Lạc Dư nằm bẹp dí trên giường nhìn Hàn Dật đang thay quần áo, lầm bầm nói:
- Em cũng muốn đi học a.
Hàn Dật quay đầu lại nhếch môi:
- Em đứng lên được sao.
Lạc Dư cứng người,cậu xoa xoa eo không thèm nói chuyện với Hàn Dật nữa mà nằm xuống chùm chăn che kín người, sao một ngày rồi mà cậu vẫn cảm thấy đau vậy nè, đặc biệt.. đặc biệt là cái chỗ đó a.
Hàn Dật cong môi cười vui vẻ, anh khoác áo lên tiến đến bên giường ôm lấy cả chăn lẫn người nói:
- A Dư, anh đi học nha.
Nói xong anh đứng dậy mở cửa rời đi,hôm nay có chuyện vui a,anh không muốn bỏ lỡ tuồng kịch hay nha.
Anh ngồi bên cạnh Vương Chi Hạo nhìn người con trai đang đứng trên bảng nheo mắt cười nguy hiểm.
Hàn Phong nhướn mày cười như không cười nhìn Hàn Dật, chậc, anh trai cậu nhì chẳng khác gì một kị sĩ bảo vệ tiểu công chúa a, đáng tiếc, tiểu công chúa này lại là một thằng đàn ông , haha.
Anh ta hứng thú nhìn Vương Chi Hạo, tên này có mị lực gì để " anh trai tốt " của mình chết mê chết mệt a.
Vương Chi Hạo đột nhiên cảm thấy lạnh cả người, cái quái gì vậy, cậu ta liếc nhìn xung quanh, không có gì a.Vương Chi Hạo gãi đầu nhìn ra bên ngoài lèo nhèo :
- Lạc Dư chết tiệt, vậy lại chốn đi đâu rồi chứ không biết.
Đột nhiên,
- Bạn học bàn thứ tư cạnh cửa sổ đứng lên cho tôi biết đám án của phương trình hóa học này.
Vương Chi Hạo vẫn ngẩn ngơ nhìn ra bên ngoài, không phản ứng lại lời của Hàn Phong.
Hàn Phong khuôn mặt co quắp lại, anh ta đen mặt, tên này là đang xem thường mình sao. Hàn Phong cười nhưng ý cười lại không đạt đến đáy mắt, anh ta lạnh lùng " hừ " một tiếng nhìn Hàn Dật đang nhếch miệng cười vui vẻ, anh ta chỉ vào Hàn Dật nói:
- Cậu trả lời cho tôi câu này.
Hàn Dật cong môi, cũng không phản kháng mà đứng lên đưa ra đáp án của mình. Lúc này Vương Chi Hạo mới quay sang nhìn, cậu ta tò mò nhìn người khiến ngay cả cái tên Hàn Dật khó ở này cũng phải nghe theo.
Nhận ra ánh mắt tìm tòi đánh giá của Vương Chi Hạo, ý cười bên môi Hàn Phong chợt ẩn chợt hiện, con mồi của anh ta dường như cũng chẳng có gì đặc biệt a.
Hàn Phong hướng mắt về phía Vương Chi Hạo nhìn tới, ánh mắt anh ta híp lại có chút tức giận, hóa ra Vương Chi Hạo từ lúc nào đã quay đầu nhìn đi chỗ khác rồi. Ánh mắt Hàn Phong lóe lên tia sáng thích thú, chậc, anh ta nghĩ lại rồi, con mồi này cũng không tệ , ít nhất ,cũng không khiến anh ta mất đi hứng thú quá sớm.
Vương Chi Hạo nhìn từ trên xuống dưới tên thầy giáo mới này của mình, cậu ta khẽ gật đầu, hừm, cũng đẹp trai đó, nhưng mà... hứ, cũng không bằng cậu ta được nha, Vương Chi Hạo cậu ta là soái khí nhất, ngay cả tên Hàn Dật kia so ra vẫn kém cậu ta một đoạn a, hừ hừ.