Khi đến kì thi tốt nghiệp còn 1 tuần, Trương Gia Bảo không còn nhận được tin nhắn thường xuyên của Dương Thiên Luân nữa.
Cơ hồ như lặn mất không để lại dấu vết gì.
Cậu không nghĩ nhiều, vì có lúc hắn cũng rất bận đến mệt mỏi.
Nên chỉ cho là hắn đang làm nhiệm vụ gì đó, phải bận một thời gian dài.
Nghĩ đến đây, Trương Gia Bảo cũng không nghĩ nữa mà cắm cúi vào ôn tập bài học chi kì thi sắp tới.
Đến cuối ngày thi cuối cùng, như mọi lần bài thi cuối cùng là tìm cửa ra.
Đối với Trương Gia Bảo - người có hack map thì không gì có thể cản nổi.
Cậu vui vẻ chạy ra ngoài với mong muốn sẽ gặp được người muốn gặp.
Nhưng chỉ thấy Doãn Xuyên và vài người khác đến đón, Trương Gia Bảo chạy đến ôm từng người một, cười nói: " Cảm ơn mọi người đã đến đây đón con".
Hoàng Ka là người phụ trách lần này cười nói: " Còn phải nói, để được đến đây mà bọn họ phải rèn đánh kéo búa bao mấy hôm đó.
Chỉ có 5 người được đi thôi.
Đường Nhan đang ngồi khóc ở ở bên hành tinh Hoang kia kìa".
Trương Gia Bảo cười haha, trong lòng cạn lời thì ra là vậy, là dùng kéo búa bao để chọn ra người đi.
Đúng lúc này, hệ thống 003 bất ngờ nói: " Ủa tui tưởng đánh nhau cool ngầu để chọn chứ, sao mà hơi trẩu tre".
Trương Gia Bảo ho khan đem nó trở về không gian, được rồi cậu thừa nhận có chút suy nghĩ giống hệ thống 003.
Dẹp chuyện đó qua một bên, cậu nhìn xuống hết một vòng cũng không thể tìm được bóng hình mà mình muốn gặp.
Trong lòng cậu lúc này có hơi mất mát, nhưng cũng chỉ nghĩ là hắn bận việc gì đó nên không hỏi gì.
Mấy người Doãn Xuyên cũng không khỏi thở phào một hơi, thật là bọn ông cũng không muốn giấu cậu đâu.
Nhưng tên Dương Thiên Luân chết tiệt kia ỷ thế bắt bọn ông phải giấu giếm.
Nếu mà cậu mà buồn, thì cái tên này chết cũng không hết tội.
Sau lễ tốt nghiệp, Trương Gia Bảo lên phi thuyền cùng mọi người trở về hành tinh Hoang ăn mừng.
Khi vừa bước xuống phi thuyền, cậu bất ngờ đến mức không khép được miệng.
Bởi vì phía dưới, Dương Thiên Luân đang mặc áo vest chỉnh tề tay cầm bó hoa.
Xung quanh là mọi người đang hoan hô vui vẻ , trong tiếng hoan hô hắn bước từng bước đến trước mặt cậu, nói: " Bảo Bảo, chúc mừng em tốt nghiệp".
Rồi hắn tặng bó hoa hồng cho cậu, xong lại ngại ngùng quỳ xuống lấy trong túi một hộp nhẫn mở ra hướng về cậu, nói tiếp: " Anh...anh yêu em, làm người yêu anh nha".
Nói đến đây, ánh mắt hắn say mê nhìn về phía cậu, hắn đã đợi khoảng khắc này rất rất lâu rồi.
Trương Gia Bảo cười nhìn người đã theo mình xuyên suốt 4 cuộc đời, cảm thấy bản thân thật là may mắn khi gặp được anh.
Cậu cười tươi gật đầu thật mạnh, nói: " Em đồng ý.
Em cũng yêu anh".
( Vì Bảo Bảo giờ nhỏ hơn nên sẽ đổi thành anh - em khi có người, còn em - anh thì lúc chỉ có hai người thôi nha )
Ngay khi Dương Thiên Luân gương mặt hồng hồng đeo nhẫn cho cậu.
Tất cả mọi người ở đó hoan hô vỗ tay vang dội, đâu đâu cũng vang lên câu chúc mừng.
Phải nói người ở đây đa số đều là người có kinh nghiệm, sao lại nhìn không ra cả hai có gì đó khác khác kể từ khi Trương Gia Bảo đi học chứ.
Thôi thì xui theo dòng thời gian mà chúc mừng cho đôi bạn trẻ.
Nhưng không để hai người được thả lỏng, thì hôm sau Dương Thiên Luân đã bị kéo đi diệt hết trùng tộc còn lại trên hành tinh Hoang.
Còn Trương Gia Bảo thì đang ngồi trước mặt Dương Thành, chờ bị tra