Được y sư chữa trị xong và dặn dò không được đi lại quá nhiều, Luân lại đưa cậu về nhà.
Dặn dò cậu theo lời của y sư rồi đi mắt.
Một lúc sau, hắn quay lại với sọt đầy đồ vật.
Lấy từ sọt ra một đóng trái cây rửa sạch rồi đưa cho cậu ăn.
Hắn đi vào cạnh bếp lò sơ chế thịt để làm thịt nướng và nấu theo công thức cậu dạy.
Sau khi nướng được 5 phần thịt cho cậu 2 phần còn lại là của hắn và một nồi canh.
Cả hai từ từ thưởng thức, xong khi ăn no nê Luân lấy nồi bắt nước nấu nóng lên.
Rồi hoà với một chút nước lạnh cho ấm ấm.
Hắn để chậu nước cạnh Trương Gia Bảo, nói: " Đây là nước nóng, em lao mình đi rồi một chút ngủ".
Rồi đóng cửa cẩn thận và trở về nhà mình.
Trương Gia Bảo được hắn chăm sóc từ trưa tới giờ, mở to mắt nhìn cửa như thể nhìn thêm một lúc nữa là nó sẽ lủng lỗ.
Cậu phồng má nhai quả táo thật mạnh: " Gì chứ, em lao mình đi rồi một
chút ngủ? Làm như tôi không chăm sóc được cho bản thân dị đó.
Đã dị còn nấu cho tôi ăn nữa".
Lầm bầm lẩm bẩm một lúc cậu nhìn qua chậu nước, tay bắt đầu lao mình cho bản thân và lao vừa đỏ mặt nhưng vẫn mắng: " Tôi cũng có thể tự làm được, cần gì anh lo.
Hứ, người gì đâu mà tốt dữ, thấy ghét".
Hệ thống 003 đang con phim tình cảm nghe thấy chỉ cười trừ: " Ghét dữ ời".
Cứ thế Luân chăm sóc cậu cho đến khi đi được.
Lúc đầu cậu còn giả bộ giận giỏi sau thì mặt đỏ tim đập, miệng nói ghét mà trong mắt toàn yêu thương.
Ngày thú triều cuối cùng cũng đến, các giống cái cầm cung đứng trên cổng lớn thấy mãnh thú chạy đến thì theo lệnh Trương Gia Bảo bắn tên.
Giống đực thấy họ đã bắt đầu bắn tên thì chuẩn bị sắn sàng bắn theo.
Như cậu tên bắn như mưa rơi xuống bầy thú, không bao lâu đã nghe tiếng kêu thảm thiết của chúng.
Khi đã diệt gần hết một nửa, đã có những con gần đến cổng lớn các giống đực bỏ tên, biến hình phi thẳng ra chiến đấu.
Còn giống cái lấp vào chỗ các giống đực đi mà điên cuồng bắn tên.
Nhờ có bẫy, mãnh thú đã bị tiêu diệt gần hết các thú nhân chỉ cần bao vây giết những con đã lọt qua được.
Trương Gia Bảo xuống dưới chỉ huy bắn tên.
Dưới sự chỉ huy của cậu, những mũi tên b ắn ra điều trúng vào chỗ hiễm không bị thương thì cũng chết ngay tại chỗ.
Đúng lúc này, Tân âm thầm dẫn dắt mãnh thú đến tấn công Luân.
Mãnh thú tấn công hắn ngày một nhiều, cậu ra sức bắn những con thú lại gần hắn.
Đến khi Luân đang gi3t chết một con thú thì một con mãnh thú to lớn xuất hiện bất ngờ tấn công hắn.
Tân đang mừng gỡ khi nghĩ hắn sẽ phải bỏ mạng tại đây.
Thì cậu người gã yêu lại chạy đến chỗ không có ai và bắn một mũi tên vào con mãnh thú hung ác.
Con mãnh thú bị trúng ngay mắt đau đớn, nhìn về phía kẻ đã gây đau đớn cho mình.
Nó rốn lên chạy về