Lúc này, Mục Vân Đông ở bên cạnh xem náo nhiệt đã không nhìn được nữa, anh phẫn nộ không thôi, vội vàng liên lạc với hệ thống.
"Hệ thống, con của sản phụ có thể chuyển ra được không?""Hệ thống gửi tới, không có hàng giả, cho anh thuật di dời bệnh thể, đừng nói là một đứa trẻ, cho dù là một con voi cũng có thể làm cho anh chuyển dời.
"Hệ thống ngạo mạn nói.
"Vậy thì không thành vấn đề.
"Mục Vân Đông lập tức có quyết định, một nụ cười quỷ dị xuất hiện ở khóe miệng của anh.
"Ôi, vị mẹ chồng này, bà thật đúng là lợi hại, đứa con trong bụng sản phụ này đang nằm ngang, lại còn bắt cô ấy tự mình sinh.
"Mục Vân Đông nói chuyện với bà mẹ chồng kia, giọng điệu châm chọc.
"Anh là ai chứ? Liên quan gì đến anh?"Mẹ chồng kêu gào, thái độ rất không hữu hảo.
"Tôi là ai không quan trọng, không phải bà rất lợi hại sao? Vậy để bà sinh nhé? Đứa trẻ nằm ngang, tôi xem bà sinh ra như thế nào?"Mục Vân Đông nói xong vung kim châm, vèo vèo vèo đâm vào huyệt vị bụng của sản phụ.
"Thuật di dời bệnh thể, mở!"Mục Vân Đông hét lớn một tiếng.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bụng bà mẹ chồng chợt phồng lên, vì phòng đứa nhỏ có chuyện, Mục Vân Đông còn không quên cấp cho đứa nhỏ một chút sinh mệnh nguyên khí.
"Hả? Sao lại như vậy? Sao bụng của tôi lại phồng lên vậy?"Mẹ chồng la hoảng lên.
"Tôi chuyển đứa nhỏ đến trong bụng của bà, không phải bà nói các bà đều sinh ra như vậy à? Bà làm đi.
"Mục Vân Đông nằm ở bên tai bà mẹ chồng, nhỏ giọng nói.
"Không thể nào, sao có thể như vậy được chứ?"Bà mẹ chồng kia hoảng sợ không thôi.
Đứa trẻ còn có thể chuyển dời đến trong bụng người khác, mọi người quả thực không thể tin vào hai mắt của mình.
Nhưng tiếng kêu thảm thiết của bà mẹ chồng kia nhắc nhở bọn họ, đó là thật sự.
"Bác sĩ, cứu tôi với, mau cứu tôi với, tôi sắp chết rồi.
"Mẹ chồng hoảng sợ hét lên.
Người chồng ở bên cạnh cũng sợ ngây người, hoàn toàn không thể ngờ được sẽ xảy ra loại chuyện này, nhìn mẹ đầy mặt thống khổ, anh ta lo lắng, vội vàng quỳ xuống hướng bác sĩ.
"Bác sĩ, cứu mẹ tôi với.
"Mục Vân Đông cười lạnh, hiện tại biết nóng nảy rồi, biết cầu xin người khác, vừa rồi làm gì vậy.
Anh lười để ý đến bọn họ, sau khi đứa trẻ rời khỏi thì sản phụ đã khá hơn nhiều, chỉ là thân thể còn rất suy yếu.
Mục Vân Đông rót vào trong thân thể của cô một ít sinh mệnh nguyên khí, sản phụ rất nhanh đã tỉnh lại.
"Con? Con của tôi đâu?"Sản phụ vừa tỉnh lại liền mở miệng vội vàng hỏi.
"Đến, đến trong bụng mẹ chồng của cô rồi.
"Có hộ sĩ run rẩy nói.
Tin tức này quá chấn động, quả thực chính là vi phạm lẽ thường của y học, hộ sĩ nói chuyện cũng không lưu loát.
"Đến trong bụng mẹ chồng của tôi?"Sản phụ trợn mắt há hốc mồm.
"Là anh ta dùng thần công chuyển đứa trẻ qua đó.
"Một hộ sĩ yếu ớt nói.
Hai chữ "Thần công" đã làm cho mọi người kinh hãi, nếu trước đó có người nói anh biết "Thần công" thì người khác nhất định sẽ khịt mũi coi thường, nhưng hiện tại sự thật bày ra trước mắt, mọi người không thể không tin.
"Vậy phải làm sao bây giờ?"Người thanh niên gấp đến độ không chịu nổi, mà bà mẹ chồng kia càng không ngừng kêu thảm thiết.
"Chúng tôi chỉ có thể mổ ra cho bà ta, còn về chuyện vị đại sư này có thể mang đứa nhỏ ra ngoài hay không thì chúng tôi cũng không biết được.
"Một vị bác sĩ chậm rãi nói, tuy rằng hiện tại xảy ra chuyện làm người ta cảm thấy không thể hiểu được, nhưng cũng rất hả giận.
"Đại sư, tôi cầu xin anh, anh hãy cứu mẹ tôi, mang con tôi ra ngoài đi.
"Người thanh niên sắp khóc ra tới.
"Phải đó đại sư, chuyển đứa trẻ ra ngoài đi!"Sản phụ cũng giúp đỡ thỉnh cầu, cô đang lo lắng cho con.
"Đại tỷ, vừa rồi khi cô hôn mê bất tỉnh, bác sĩ muốn bọn họ ký tên làm phẫu thuật cho cô, bọn họ ai cũng không muốn ký, dưới loại tình huống này cô còn yêu cầu tôi sao?"Mục Vân Đông nói làm cho sản phụ sửng sốt, ngẫm lại lúc đầu là cô yêu cầu chồng và mẹ chồng đưa mình tới bệnh viện, nhưng bọn họ lại không muốn, một hai phải sinh ở trong nhà, mãi đến khi mình ngất xỉu.
Sản phụ trầm mặc.
"Xin lỗi, thần công của tôi khi linh khi không linh, bây giờ không thể sử dụng được.
"Mục Vân Đông nói dối, có một số người chính là làm cho hắn chịu khổ, hắn mới biết người khác cũng không dễ dàng.
"Bác sĩ, các người giải phẫu đi, nếu không giải phẫu thì không kịp nữa.
"Mục Vân Đông tiện tay nói với bác sĩ phẫu thuật.
"Được rồi, vào phòng giải phẫu, bây giờ ai tới ký tên?""Tôi, tôi ký!"Người thanh niên nhanh chóng đồng ý.
Mục Vân Đông cười lạnh một tiếng, đột nhiên anh thấy được một tia oán độc dưới mí mắt của người thanh niên.
"Hả, có phải anh định trở về dạy dỗ vợ của anh hay không?""Anh, anh nói cái gì?"Người thanh niên hoảng sợ, suy nghĩ của mình làm sao người này có thể biết được.
"Tôi còn biết các người ở thôn Mã Lan vùng ngoại ô.
"Mục Vân Đông cười thần bí.
Quá khủng bố, người này quá khủng bố!Người thanh niên mồ hôi lạnh chảy ròng, thầm nghĩ thật là va phải quỷ, đứa trẻ không thể hiểu được tới trong bụng mẹ của anh ta, anh ta nghĩ đối phương cái gì cũng biết.
"Sau này phải lương thiện một chút.
""Vâng, vâng!" Người thanh niên hoảng sợ gật đầu, anh ta nào còn dám có tâm tư gì nữa.
Mắt thấy bác sĩ đã bắt đầu giải phẫu, Mục Vân Đông không dừng lại, rời khỏi phòng giải phẫu phụ khoa.
Mà sau khi Mục Vân Đông rời khỏi, cách đó không xa, ánh mắt của Trần Khang Thời lại hiện ra vẻ sùng bái.
"Thần y! Thần y chân chính đó!"Trước kia lão chỉ biết được y thuật của Mục Vân Đông lợi hại từ trong miệng Lương Kiếm Bình, không tận mắt nhìn thấy, một tay thuật di dời xinh đẹp vừa