Triệu Vô Cực hướng phòng của đường chủ sát thủ công hội bước tới, lần này cũng không có cái nào không mở mắt sát thủ lại tiếp tới ngăn cản hắn.
Chưởng quỹ nhìn tên biệt danh Đầu trâu kia, cười nhạt một tiếng.
Người ta liền một năm trước đã có thể đánh bại ngươi, ngươi bây giờ nhảy ra làm chim đầu đàn có ý tứ sao? Sống nhiều năm như vậy rồi vẫn không học được khi không biết đối thủ nông cạn ra sao thì không được hành động thiếu suy nghĩ sao?
Không biết ngươi cùng Mặt ngựa là làm sao sống đến lúc này a!
Hắn lắc đầu một cái lại không tiếp tục quan tâm hai tên này.
Lúc này Triệu Vô Cực đã đi tới phòng đường chủ, hắn gõ cửa một cái.
Bên trong một giọng nói lanh lảnh như họa mi vang lên, bên trong giọng nói không giấu được chờ mong cùng kinh hỉ:
“ vào đi!”
Triệu Vô Cực nghe âm thanh này liền có chút ngừng lại, hắn đối với âm thanh này vô cùng quen thuộc, trong lòng nhanh chóng liên tưởng tới một người nào đó.
Triệu Vô Cực cũng không chậm trễ nữa, mở cửa liền vào.
Bên trong phòng trang trí dường như đã từng gặp qua ở đâu, chủ vị cái ghế không có ai ngồi, ngược lại bên giá sách một cái thướt tha mềm mại bóng lưng đang quay về phía hắn.
Đối phương không bắt Triệu Vô Cực phải đợi lâu liền từ từ quay lưng lại, trên tay làm ra một cái vuốt tóc động tác, một nụ cười tươi như vạn hoa khoe sắc nở ra:
“ Vô Cực đệ đệ, chúng ta lại gặp nhau!”
Triệu Vô Cực nhìn thấy nụ cười xinh đẹp này có chút sững sờ.
Nụ cười xinh đẹp vô cùng tự nhiên, như là nở ra từ tận đáy lòng của nàng chân thành vui sướng, không hề có chút nào giả dối cùng xã giao chi ý khiến Triệu Vô Cực nao nao trong lòng.
Lại phối hợp với nàng khuôn mặt xinh đẹp đôi mắt long lanh như chứa xuân thủy, bờ eo thon được quần áo bó lại nhẹ nhàng lắc lư một cái khiến tâm thần hắn trong nháy mắt có chút rung động.
Nhưng Triệu Vô Cực cũng không phải là trước đây sơ ca, hắn cùng Tiếu Mị Mị thường xuyên ở bên nhau, dạng này mĩ nhân đã sớm nuôi dưỡng điêu khẩu vị của hắn.
Có thể làm cho hắn chân chính động lòng, sắc đẹp chỉ là một phần mà thôi, còn phải là sự hòa hợp về tâm hồn của hai người nữa.
Mà người này không ai khác chính là sát thủ công hội đường chủ một trong Yên Vũ.
Yên Vũ lúc trước vốn đang làm đường chủ ở Thiên giang thành, sau đó vì thành tích tốt được điều động tới Hỏa Vân Thành.
Bây giờ không ngờ một năm không thấy nàng lại đi tới Thiên Vân Thành, tiếp quản tình hình phức tạp ở chỗ này.
Đáng nói hơn nàng cảnh giới cũng không còn là năm xưa nhất lưu sơ kì mà đã đột nhiên tăng mạnh tới nhất lưu hậu kì cảnh giới.
Triệu Vô Cực cảm thấy có chút không chân thực a. Người quen của hắn tu luyện tốc độ quá nhanh, nhanh đến hắn đều bị dọa nhảy lên một cái.
Như Yên Vũ loại này làm đường chủ nhân vật nếu không có công lao chỉ dựa vào cung phụng của đường chủ là không thể nào tu luyện nhanh như thế được.
Nhưng nàng vẫn là đột phá rồi, trở thành nhất lưu hậu kì cao thủ, trên giang hồ cực kì số ít cao thủ một trong.
Triệu Vô Cực cũng nhớ rõ lúc trước hắn ở sát thủ công hội gặp được đường chủ không phải là nàng, nàng hẳ là mới được chuyển tới mà thôi.
Triệu Vô Cực cảm thán nói:
“ đúng vậy Yên tỉ tỉ, chúng ta đã lâu không gặp a!”
Đối với nhân sĩ giang hồ sinh mệnh cũng chỉ dài hơn phàm nhân một chút mà nói, một năm đã có thể xem là thời gian dài.
Dù sao bọn hắn cũng không phải là cái gì tu tiên giả, động cái bế quan liền có thể mười năm hai mươi năm thậm chí trăm năm.
Yên Vũ cười khẽ nói:
“ đúng vậy, ngươi cũng đã thay đổi nhiều. Không còn là lúc trước thiếu niên kia nữa mà đã trở thành một cái cực kì đẹp trai thanh niên tuấn kiệt, ta còn nhớ lúc đó ngươi để đầu trọc a!”
Triệu Vô Cực lúc này tóc đã mọc ra, mái tóc dài bồng bềnh mượt mà khiến hắn trông như là một cái nhã nhặn hài hòa thư sinh, nhưng ẩn chứa đằng sau vẻ ngoài đó là một cao thủ hàng đầu, sát phát quyết đoán, hung danh lan xa.
“tỉ tỉ đến Thiên Vân Thành đã lâu chưa?”
Yên Vũ suy nghĩ một lát nói:
“ chắc cũng gần một năm. Lúc ta đến Thiên Vân Thành sát thủ công hội tình huống vô cùng chật vật hỗn loạn, mất rất nhiều công sức mới có thể ổn định lại được cục diện a! hôm nay đệ đệ đến đây hẳn là không phải chỉ để hỏi mấy thứ này a!”
Yên Vũ vẫn là như vậy chuyên nghiệp. Việc công ra việc công, việc tư ra việc tư, nàng không bao giờ muốn đưa hai thứ này lẫn lộn vào nhau.
Nên làm việc vẫn là phải làm, trò chuyện có thể để sau.
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ ta muốn sát thủ công hội giúp ta tìm tung tích của một người, ta tin chắc hắn vẫn còn ở trong hoặc xung quanh Thiên Vân Thành mà thôi!”
Yên Vũ hứng thú lên, ánh mắt hơi đảo một cái. Có thể khiến Triệu Vô Cực mất công đến nhờ vả sát thủ công hội tìm tung tích người, hẳn không phải là cái gì đơn giản nhân vật a! nàng nói:
“ không biết người này là...?”
“ kiếm ma!”
Yên Vũ lông mày khẽ nhấc lên, nàng không trả lời ngay
mà trầm ngâm một chút nói:
“ không biết đệ đệ muốn tìm kiếm ma hay truyền nhân kiếm ma?”
Triệu Vô Cực cười nói:
“ ta sẽ miễn phí cung cấp cho tỉ tỉ một tin tức, truyền nhân của kiếm ma đã sớm chết. Nếu hắn còn cái thứ hai thứ ba truyền nhân, vậy thì ta không biết được rồi! Ta muốn tìm chính là Kiếm ma, lão gia hỏa kia!”
Yên Vũ rất thông minh, nàng từ trong lời nói của Triệu Vô Cực liền suy đoán ra, truyền nhân của Kiếm ma chính là bị hắn giết chết, hoặc nếu không phải cũng có liên quan rất lớn tới hắn.
Nếu không hắn không thể như thế rõ ràng khẳng định chắc chắn.
Còn Triệu Vô Cực bây giờ lại muốn tìm Kiếm ma, chẳng lẽ là cùng sư đồ nhất hệ của bọn hắn có thù sao?
Nhưng Kiếm ma thành danh đã lâu, hắn cảnh giới không thấp, Triệu Vô Cực là dựa vào cái gì mới có thể tự tin tìm tung tích đối phương muốn gây bất lợi cho hắn?
Trong này có đáng để suy ngẫm vấn đề, Yên Vũ cũng không trực tiếp hỏi mà lại hỏi lại:
“ đệ đệ chắc chắn hắn ở Thiên Vân Thành hoặc gần đây?”
Triệu Vô Cực gật đầu khẳng định.
Yên Vũ lại nói:
“ ta gần đây đã kiểm soát được Thiên Vân Thành tình báo, nhưng chưa hề nhận được qua cái gì tin tức liên quan tới Kiếm ma cả. Đệ đệ có nhầm lẫn không?”
Triệu Vô Cực nhíu mày, Yên Vũ tin tức linh thông là không thể nghi ngờ.
Tổ chức của nàng chính là buôn bán tình báo cùng ám sát làm chủ yếu, nàng cùng hắn quan hệ tuy không quá tốt nhưng cả hai đối với nhau quen mặt cũng rất có hảo cảm chắc chắn không ở đây lừa dối hắn.
Triệu Vô Cực suy nghĩ một lúc, ánh mắt lóe lên một chút suy tư sau đó lại nói:
“ nếu tỉ tỉ cảm giác không đúng, vậy ta đổi một loại thuyết pháp. Cách đây mấy tháng, có một cái hắc y nhân mở màn sự kiện Nguyệt dạ tam tinh tàn bội, ngươi có thể tìm ra tin tức của hắn sao? Càng nhiều càng tốt! Ta tin tưởng, hắn còn ở Thiên Vân Thành, hoặc cách đây cũng không xa!”
Yên Vũ lập tức “A” một tiếng nói:
“ hắn chính là Kiếm ma sao? Chậc chậc, đệ đệ sao lại cùng hắn có thù a, ngươi có thực lực cùng hắn đối kháng sao? Có cần sát thủ công hội giúp một tay hay không? Đương nhiên, chúng ta chính là thuê mướn quan hệ a! tỉ tỉ bây giờ vẫn còn là đường chủ, không thể tùy tiện để việc tư ảnh hưởng việc công a!”
Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút gật đầu nói:
“ ta đến lúc đó cũng cần sát thủ công hội giúp một tay. Tất cả người tham gia đều phải là nhất lưu trở lên cao thủ. Hơn nữa, tin tức thu thập phải làm thật tốt nhưng không được kinh động đến đối phương, đây là thù lao lần này!”
Triệu Vô Cực từ trong ngực áo lấy ra một chồng ngân phiếu, Yên Vũ nhẹ nhàng liếc mắt qua, nàng cũng không tự chủ được ánh mắt sáng lên.
Mỗi tờ ngân phiếu đều là một vạn lượng, tổng cộng có trăm tờ.
Triệu Vô Cực ra tay đủ hào phóng, lần này nhiệm vụ hắn đều ra tận một trăm vạn lượng bạc.
Cái này đã đủ rồi, rất nhiều nhất lưu cao thủ đều sẽ vì số tiền thưởng này mà bán mạng.
Nàng suy nghĩ một chút nói:
“ ta sẽ giúp đệ đệ cân bằng giữa tiền thưởng thu thập tin tức cùng tiền thưởng tham gia nhiệm vụ lần này, nhưng kế hoạch cụ thể đệ đệ phải sớm cho ta biết, ta mới có thể cùng bọn hắn làm rõ. Số tiền này có thể thuê tới mười cái nhất lưu cao thủ, đệ đệ có hài lòng không?”
Triệu Vô Cực gật đầu, như thế cũng đủ rồi. Thực chất, hắn có thể thêm càng nhiều tiền thuê người, nhưng đối với Kiếm ma dạng này cực kì kinh khủng tồn tại, đến nhiều nữa chỉ sợ cũng không có tác dụng quá lớn.
Triệu Vô Cực chỉ cần bọn hắn cầm chân đối phương trong một vài khoảnh khắc để hắn có thể càng thêm ung dung ứng đối mà thôi.
Mọi việc bàn luận thuận lợi xong xuôi, Triệu Vô Cực lúc này đang định cáo từ trở về, Yên Vũ bỗng nhiên gọi hắn một tiếng:
“ đã lâu không gặp, đệ đệ cứ vội vàng như vậy rời đi sao? Tỉ tỉ sẽ rất buồn a!”