Triệu Vô Cực đang định rời đi, nghe vậy liền dừng lại bước chân, hắn còn chưa kịp quay người lại, từ đằng sau Yên Vũ đã đi tới sau lưng của hắn, đưa môi thơm đến bên tai hắn thổ khí như lan:
“ Minh nguyệt chiếu trường giang
Mĩ nhân sầu lẻ bóng
Vọng nguyệt độc ẩm tửu
Đêm nay quân đến không?”
Triệu Vô Cực thân hình hơi run lên một cái, Yên Vũ đây là hướng hắn chủ động mời chào sao?
thế giới này, trọng nam khinh nữ, nam nữ vẫn còn rất giữ kẽ không hề cởi mở như hiện đại thế giới.
Cho dù là hiện đại thế giới, nữ nhân theo đuổi nam nhân không lạ, nhưng cũng chiếm số cực ít.
Yên Vũ là sát thủ công hội đường chủ, nàng gặp qua nam nhân hẳn không thiếu, dạng gì thiên kiêu nàng chưa gặp qua.
Hắn cùng nàng cũng không có quá nhiều gặp gỡ, chỉ là vài lần thuê mượn quan hệ.
Triệu Vô Cực cũng không nghĩ ra, hắn là lúc nào tán tỉnh nàng? Hoặc là làm ra cái gì động tác để cho Yên Vũ chủ động đối với hắn lòng sinh ái mộ.
Chỉ cần nghe câu cuối, “đêm nay quân đến không” liền có thể hiểu được, nàng trong lòng đã rất coi trọng hắn.
Dùng từ “quân” chỉ có thể đối với người nam tử mình kính trọng, ngưỡng mộ, thương yêu. Mà nàng đã làm thơ dùng đến từ này, hẳn là đang mời chào hắn đêm nay gặp nhau tại Vọng nguyệt lâu a.
Nếu hắn đến, hẳn là sẽ có thể phát sinh một số rất dương diễm tràng cảnh.
Lấy Yên Vũ thân phận, nữ lưu trên giang hồ, cởi mở một chút cũng không có chuyện gì là lạ. nhưng Triệu Vô Cực cùng nàng tiếp xúc qua hiểu rõ tính cách của nàng rất văn tĩnh khuê các, không ngờ lại có thể làm ra chuyện cần rất nhiều dũng khí như lúc này.
Có thể nói ra lời này, đã là nàng lớn nhất dũng khí, nàng cũng muốn chủ động theo đuổi Triệu Vô Cực, nếu Triệu Vô Cực muốn, nói không chừng Yên Vũ liền có thể ưỡm ờ mà đồng ý.
Đương nhiên, chuyện này có thật sự xảy ra hay không còn phải dựa theo nàng quyết tâm, thông mình cùng thủ đoạn đến đâu, có phải là lạt mềm buộc chặt chiêu thức hay không!
Nhưng mọi việc đến lúc này cũng đã chắc chắn một điều, Yên Vũ chính là đang chủ động theo đuổi, thổ lộ lòng mình với Triệu Vô Cực a.
Triệu Vô Cực chỉ cần gật đầu một cái, đầu tư một chút thời gian cùng công sức bồi dưỡng tình cảm, dạng này xinh đẹp tài năng lại như một cái vưu vật nữ nhân liền có thể đơn giản được hắn đưa lên giường, làm ra những chuyện mà nam nhân ai cũng muốn kia.
Triệu Vô Cực rất muốn gật đầu lập tức trả lời đêm nay hắn liền tới. Nhưng trong đầu hắn lúc này bỗng nhiên hiện lên một cái bóng dáng xinh đẹp, một cái nụ cười, hắn cùng nàng thề non hẹn biển, nói lời yêu thương thời gian.
Yên Vũ thấy Triệu Vô Cực đứng yên không động, tay phải của nàng nhẹ nhàng đưa lên eo thon cứng rắn tràn đầy cơ bắp của hắn, muốn vòng tay qua ôm lấy.
Nhưng Triệu Vô Cực lúc này liền phản ứng lại, hắn nhẹ nhàng cầm lấy tay nàng nói:
“ tỉ tỉ, ngươi là một cái cực kì ưu tú nữ nhân, cũng vô cùng xinh đẹp. Nếu là ta của một năm trước đây, chắc chắn sẽ không thể nào từ chối tỉ tỉ, nhưng bây giờ, mọi chuyện đã khác rồi!”
Triệu Vô Cực nhẹ nhàng gỡ tay nàng ra thả xuống, bước chân từ từ rời đi căn phòng.
Yên Vũ bị từ chối, nàng giống như là thất hồn lạc phách đứng lại nơi đó.
Nàng không dám tin, xinh đẹp thông minh tài năng như nàng, chủ động thổ lộ với nam nhân lại bị đối phương từ chối.
Đây hoàn toàn là ngoài ý muốn của nàng, một cảm giác không cam lòng điên cuồng sinh ra.
Nàng gặp Triệu Vô Cực cũng không lâu, nhưng Triệu Vô Cực tính cách, tài năng đều cực kì hợp với nàng, hắn trên khuôn mặt nụ cười tự tin cùng đẹp trai kia thật sâu hấp dẫn lấy sự chú ý của Yên Vũ khiến nàng không thể nào quên đi được.
Có đêm, nàng đã từng nằm mơ qua, nàng cùng hắn làm những chuyện xấu hổ kia.
Cuối cùng Yên Vũ không thể dối lòng, không biết lúc nào, nàng đã thích Triệu Vô Cực, nhưng đây chỉ là đơn phương mà thôi.
Nàng tin tưởng, chỉ cần nàng nói ra, Triệu Vô Cực cũng sẽ lập tức đồng ý, không một cái nam nhân nào có thể từ chối nữ nhân xinh đẹp như nàng, nhất là đang ở tuổi khí huyết phương cương Triệu Vô Cực.
Yên Vũ sững sờ một lúc mới tỉnh lại, thấy Triệu Vô Cực sắp rời đi căn phòng, nàng vội vàng nói ra:
“ trước đây một năm ngươi cũng chưa cao lớn a! ta làm sao có thể hướng một cái thiếu niên nói yêu thích? Tại sao? Ta chưa đủ tốt hay sao? Hay là ngươi chê ta quá lớn tuổi?”
Triệu Vô Cực dừng bước chân, lắc đầu nói:
“ tỉ tỉ cho dù có lớn tuổi một chút, sắc đẹp cũng sẽ càng ngày càng đậm đà, khiến cho người ta thương yêu không dứt! Ta trong lòng cũng rất thích tỉ tỉ, có điều, có người đang chờ ta!”
Triệu Vô Cực nói xong liền dứt khoát mở cửa phòng đi ra, hắn bước chân không nhanh không chậm, không hề thể hiện ra cái gì như là đang chạy trốn thái độ.
Hắn muốn cho nàng thấy rõ thái độ của hắn,
để tránh sau này nàng trong lòng có khúc mắc.
Nữ nhân yêu rất cuồng nhiệt nhưng hận cũng rất cuồng loạn. Triệu Vô Cực tin tưởng lấy Yên Vũ thông minh, nàng rất nhanh sẽ hiểu rõ tình hình.
Yên Vũ giống như là thất hồn lạc phách đứng đó một lúc lâu, sau đó khóe mắt rơi xuống một giọt nước mắt nói:
“ là ta đến muộn sao? Năm đó, ta không nên chần chừ hắn còn quá nhỏ a! cơ hội cứ như vậy ở trước mặt ta đi qua, ta thật đáng thương làm sao!”
Yên Vũ lẳng lặng đứng ở nơi đó khóc, khóc một lúc lâu mới có thể dừng lại.
Nàng lau đi khóe mắt nước mắt, thở sâu một hơi, sắc mặt lại trở lại lạnh lùng như cũ.
Nàng bây giờ, chính là sát thủ công hội đường chủ, không phải cái gì vừa bị thất tình nữ nhân.
Công và tư, không thể lẫn lộn.
Đây chính là Yên Vũ tính cách, chỉ cần liên quan tới công việc, nàng vô cùng chuyên nghiệp, không hề để cảm xúc riêng của mình ảnh hưởng tới phán đoán của nàng.
.....
Triệu Vô Cực rời đi sát thủ công hội, hắn bây giờ chỉ cần chờ một thời gian, bên này nhất định sẽ tìm ra tin tức cho hắn.
Nếu như không có tin tức chính xác, ít nhất bọn hắn cũng sẽ cung cấp cho Triệu Vô Cực một chút tình báo cần thiết. Sát thủ công hội làm việc tín dự vẫn là rất cao, hắn không cần lo lắng quá nhiều.
Chỉ đáng tiếc, Triệu Vô Cực cùng Yên Vũ quan hệ lúc này có chút vi diệu, sợ rằng lần sau gặp mặt, hai người sẽ có chút bối rối.
Thở dài một tiếng, Triệu Vô Cực nhanh chân trở lại nhà trọ. Hi vọng Yên Vũ chỉ là mĩ nữ yêu mến anh hùng, nàng sẽ sớm nghĩ thông.
Hắn cũng là nói thật, ở đây có người đang chờ hắn, hắn không muốn một lúc chân đạp hai ba thuyền.
Triệu Vô Cực được mười mấy năm hiện đại giáo dục thấm sâu, trong lòng hắn vẫn tôn thờ một vợ một chồng, mà Tiếu Mị Mị, hiển nhiên trong lòng hắn chính là người hắn cần chung thủy.
Triệu Vô Cực trở lại nhà trọ, bên trong Tiếu Mị Mị vẫn đang còn luyện công, thấy hắn trở về nàng mở mắt ra vui vẻ nói:
“ Vô Cực, ngươi đã trở về a!”
Triệu Vô Cực gật đầu, hắn nói:
“ ta vừa ra ngoài tìm hiểu tin tức của Kiếm ma một phen, nếu không có gì thay đổi, vài ngày nữa hẳn là sẽ có tin tức. Chúng ta chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi liền được. Bây giờ chúng ta có thể luyện công, tích góp một chút nội tình. Ta muốn trong mấy ngày tới tìm cơ hội đột phá đỉnh phong cảnh!”
Tiếu Mị Mị bĩu môi nói:
“ đột phá đâu phải dễ dàng như vậy, nếu không ta lúc ở Thôi tình cốc đã có thể thử nghiêm đột phá rồi!”
Triệu Vô Cực bĩu môi:
“ ngươi chính là chưa đủ nội tình lại không có đan dược hỗ trợ. Cho dù lĩnh ngộ ra chưởng ý không có số lớn dược liệu đan dược trợ giúp dưới tình huống, đột phá khó khăn vô cùng, nguy hiểm cũng càng lớn. Nếu đột phá đỉnh phong cảnh dễ dàng như vậy, rất nhiều người đều đã là đỉnh phong cao thủ, bọn hắn đã không kẹt ở nhất lưu viên mãn cảnh giới nhiều năm không tiến bộ.
Nhưng mà ngươi cũng không phải là không có chút cơ hội nào, căn cơ của ngươi vững chắc công pháp cũng là đỉnh tiêm tồn tại, đột phá thành công sác xuất cũng rất lớn.
Có điều bây giờ ngươi không còn được sư phụ ngươi bồi dưỡng, những cái này phúc lợi hiển nhiên cũng là không thể nào có, ngươi phải tự mình tìm kiếm của minh đột phá cần thiết đan dược cùng dược liệu a!”
Một cái ít nhất trên một ngàn nămdược liệu lại thêm chất lượng cực tốt đan dược, ngươi có thể trong thời gian ngắn tìm được sao? Phải biết trên một ngàn năm dược liệu đều đã tự động tăng thêm hấp thu linh lực trở thành linh dược, cho dù có cũng bị đám người tu tiên giả chú ý thu mua cùng khống chế, ở trên giang hồ muốn mua được cũng cực kì khó khăn, lại không phải muốn liền có thể gặp được mua được a!”