Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Bắt đầu vào núi


trước sau

Triệu Vô Cực trở về chuẩn bị một ngày, ngày hôm sau hắn cùng Từ Tiểu Bạch trực tiếp hướng về Vô tận sơn mạch đi tới.

Vô tận sơn mạch là một nơi để người ta vừa yêu vừa hận.

Bên trong Vô tận sơn mạch có đủ loại linh quả linh dược, thiên tài địa bảo chỉ cần có thể may mắn gặp được một trong số chúng cũng có thể khiến một cái tu sĩ đổi đời.

Bên trong Vô tận sơn mạch cũng có yêu thú, từ trên thân yêu thú lấy xuống tài liệu có thể đùng để luyện đan luyện khí, giá thành cũng theo tu vi cùng độ quý hiếm của yêu thú mà định ra.

Nhưng yêu thú cũng sẽ không chờ ngươi đến săn giết, ngược lại chúng sẽ còn săn giết ngươi, khiến ngươi thân hãm hiểm cảnh.

Nhân loại ở làm thợ săn lúc cũng đã đang là con mồi.

Nếu không có một cái nhạy bén tâm tư có thể phân rõ địch ta mạnh yếu thế nào, như vậy lỗ mãng tiến vào Vô tận sơn mạch kết cục chỉ có một chữ “chết” mà thôi.

Hơn nữa linh tài linh dược thiên tài địa bảo cũng không phải là dễ như vậy gặp được.

Bọn nó không chỉ quý hiếm mà còn có được yêu thú thủ vệ

May mắn gặp được một chút yếu đuối yêu thú vậy thì liền không có vấn đề gì, tổ đội mấy người liền có thể đánh bại.

Xui xẻo một chút gặp phải cường đại yêu thú thậm chí mang trong mình huyết mạch thánh thú, như vậy thợ săn trong nháy mắt liền sẽ biến thành con mồi.

Triệu Vô Cực lần này trước lúc xuất phát chuẩn bị rất đầy đủ.

Hắn đi tới Thương phòng bán ra số lớn cực phẩm Tăng khí đan, sau đó bắt đầu dùng điểm cống hiến mua hàng loạt vật phẩm, vũ khí cùng tiêu hao phẩm.

Trong đó ích cốc đan không thể nghi ngờ chính là thứ bị Triệu Vô Cực trọng điểm quan tâm.

ở trong rừng rậm ngươi không thể đảm bảo bản thân vĩnh viên sẽ săn được con mồi mà săn được con mồi là yêu thú, ngươi lại không phải linh dược sư, vậy thì cũng không thể ăn được thịt của bọn chúng.

Bọn hắn ăn được chỉ có thể là thịt của động vật bình thường mà thôi.

Còn chưa kể bọn hắn nếu xui xẻo còn có thể thân hãm hiểm cảnh, ket vào một chỗ nào đó mà thực lực bọn hắn hiện tại liền không thể ra được.

Như vậy lúc này chính là cần chuẩn bị đầy đủ tích cốc đan đến tiêu hao.

Ngoài ra Triệu Vô Cực còn hướng về luyện khí phong mua một cái cung cùng số lượng lớn mũi tên.

Hắn học qua cơ sở tiễn pháp, đã đạt tới viên mãn cảnh giới cơ sở tiễn pháp, trong vòng hai trăm mét có thể chắc chắn bắn trúng bia ngắm, trong ba tră mét thì còn phải xem một chút vận khí.

Nhưng Triệu Vô Cực cũng không phải thường nhân, hắn mắt đã được cường hóa qua, thấy rõ năng lực vô cùng nhạy bén, lại thêm bản thân phản ứng nhanh nhạy, bởi vậy bắn trung hồng tâm xác suất cũng rất cao.

Hai người đứng trước của Thanh Vân Tông, Triệu Vô Cực mỉm cười hỏi:

“ Tiểu Bạch, ngươi đã chuẩn bị xong hết sao?”

Từ Tiểu Bạch gật đầu một cái, hai ngươi đăng kí ra ngoài lịch luyện sau đó trực tiếp hướng Vô tận sơn mạch chạy đi.

Nếu là ngoại môn cùng nội môn đệ tử muốn rời khỏi Thanh Vân Tông làm việc riêng, bọn hắn sẽ phải tiếp lấy một cái khá liên quan cùng gần chỗ bản thân đi qua để làm nhiệm vụ tiện đường đi làm việc của mình.

Nhưng Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch không hề giống, một cái là Thanh Vân Tông chưởng môn thân truyền, một cái là nội môn trưởng lão con trai, cả hai đều khó lòng đắc tội, bởi vậy cả hai muốn rời khỏi môn phái vô cùng đơn giản.

Triệu Vô Cực dưới chân đại thành Bộ bộ sinh liên thân pháp lúc này mới có cơ hội triển khai một chút mặt mũi.

Dưới chân chạm nhẹ một cái, một đóa hỏa hông sắc liên hoa nở rộ, Triệu Vô Cực thân hình vừa chạm xuống lại hướng về phía trước xông tới, tốc độ tấn mãnh vô cùng.

Từ Tiểu Bạch ở phía sau đuổi lên cũng bắt đầu có chú vất vả.

Không ngờ của hắn bằng hữu cũ vẫn giống trước đây như vậy thân pháp vô cùng cao minh.

Từ Tiểu Bạch cũng không phải là chưa đi xem qua tàng thư các, lấy hắn thân phận hoàn toàn có thể xem đến rất niều thứ bí tịch võ công, nhưng để có thể luyện tàn cảnh giới cao siêu như hiện này quả thật làm khó lắm.

Từ Tiểu Bạch cũng rất có nhãn lực hắn liền nhìn ra Triệu Vô Cực chính là đang sử dụng môn nào thân pháp võ kĩ cùng cản giới gì.

Hắn trong lòng âm thầm đối với Triệu Vô Cực khen ngợi không dứt, quả thật không hổ là người có thể ngồi lên võ lâm chí tôn chi vị Võ tôn a, võ công nào vào tay hắn cũng có thể bị hắn tu luyện đến cảnh giới cực kì cao siêu, quả thật ngộ tính cao đến khiến người ta ghen tị.

Mà Từ Tiểu Bạch ngược lại thời gian này tinh lực đều đặt ở lĩnh ngộ kiếm pháp bên trên, hắn hoàn toàn muốn làm một cái chuyên về tấn công kiếm tu, lấy sức mạnh áp đảo phá hủy hết thảy chướng ngại vật trước mặt của mình.

Cái này phong cách chiến đấu cùng suy nghĩ đã sớm lệch ra khỏi hắn tính cách trước đây, hiển nhiên cũng là vì bái Long Ngạo Thiên làm sư mà gây nên.

Long Ngạo Thiên võ học truyền thừa xuống là lôi thuộc tính vô cùng bá đạo cương mãnh, bởi vậy Từ Tiểu Bạch học được cũng là cương mãnh con đường kiếm pháp, dùng tốc độ cùng sức mạnh động thời công kích áp đảo sau đó chiến thắng đối phương.

Đi vào Vô tận sơn mạch chưa được bao lâu, Triệu Vô Cực liền cảm giác được một cỗ thiên nhiên thanh mát chi khí đập vào mặt, khiến hắn không nhịn được ít nhiều mấy ngụm khí.

Vừa bước vào đại lâm, Triệu Vô Cực cảm giác như mình là một cái lão hổ được thả về về với núi rừng, giống như là núi rừng liền là nơi hắn nên thuộc về, ở
chỗ này không ngừng mở ra chiến đấu cùng chém giết, tìm kiếm cho mình điểm tích lũy.

Tuy Triệu Vô Cực biết đây chỉ là ảo giác, nhưng hắn cũng không bài xích, ngược lại chính bản thân hắn cũng rất thích thú cảm giác.

Bỗng nhiên nhẫn trữ vật của hắn lóe lên, trên tay Triệu Vô Cực liền xuất hiện một cái hỏa hồng sắc trường cung.

Trường cung thân dài hơn một mét, so với hắn chiều cao cũng có thể đến ngang eo.

Phần cánh cung được làm từ một loại gỗ quý có tính đàn hồi cao lại rất cứng rắn, dọc theo cánh cung trở xuống càng lúc càng rộng, đến phần chính giữa thân cung tạo thành một cái tạo hình như là ưng đầu khá to, kết nối giữa hai thân cung là một cái vị trí cầm tay để Triệu Vô Cực có thể ở chỗ này nắm chặt cung sau đó kéo dây bắn tên

Mà dây cũng là từ yêu thú gân trải qua các bước đặc chế mà làm thành.

Triệu Vô Cực lúc mua nghe nói qua, cái này chính là luyện khí kì đỉnh phong yêu ngưu rút r gân làm thành dây cung, vô cùng bền chắc.

Hắn bây giờ chỉ số Tinh đã có 105, hắn một tay lực lượng cũng là một vạn không ngàn năm trăm ki lô gam, vậy mà kéo lên cây cung này cúng rất vừa ý, muốn kéo căng hết cỡ còn phải vận dụng lên linh lực mới có thể hoàn toàn thành công.

Cây cung này chính là hắn bỏ ra ba ngàn điểm cống hiến mới có thể từ chỗ Triệu Phi Dương mua tới.

Đây cũng là giá rẻ nhất có thể, Triệu Phi Dương giúp hắn làm chủ, nếu là bình thường mua, không biết còn phải tốn bao nhiêu.

Tuy cung đạo ở thế giới này không quá phát triển, nhưng chế tạo cung kĩ thuật cũng không có rơi xuống cùng thất lạc quá nhiều, dù sao vẫn còn có người yêu thích sử dụng cung.

Chỉ là tới trúc cơ kì cảnh giới, đã rất ít người dùng mà thôi.

Trên tay Triệu Vô Cực cây cung này tên là Lạc Ưng cung, không quá bá khí nhưng cũng không quá bình thường thấp kém.

Bắn vừa lấy ra cung, trên tay mũi tên cũng đã lắp lên, gần như không cần ngắm chuẩn, kéo một cái liền bắn.

Phốc!

Mũi tên cực tốc bắn ra, nhanh chóng đâm trúng một đầu đang ngơ ngơ ngác ngác độc giác hồng nhãn thỏ ở trong bụi cỏ, từ phía sau hoa cúc của nó cực kì chuẩn xác đâm đi vào, kiến cho nó kêu một tiếng cực kì bi thảm cùng thống khổ.

Đồng thời hệ thống âm thanh trực tiếp vang lên:

" đinh~ thu thập được first blood của độc giác hồng nhãn thỏ, kí chủ đạt được 1 điểm tích lũy.

Nói rõ: thu thập first blood phụ của địch nhân, nếu đối phương là luyện khí kì nhất trọng, vậy thì first blood liền là một điểm.

Nếu đối phương lớn hơn luyện khí kì nhất trọng,vậy thì first blood phụ sẽ chỉ tính một nửa điểm first blood chính, nếu không phải số nguyên liền quy tròn xuống!”

Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn cái này thông báo nhíu mày suy nghĩ một chút sau đó mỉm cười đem con yêu thỏ vừa bị hắn bắn bạo cúc sinh mệnh đem kết thúc.

First blood phân hai loại là first blood chính và phụ.

Chính chính là đánh giết sinh mạng đối phương, phụ chính là khuyến khích Triệu Vô Cực đi bạo cúc hoặc giống như hắn lúc trước suy nghĩ, mang Triệu Tiếu Tiếu lật ra bắt đầu ở trên người nàng kiếm điểm tích lũy.

Tuy có chút hèn mọn, nhưng hệ thống điểm tích lũy là như vậy tới, Triệu Vô Cực cũng không thể phàn nàn gì được.

Nhìn Triệu Vô Cực một loạt hành động như vậy, Từ Tiểu Bạch khen ngợi:

“ Vô Cực, cung pháp của ngươi rất chuẩn a, nhưng tại sao ngươi lại muốn mang đầu này tiểu yêu thỏ bắn bạo cúc rồi mới giết nó đây.

Như vậy chẳng phải là tra tấn nó sao? Quá vẽ vời thêm chuyện a.

Quan trọng nhất là, như vậy nhìn thật không thẩm mĩ không phù hợp thân phận của ngươi a!”

Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn hắn:

“ Tiểu Bạch, ngươi muốn tu luyện có thành tựu vậy thì không cần quá chú ý thân phận làm gì, bởi vì nó sẽ chỉ hạn chế hành động cùng suy nghĩ của ngươi mà thôi.

Ngược lại Vô tận sơn mạch nơi con người cùng yêu thú săn giết lẫn nhau, không cần quá quan tâm ta thủ pháp giết chúng chỉ cần người bị giết không phải là chúng ta liền là được rồi.

Ngươi cùng ta tới đây lịch luyện, vậy thì nên sớm quen thuộc ta loại này hành động,bởi vì sau đó, ngươi nhất định sẽ còn thấy rất nhiều tình huống tương tự!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện