Lâm Khang trong lòng hơi hoảng hốt, tình huống hương diễm kiểu này đúng là lần đầu tiên hắn gặp phải. Lúc này trên người Tiểu Nhã chỉ còn độc nhất bộ nội y hồng phấn có in hình kitty, ban ngày Tiểu Nhã mặc đồ hơi rộng đúng là Lâm Khang không nhìn ra,cô bạn này có một thân hình quyến rũ chết người, ba vòng đầy đặn, nhất là vòng một như muốn thoát khỏi trói buộc mà bung ra khỏi chiếc áo ngực. Càng nhìn Lâm Khang càng muốn chảy máu mũi.- “ Đẩy hay không đẩy đây“Lâm Khang vừa nuốt nước bọt vừa âm thầm suy nghĩ, mặc dù sinh lý nói cho hắn biết nên đẩy ngã cô ấy nhưng lý trí lại nói rằng hành vi như thế chẳng khác nào cầm thú. Đang định ra tay đánh ngất Tiểu Nhã thì sắc mặt Lâm Khang đỏ bừng, hít hà một hơi, chỉ thấy Tiểu Nhã đang dán cặp ngực vào người mình, Lâm Khang có thể cảm nhận được nó đang bị đè ép mà biến dạng, một tay đang vuốt ve thứ vũ khí dưới người hắn, lúc này do kích thích quá độ mà đang ngẩng cao đầu. Tiểu Nhã ánh mắt mơ màng mê ly khẻ thì thầm vào tai Lâm Khang.- Muốn, muốn mình đi.Lâm Khang cắn mạnh đầu lưỡi một cái, bắt buộc mình phải tỉnh táo lại, mặc dù rất muốn nhưng hắn cũng không muốn lên giường với một người chưa có tình cảm gì nhiều với lại hắn không muốn lợi dụng người khác trong hoàn cảnh khó khăn.Sau khi dọn dẹp hiện trường một lát, tuy hắn cũng không có kinh nghiệm gì nhiều trong việc hủy thi diệt tích nhưng những việc đơn giản như xóa sạch dấu vân tay, dấu giày thì hắn vẫn có thể làm được. Hắn bế Tiểu Nhã lúc này đang hôn mê trong lòng bước ra khỏi nhà kho. Đi bộ vòng vèo một đoạn hắn mới gọi một chiếc xe taxi, sở dĩ làm như thế là do hắn sợ ngày mai khi tin tức có người chết ở nhà kho lan truyền, sẽ có người liên tưởng tới hắn. Lâm Khang cũng biết sớm muộn việc hắn có liên quan mâu thuẫn với Dũng ca sẽ có người tìm ra,nhưng giờ hắn cũng không thể nghĩ nhiều được như thế.Đến bệnh viện Thủ Đức.Nhìn Tiểu Nhã lúc này đang nằm trong lòng mình, Lâm Khang cảm thấy ray rứt, cô ấy bị như vậy chủ yếu cũng là bị mình làm liên lụy, nhìn vẻ mặt Tiểu Nhã đang ngủ, lại thấy đôi mi nhắm nghiền, chân mày khẽ nhíu nhíu như đang mơ thấy gì đó, Lâm Khang nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt đôi má có chút lấm lem, khẽ chỉnh lại vài sợi tóc mai rối bù, miệng lẩm lẩm :- Tiểu Nhã, anh sẽ bảo vệ em.Khi đưa vào bệnh viện lần trước hắn nằm, trực ban lần này là cũng là cô y tá lần trước, khi thấy cô gái nằm trong lòng hắn, lập tức lộ vẻ kinh ngạc, Lâm Khang lập tức nắm bắt được điều này.khẻ hỏi:- Cô biết cô ấy à.- Uhm, cô ấy chính là cô gái lần trước đưa anh vào bệnh viện.Lâm Khang thoáng sững sờ, lát sau vội hồi phục lại tinh thần :- Cô ấy bị người hạ thuốc, may là tôi đến kịp, cô xem cho cô ấy đi.Sau khi đóng tiền viện phi, Lâm Khang quay lại giường bệnh Tiểu Nhã. Nhìn Tiểu Nhã đang được nằm đó mà lòng Lâm Khang cảm xúc hỗn loạn. Lại bàn y tá mượn một tờ giấy, ghi vội vài chữ, nhờ cô y tá chuyển dùm khi Tiểu Nhã tỉnh lại, sau đó vội vàng rời khỏi. Hắn không biết khi Tiểu Nhã tỉnh dậy hắn sẽ phải đối mặt như thế nào nữa. Hơn nữa hắn còn một việc quan trong muốn xác nhận lại.Khi về tới nhà, Lâm Khang cầm ngay chiếc mũ chơi game tiến vào trò chơi, mở