Huyền Long được Mia dịch chuyển đến một nơi rộng lớn nhưng căn nhà chen nhau mộc cao dù kiến trúc chưa mấy tiến bộ.
"Nơi quái nào đây?"
Huyền Long vô thức nói thành tiến.
Trước mắt Huyền Long lúc này là một tòa nhà xa hoa, rộng lớn với đầy đủ từ khuôn viên cho tới sân tập đây đúng hơn là một tòa lâu đài hơn là nhà.
Phía trước hắn là con đường dẫn vào với hơn trăm người hầu đang cúi người chào hắn.
"Chủ nhân thấy sao?"
Mia ôm tay Huyền Long hỏi.
"Ngươi cũng rất biết tiêu tiền."
Huyền Long từ từ đi vào phía trong hắn bắt đầu quan sát, nơi hắn bước vào rộng lớn nhiều phòng nội thật nhìn sơ cũng là thứ đắt tiền.
Phút chốc Huyền Long lại thấy nơi này chả hợp với hắn xíu nào, quá xa xỉ đi từng bước chân đều có kẻ hầu người hạ không động móng tay.
Mia dẫn cậu tham quan một vòng, nhận thấy chủ nhân mình chả mấy quan tâm cô cũng phần nào biết mình thất bại ở đâu nên cũng không dẫn Huyền Long tham quan nữa mà dẫn cậu tới một căn phòng lớn nơi có bàn ghế và trà nước đã được đưa sẵn đợi hai người.
Huyền Long ngồi xuống Mia kế bên vẫn ôm lấy tay Huyền Long chưa chịu buông.
"Chủ nhân, Mia có việc này ngài chắc chắn rất hứng thú."
Mia mị mị nhìn Huyền Long nói.
"Ồ? Chuyện gì?"
Huyền Long cầm tách trà nhìn cô hỏi.
"Chủ nhân phải thưởng cho Mia à nha đâu có chuyện nói không với ngài vậy."
Mia ma mị cười.
"Thưởng? Ta nghèo đói phải ăn bám các ngươi còn đòi ta thưởng, ta thật sự có cái các ngươi có thể lấy sao?"
Huyền Long cười cười nói.
"Hể? Ngươi nói xem... Ngài rốt cuộc đã làm gì với Yue mà cô ta về cả đêm gọi tên ngài thế?"
Mia liếc Huyền Long nói.
"Phụt!"
Huyền Long đang uống ngụm trà xém chút phun hết.
Ta làm gì cô ta? Cái này phải là cô ta làm gì ta mới đúng, tính ra cũng là lần đầu thân thể này... first kiss nhỉ?
Huyền Long nhớ đến việc của Yue mắt giật giật miệng nở nụ cười chua chát.
"Đó thấy chưa? Ngài rốt cuộc làm gì cô ta, ngài làm gì rồi?"
Mia điệu dáng hỏi dồn dập Huyền Long càng hỏi cô càng chòm gần mặt cậu cho đến khi hai mũi vừa chạm nhau mới chịu dừng.
Hai nữ hầu đỏ mặt thấy cảnh này của hai người, còn Huyền Long thì mắt liếc sang trái rồi sang phải né đi ánh nhìn của Mia.
"Mia gần quá..."
Huyền Long bay giờ nói cũng khó khăn, hắn bây giờ tiến không được lùi chả xong, mặt thì có thể cảm nhận được từng hơi thở của Mia.
[Tsh! Tsh! Tsh!]
Tiểu Nguyệt chặc lưỡi.
Ý gì đây?
[Nhịp tim ngài hơi tăng thì phải?]
Khó đỡ kiểu này không tăng mới lạ.
[Nhìn ngài giống rất hưởng thụ nha, được con nhện bò sữa gạ thế kia.]
Ngươi dùng từ thú vị nhỉ?
[Học theo ngài đó.]
Ta từ bao giờ có học trò vậy?
[Tiểu Nguyệt thật khổ quá mà... Hức hức, tại sao lại có người chủ đào hoa như vậy chứ.]
Hầy... Ta có đào hoa hay không liên quan gì tới ngươi?
[Khẩu vị của ngài cũng mặn lắm đấy, thích cả nhện bò sữa này... ]
Hể? Ta từ bao giờ nói thích cô ta thế?
Mà nhìn kĩ thì cũng rất được nha! Ha là...
[Ngài thử xem?]
Huyền Long bất chợt thấy lạnh sống lưng.
Ngươi từ bao giờ tác động được tới ta vậy?
[Hư hư hư! Ngài đoán xem?]
Chắc ngày ta gặp ngươi không xa nữa nhỉ?
Xem ta có thông chết ngươi không.
[!?]
...............
"Amô~ Chủ nhân ngài nhìn đi đâu vậy hả?"
Mia hai tay áp má Huyền Long cố đưa ánh nhìn của Huyền Long về phía cô.
"Ngài-Rốt-Cuộc-Làm-Gì-Yue?"
Mia kéo dài từng chữ nói.
"...Chắc là... Hôn nhỉ?"
Mia bất ngờ nói.
Quên bén con nhện có khả năng đọc suy nghĩ.
"..."
"Nè ngài đừng có mà im lặng qua chuyện nha, ngài đúng là bên nặng bên nhẹn..."
Mia chu chu cái miệng nói.
Chụt!
"!!"
Huyền Long bất ngờ bị...
Mia hôn không buông gần hơn phút mới chịu tha cho Huyền Long.
Hai cô nàng người hầu từ lâu mặt đã như quả ớt.
Huyền Long tưởng được tha nhưng ngây khi Mia buông cậu ra thở hổn hển thì...
Chụt!
Huyền Long lúc này cảm thấy nhức đầu với Mia nên cũng đáp trả lại cô, rốt cuộc thì hắn cũng không có