Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Xâm nhập


trước sau

Đối với Triệu Vô Cực lời nói Từ Tiểu Bạch không hề phản bác mà chỉ nhíu mày.

Hắn hiểu được Triệu Vô Cực ý tứ, nhưng thứ hắn phảm cảm chính là Triệu Vô Cực lại muốn bắn hoa cúc của yêu thú a.

Cái này đi ngược lại với quân tử tác phong khiến hắn có chút không thích ứng.

Nghĩ nghĩ một lát, Từ Tiểu Bạch trong lòng thở dài.

Thôi được rồi, chỉ cần Triệu Vô Cực yêu thích liền đủ rồi.

Hai người bắt đầu từ ngoại vi khu vực Vô tận sơn mạch tiến nhập vào cùng lúc càng sâu.

Lúc đầu bọn hắn còn có thể gặp được không ít dã thú nhưng càng vào sâu dã thú càng ít đồng thời yêu thú xuất hiện tần suất càng nhiều.

Phốc!

Rít gàoo~

Một mũi tên như là thiểm điện phá không bắn tới bạo cúc một đầu yêu trư đang ủi đẩy tìm ăn, nó thống khổ kêu rên lên, âm thanh muốn bao nhiêu thê thảm có bấy nhiêu thê thảm, một tiếng rống này tràn đầy thê lương cùng nghẹn ngào.

Thiên sát a, nó đang kiếm ăn mà thôi, là tên trời đánh nào ở phía sau đâm bạo cúc nó, đã thế nó lại không hề cảm giác được đối phương bất kì cái gì khí tức a!

" đinh~ điểm tích lũy +4!”

Triệu Vô Cực mỉm cười nhìn Từ Tiểu Bạch nói:

“ Tiểu Bạch, đến lượt ngươi, ta ở đây giúp ngươi áp trận!”

“được!”

Từ Tiểu Bạch không chút do dự gật đầu, một đầu luyện khí kì bát trọng yêu trư mà thôi, còn chưa đủ gây sợ.

Hắn rút ra của mình cực phẩm linh khí bảo kiếm hướng đầu này yêu trư xông tới.

Đầu này yêu trư chính là một đầu Hắc mao cương bối yêu trư, nổi tiếng da dày thịt béo lực húc tới cực kì mạnh mẽ.

Trên lưng chính là nó bộ vị phòng ngự mạnh nhất, nếu muốn từ chỗ này đánh chém nó độ khó sẽ trên diện rộng tăng lên, cần thực lực mạnh mẽ áp chế mới có thể làm được.

Ngược lại chọn những vị trí yếu hại như mắt, mũi, tai, cổ họng,... hoa cúc, những vị trí này tấn công sẽ lộ ra hiệu quả rất nhiều so với cùng nó ngạnh kháng.

Cùng Hắc mao cương bối yêu trư ngạnh kháng nếu không cẩn thận bị nó xung kích húc trúng không chết cũng phải gãy mấy cái xương, đây chính là tất cả mọi người nhận thức chung.

Nhìn phía trước nó cái kia to lớn cứng chắc trư thủ cùng mọc ngược mà lên hai cái răng dài, Triệu Vô Cực có thể tưởng tượng ra cảnh bị nó húc trúng sẽ có bao nhiêu thê thảm.

Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch đi vào Vô tận sơn mạch đã được hai ngày, thời gian này bọn hắn không ngừng xâm nhập tiến sâu, một đường đại sát đặc sát không hề gặp bất kì cái gì cản trở.

Đơn giản chính là Từ Tiểu Bạch tuy chỉ là luyện khí kì thập trọng nhưng hắn thực lực đã có thể cùng luyện khí kì đỉnh phong so sánh, lại thêm Triệu Vô Cực cái này hèn mọn bỉ ổi chuyên đi ẩn nấp bạo cúc yêu thú gia hỏa, hai người ở ngoại vi Vô tận sơn mạch không hề gặp được bất kì cái gì đối thủ.

Từ Tiểu Bạch Bôn lôi kiếm quyết lôi thuộc tính không những công kích vô cùng mạnh mẽ cho lực đối với yêu tà có đặc biệt khắc chế tác dụng, bởi vậy bọn hắn hai người tổ đội vô cùng thuận lợi

Ngược lại Triệu Vô Cực một đường bắn giết không ít dã thú tranh thủ thu thập đồ ăn dự trữ cũng thông qua đánh giết yêu thú bắt đầu kiếm điểm tích lũy, một đường vô cùng sung sướng.

Ban đầu Từ Tiểu Bạch cũng rất muốn giết yêu thú, nhưng qua một thời gian ngắn hắn mỗi lần muốn vung kiếm chém giết đối phương đều bị Triệu Vô Cực nhanh một bước một tiễn đoạt trước, hắn cuối cùng liền từ bỏ cái này ý định.

Dù sao cùng Triệu Vô Cực đoạt không bằng trực tiếp nhường cho hắn, dù sao chém giết yêu thú đối với Từ Tiểu Bạch không có cái gì tác dụng cùng hứng thú, ngược lại đối phương máu bắn tung tóe sẽ làm hắn mất công sáng lên linh lực hộ tráo phòng ngự mà thôi.

Từ Tiểu Bạch dưới chân đạp lên thân pháp cực nhanh lao tới trên thân kiếm của hắn lôi quang nổ lốp đốp một trận sáng chói mắt ánh sáng lấp lóe, hắn cùng Triệu Vô Cực vốn ở phía sau lưng Hắc mao cương bối yêu trư, bây giờ nhắm lúc nó đang đau đớn xông tới vô cùng thuận tiện.

Hắc mao cương bối yêu trư ngửa đầu lên trời rít gào một tiếng đau đớn nhưng nó vẫn có thể cảm thấy được phía sau mình hắc phong tập kích, bởi vậy nhanh chóng quay người lại nhìn xem rốt cuộc là tên trời đánh nào lại dùng thủ đoạn bỉ ổi như vậy bạo cúc nó.

Đáng tiếc, trong ánh mắt nó một đạo thân ảnh vung lên nổ đôm đốp lôi quang kiếm ảnh chính là hình ảnh cuối cùng trong đời nó nhìn thấy.

Bôn lôi kiếm kiếm xuất như bôn lôi, trong điện quang hỏa thạch lấy mạng địch nhân cũng không phải là nói chơi.

Từ Tiểu Bạch Bôn lôi kiếm đã tu luyện hàng trăm hàng ngàn lần, lại phối hợp với thân pháp của hắn trong nháy mắt liền có thể tiếp cận cùng vung lên một kiếm bôi qua cổ Hắc mao cương bối yêu trư khiến nó máu tươi phun trào, sau đó chính là một đạo tiễn ảnh trực tiếp cắm xuyên vào hốc mắt nó đem nó đang hấp hối sinh mệnh trực tiếp đoạt đi.

" đinh~ điểm tích lũy +8!”

Triệu Vô Cực hài lòng thu lại Lạc ưng cung, nháy mắt ra hiệu cho Tiểu Hoàng.

Tiểu Hoàng chít chít một tiếng trực tiếp lao lên vung lên của mình sắc bén thử trảo bắt đầu phân tách thi thể của Hắc mao cương bối yêu trư, những vật liệu luyện khí đều được
nó phân ra một chỗ, thịt cũng được phân ra một chỗ.

Cái trước chính là để cho chủ nhân của nó, cái sau thì là khẩu phần lương thực của nó.

Hai ngày này Triệu Vô Cực đánh giết không ít yêu thú nó trong túi không gian cũng cất giữ đại lượng yêu thú thịt, đủ cho nó ăn một quãng thời gian.

Đương nhiên đây chỉ là ở dưới điều kiện ăn bình thường, nếu mở hết sức ăn chỉ sợ cũng không được bao lâu.

Từ Tiểu Bạch vẩy vẩy máu dính trên bảo kiếm đi tới trước mặt Triệu Vô Cực cười nói:

“tuy không phải lần đầu nhìn nó làm việc thuần thục bộ dáng nhưng ta vẫn cảm thấy ngạc nhiên, đầu này yêu thú của ngươi rất được việc a!”

Triệu Vô Cực nhìn hắn đính chính:

“ là sủng vật của ta, gọi Tiểu Hoàng!”

“được được, Tiểu Hoàng, trời cũng sắp tối rồi chúng ta tiếp theo làm gì đây!”

Triệu Vô Cực nhìn trời một chút nói:

“ chờ Tiểu Hoàng thu thập xong chúng ta đi tiếp một đoạn tìm vị trí thích hợp nghỉ ngơi, ở chỗ này vị máu quá nồng rất nguy hiểm, không thích hợp nghỉ lại!” 

Từ Tiểu Bạch gật đầu nói:

“ được rồi, hi vọng ngày mai có thể gặp được mấy đầu lợi hại một chút yêu thú đi, hai ngày nay đều ở xâm nhập không hề gặp qua cái gì cường đại yêu thú khiến ta cũng không thể rèn luyện được mình kiếm pháp, nhất là trong điều kiện bị ngươi trước tiên bắn thương như vậy càng là không có ý nghĩa chiến đấu!”

Triệu Vô Cực mỉm cười:

“ yên tâm, càng vào sâu Vô tận sơn mạch yêu thú càng cường đại, chỉ sợ đến lúc đó muốn đánh lén đối phương cũng không được, ngươi lúc đó có thể thoải mái rèn luyện kiếm pháp rồi!”

“hi vọng như thế đi!”

Hai người nói chuyện mấy câu Tiểu Hoàng bên kia đã nhanh chóng làm xong, phải công nhận một điều nó làm việc này vô cùng quen tay, tốc độ xử lí vô cùng nhanh chóng.

Điều khiến hắn cảm giác kì lạ chính là Không minh thử là một giống loài yêu thử không thiện chiến đấu, nhưng Tiểu Hoàng móng vuốt lại sắc bén đến kì lạ.

Cho dù là Hắc mao cương bối yêu trư có tu vi luyện khí kì bát trọng so với nó còn cao nhất trọng nhưng ở dưới nó móng vuốt nỗ lực cắt chém một lúc cũng không chịu được mà bị nó cắt đứt.

Tuy Tiểu Hoàng chọn vị trí cắt vào rất xảo trá đa số đều là khớp nối ít khi ngạnh kháng cắt ngang nhưng cũng không thể phủ nhận được móng vuốt của nó thật sự rất sắc bén.

Chẳng lẽ cũng không phải là nó móng vuốt sắc bén mà là do gần đây nó cũng giống bản thân tăng cường luyện thể, bởi vậy lực cắt vào càng mạnh, có thể bù đắp được sự thiếu hụt trên sắc bén sao?

Càng nghĩ càng khó hiểu, cuối cùng Triệu Vô Cực đem cái này suy nghĩ ném ra sau đầu cùng Từ Tiểu Bạch tiến về phía trước.

Tiểu Hoàng thì chầm chậm theo sau bọn nó, Triệu Vô Cực chắc chắn ở loại địa hình như thế này Tiểu Hoàng sẽ không thể nào lạc bọn hắn được.

Dù sao trên người hai người nếu không cách quá xa liền có thể thông qua khế ước cảm nhận được nhau, hơn nữa rừng núi chính là nơi Tiểu Hoàng sinh ra cùng hoạt động trước đây, đây chính là sân nhà của nó a.

Hai người nhanh chóng tiến lên, Triệu Vô Cực thấy một cái vị trí khá đẹp mắt, cảm giác có thể ở lại, đang định gọi Từ Tiểu Bạch dừng chân thì bỗng nhiên bên tai hắn nghe được đao kiếm va chạm âm thanh.

Hắn liếc mắt nhìn Từ Tiểu Bạch một cái, Từ Tiểu Bạch vẫn như cũ không hề phát hiện ra gì, xem ra đây chính là hắn ngũ quan được cường hóa lợi thế a.

Triệu Vô Cực lên tiếng nói:

“ có đánh nhau âm thanh, ở phía đông, có muốn qua đó xem hay không?”

Từ Tiểu Bạch nhíu mày sau đó nói:

“ cẩn thận một chút, nếu là trúc cơ kì chiến đấu chúng ta không thể xem vào, nếu là luyện khí kì chiến đấu chúng ta cũng có thể nhìn thời cơ hành động.

Nhưng trước tiên lấy ẩn mình làm trọng!”

Triệu Vô Cực gật đầu, hai người nhanh chóng đổi hướng hướng về phía chiến đấu âm thanh vang vọng đi tới, rất nhanh liền đã tới chiến trường phụ cận.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện