang mà, tùy tiện nuốt xuống thôi.
Nhưng giờ vừa uống rượu lập tức cảm thấy khác hẳn – sau khi rượu vào bụng rồi lại cảm thấy nóng hôi hổi, lại hoàn toàn không trướng bụng, mùi vị còn rất thơm…
“Ực ực ực ực ực…”
Trương Tiểu Kiếm nâng cốc một hơi uống sạch, sau đó úp ngược ly rượu xuống, không dư một giọt!
“Điểm số khiếp sợ +156! +126! +98! +128!...”
Tất cả mọi người ở đây đều đần người ra!
Người trẻ tuổi này thoạt nhìn mặt mũi xấu xí, không ngờ lại uống giỏi đến vậy à?!
Trời đất ơi quả thực là thùng rượu di động!
- Tôi uống xong rồi, giờ tới lượt anh.
Trương Tiểu Kiếm cười hì hì nhìn chằm chằm vào Dương Minh. Lúc này có nhiều người ở đây như vậy, hắn hoàn toàn không sợ đối phương sẽ đổi ý!
- Tôi…
Lúc này đến lượt Dương Minh đần mặt.
Nếu bảo hắn uống từng ngụm từng ngụm thì không thành vấn đề, nhưng uống sạch một mạch không ngừng thở thì thần thiếp không làm được đâu!
Lúc trước hắn cũng chỉ định bày ra khí thế để dọa đối phương sợ hãi mà thôi, nhưng giờ hắn lại bị khí thế của Trương Tiểu Kiếm dọa sợ!
Người chung quanh ồn ào!
- Sợ quái gì! Nhất định phải uống!
- Đúng! Uống!
- Ê!
Chu Chỉ Kỳ thấy Trương Tiểu Kiếm uống xong mà không có chuyện gì xảy ra, lúc này không thể bỏ qua cho gã này được:
- Phe bọn tôi đã uống xong rồi, nếu anh không uống thì không ổn lắm đâu nhỉ?
- Uống! Uống!
- Nhất định phải uống!
- Sợ quái gì!
- Rồi, tôi uống!
Giờ mà không uống thì chỉ sợ khiến mọi người đều tức giận, Dương Minh cũng bất chấp luôn, bưng ly rượu lớn lên, người chung quanh bắt đầu rót rượu cho hắn.
Chờ đến khi rót xong, Dương Minh nhìn ly rượu lớn này cũng quáng mắt, dứt khoát nhắm mắt lại…
“Ực ực ực ực ực ực…”
Hắn bắt đầu uống, nhưng dù sao cũng là bia rượu đế rượu vang trộn với nhau, nên uống một mạch còn chưa được nửa ly đã bắt đầu ói ra…
“Ọe…”
Dương Minh nôn ra đầy đất, quả thực như là xe phun nước luôn ấy…
Người chung quanh lập tức nguýt hắn:
- Xì… Thế mà cũng không được!
- Đúng đấy, tao nghe nói đây là chủ ý của nó đòi uống như thế.
- Thực lực có thế thôi mà còn gào to, hù người khác à?
- Ây dà…
Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm nhìn ba người:
- Người anh em này đã uống ói ra rồi, không bằng chúng ta tới so chiêu thử xem? Tôi cảm thấy tôi lại hạ gục ba người các anh là không thành vấn đề. Nhưng lần này các anh phải uống trước.
“Điểm số khiếp sợ +218! +218! +218!”
Ba