Bữa cơm này tuy Tiết Trầm Cảm làm rất gian nan, nhưng cũng may, dưới sự chỉ đạo tay cầm tay chỉ của hệ thống, đồ ăn ra tới hương vị cũng không tệ lắm.
Hệ thống nhìn thấy hai mắt Ngu Ý đều cười tủm tỉm, vẻ mặt nàng thảo mãn, cuối cùng nó mới nhẹ nhàng thở ra.“Xem đi, ta liền nói chủ nhân làm rất tốt .” Hệ thống cổ vũ ký chủ nhà mình nói, “Muốn bắt được tâm của nữa nhân liền phải bắt được dạ dày của nàng.
Chủ nhậ, người đã thành công hơn một nửa rồi!”Tiết Trầm Cảnh gắp một đũa đồ ăn cho Ngu Ý, ngoài mặt ôn nhu cười, trong lòng lại lạnh như băng, hỏi hệ thống : “Độ hảo cảm.”Hệ thống: “……”Hệ thống tức khắc không ra tiếng.Chờ Ngu Ý dùng xong cơm, Tiết Trầm Cảnh đem đồ ăn còn dư lại trên mâm đều ăn sạch.
Tuy rằng thời điểm xuống bếp bị bỏng có chút thảm, nhưng đồ ăn đích xác hương vị không tồi.Huống chi đồ ăn xuất phát từ tay hắn, há có thể để lãng phí.Tiết Trầm Cảnh thu thập xong chén đũa, còn phải đi chưng cá cho con hạc trắng kia của nàng.
Con hạc này không giống một con hạc bình thường, mà càng giống như một đầu heo.
Mỗi một lần, nó có thể ăn đến tám con cá, còn sống nó không vui, quá chín nó cũng không vui, mặn không được, nhạt càng không được.Hơn nữa, Hạc sư huynh thực không thích Tiết Trầm Cảnh, nếu tìm được cơ hội nó liền muốn xông lên mổ hắn một ngụm.
Súc sinh này cũng hiểu được xu lợi tị hại, ở thời điểm hai người bọn họ ở chung nó sẽ công kích hắn, chỉ khi Ngu Ý không ở nó mới lén lút mổ hắn.Mỗi một ngày của Tiết Trầm Cảnh, từ khi mở to mắt đến tối đêm khi đi vào