Đại điện phủ Thành chủ.
- Đường Long, ngươi xem hôm nay ta mặc quần áo có xinh đẹp không?(Hô Duyên Lan Nhược)
- Em mặc như vậy một lát sau mà hành động được?
Hô Duyên Lan Nhược mặc một thân lễ phục hoa lệ, dáng người bốc hoả, bộ ngực đầy đặn hình thành một đường cong kinh người, xoay một vòng trước mặt Đường Long.
Đám người trẻ tuổi xung quanh ngốc trệ, nếu Hô Diên Lan Nhược để cho bọn họ âu yếm, cho dù chết cũng nguyện ý.
Hô Duyên Lan Nhược nghe vậy lập tức chạy đi thay đồ khác, nàng quên hôm nay là ngày quan trọng mà mình cũng sẽ tham gia vào trong đó nên chạy đi chỗ khác thay đồ dễ hoạt động hơn.
Yến hội bắt đầu, khách đã đến gần đông đủ.
Toàn bộ đại sảnh vô cùng náo nhiệt, những thế gia cao thủ cùng nhau hàn huyên đủ chuyện trên trời dưới đất.
Chủ trì yến hội hôm nay là Diệp Tu và Diệp Sóc.
Đường Long hỏi thăm Diệp Tu mới biết được Diệp Sóc trong Phong Tuyết Thế gia là một nhân vật thần bí, phụ trách chưởng quản đội quân bí mật của Phong Tuyết Thế gia.
Diệp Sóc thường thường đi mấy địa phương như Thánh Lan học viện lựa chọn nhân tài mang vào Phủ thành chủ bồi dưỡng, trong tay của hắn nắm giữ một lực lượng phi thường cường đại.
Quang Huy Thành rất ít người có thể nhận thức được Diệp Sóc, thế nhưng Diệp Sóc trong Phủ thành chủ có địa vị gần với Diệp Tu.
Diệp Sóc nhìn thấy Đường Long liền mỉm cười, ánh mắt mang chút tiếu ý.
- Diệp Sóc tiền bối đã từng gặp qua ta sao?
- Tuy ngươi và ta chưa gặp lần nào nhưng ta biết ngươi.
Ngày đó ngươi cùng Thẩm Tú biện luận về Lôi Hỏa Thánh Điển, ta ở bên ngoài đứng nhìn, không ngờ mới đó mà chúng ta đã gặp mặt, lại còn trong tình huống này.(Diệp Sóc)
- Mới nhỏ tuổi tu vi đã đến Yêu Linh Sư Hắc Kim Nhị tinh, đúng là hậu sinh khả úy.
Nói ra thật xấu hổ, mấy lão gia hoả chúng ta cũng nên về vườn thôi, tương lai thiên hạ đều là của đám trẻ các ngươi.(Diệp Sóc)
- Diệp Sóc tiền bối nói đùa, đám người các ngươi càng già càng dẻo dai, hậu bối chúng ta còn muốn dựa vào, ngồi dưới đại thụ hưởng bóng mát a! Đây là chút thành ý nho nhỏ, mong tiền bối vui lòng nhận cho.
Đường Long từ trong giới chỉ lấy ra mấy mai Xích Huyết Chi Tinh đưa cho Diệp Sóc.
Chủ ý của Đường Long rất là đơn giản chính là lôi kéo quan hệ của các trưởng lão Phong Tuyết Thế gia, tại Phong Tuyết Thế gia người có quyền lên tiếng cao nhất là Diệp Mặc mà hắn chắc chắn là ủng hộ gả Diệp Tử Vân cháu gái mình cho Đường Long, Diệp Tông không có phản đối mà giờ nếu có thêm hai người địa vị gần bằng Diệp Tông là Diệp Tu và Diệp Sóc lên tiếng ủng hộ thì những tiếng nói ra vào của trưởng lão Phong Tuyết Thế gia sẽ giảm đi rất nhiều.
- Ngươi không cần khách sáo, ta cũng thu rồi, ngươi mà không thu chỉ sợ tiểu tử này không an tâm.(Diệp Tu)
Diệp Sóc nghĩ một chút liền minh bạch, Đường Long đưa đồ vật quý giá như vậy chắc bởi vì nha đầu Tử Vân kia.
Hắn đã sớm biết sự tình Đường Long cùng Vân Nhi.
- Vậy ta cung kính không bằng tuân lệnh.(Diệp Sóc)
Đường Long sờ đầu cười hắc hắc, Diệp Sóc cũng giống Diệp Tu khiến hắn cảm giác rất thân thiết, xem ra mấy vị trưởng lão Phong Tuyết Thế gia đều rất dễ nói chuyện nha.
Thuyết phục được các nhân vật có quyền lực trong Phong Tuyết Thế gia cũng là lúc hắn rước mỹ nhân về dinh.
Nói thật người Phong Tuyết Thế gia và Diệp Tông đều không biết rằng Diệp Tử Vân đã bị Đường Long ăn hết rồi, nàng là không có lựa chọn nào khác ngoài việc gả cho Đường Long với lại Diệp Tử Vân cũng không phản đối việc mình bị Diệp Tông gả cho Đường Long.
Tộc nhân của các thế gia đến ngày càng nhiều, toàn bộ đại sảnh nơi nơi đều là người, bọn họ đều được an bài một vị trí trong phủ, mỗi thế gia chiếm cứ một góc, tộc nhân Phong Tuyết Thế gia là ít nhất.
Điều này khiến cho Thẩm Hồng có chút bất an, yến hội lớn thế này không lý gì cao thủ Phong Tuyết Thế gia chỉ đến hai người có trọng lượng là Diệp Tu và Diệp Sóc.
Vị trí của Thần Thánh Thế gia an bài tại trung tâm đại sảnh, bị các Thế gia khác hoàn toàn vây quanh vào giữa, muốn làm bất cứ động tác nhỏ nào cũng bị người chú ý.
Lúc này, Tiêu Ngưng Nhi cùng ngũ nữ theo Đoạn Kiếm và Đoạn Vân Hồng vào trong đại sảng đứng cách đó Đường Long không xa.
Đường Long đứng lên đi tới vị trí của các nàng.
- Đêm nay Thần Thánh Thế gia sẽ là bị tấn công, các ngươi cẩn thận một chút nhất là Vân nhi.
- Ừm, ta biết rồi.(Diệp Tử Vân)
- Đoạn Vân Hồng chú ý tình huống xung quanh nhất là lão già Thẩm Hồng kia, hắn có bất kì dị động nào tiến tới gẩn vị trí này động thủ trước.
- Ừ.(Đoạn Vân Hồng)
- Đoạn Kiếm theo ta đi.
- Vâng.(Đoạn Kiếm)
Đường Long hướng chỗ ngồi bên cạnh Diệp Tu và Diệp Sóc đi tới, Đoạn Kiếm theo sát phía sau, Đường Long thấp giọng căn dặn Đoạn Kiếm.
- Lát nữa khai chiến ngươi chú ý Thẩm Hồng, nếu đánh không lại thì cũng phải ráng cuốn lấy hắn.
- Vâng, ta đã biết.(Đoạn Kiếm)
Đường Long cũng lo lắng cho Đoạn Kiếm, hắn hiên tại thực lực là Yêu Linh Sư Hắc Kim Ngũ tinh, Yêu linh Tài Phán Hắc Ma Long cùng nhục thân cường đại câu kéo Thẩm Hồng một đoạn thời gian vẫn là dư sức.
Đường Long liếc mắt nhìn sang vị trí Dực Long Thế gia cũng suy nghĩ một chút là hướng vị trí Dực Long Thế gia đi đến, đám người Tiêu Vân Phong thấy Đường Long đi tới cũng đứng dậy chào đón.
- Nhạc phụ đại nhân, đây là một số thành ý của mong người nhận lấy.
Đường Long cân nhắc Tiêu Ngưng Nhi xuất thân từ Dực Long Thế gia mà Tiêu Vân Phong là cha nàng nên hắn mới chiếu cố nhiều như vậy nếu không cũng sẽ không đưa ra vài lễ vật.
Tiêu Vân Phong nghe được Đường Long gọi mình là nhạc phụ đồng thời thấy nữ nhi mình trông lại cũng vui vẻ nhận lấy, đám người Tiêu Dực thấy một màn này cũng là tiếc hận không thôi.
Thấy Đường Long cùng Tiêu Vân Phong chuyện trò vui vẻ, Thẩm Hồng khẽ nhướn mày.
- Dực Long thế gia trước giờ đều phụ thuộc Thần Thánh thế gia.
Hiện tại muốn huỷ hôn cắt đứt quan hệ, còn dám đem Thẩm Phi đánh một trận.(Thẩm Hồng)
Thẩm Hồng tuy ẩn nhẫn nhưng nộ khí tích ngày càng nhiều.
Thẩm Hồng nhìn Đoạn Kiếm đứng sau Đường Long thấy Đoạn Kiếm bộ pháp vững vàng, ánh mắt sắc bén làm hắn có chút kiêng kỵ.
- Thẩm Tú.(Thẩm Hồng)
- Đại ca, có chuyện gì sao?(Thẩm Tú)
- Ngươi đưa Thẩm Viêm sang bên kia dò xét thực lực tiểu tử sau lưng Đường Long một chút, tìm người điều tra quan hệ bọn chúng.
Nếu người trẻ tuổi kia thực lực mạnh mẽ, quan hệ với Đường Long không chặt chẽ hãy mời chào hắn.(Thẩm Hồng)
- Dạ.(Thẩm Tú)
Thẩm Tú nhìn Đường Long, mắt loé lên một tia lạnh lẽo.
Nàng đứng lên đi về chỗ đám người Đường Long, Thẩm Viêm cũng theo sau.
Thấy người Thần Thánh Thế gia chuẩn bị đi tới, Tiêu Vân Phong khẽ nhíu mày.
Thần Thánh Thế gia tuy rằng đang bị Phong Tuyết Thế gia chèn ép nhưng tiếng xấu vẫn còn, luận thực lực Dực Long Thế gia vạn lần không phải đối thủ của họ.
Thần Thánh Thế gia có dị động liền thu hút sự chú ý của Diệp Tu và Diệp Sóc ngồi trên đài cao.
- Diệp Tu, Thẩm Viêm kia là cao thủ Hắc Kim cấp, muốn gây sự với Đường Long.
Chúng ta có nên giải vây không?(Diệp Sóc)
- Tiểu tử Đường Long kia đa mưu túc trí, chúng ta chỉ cần hảo hảo xem, hắn khẳng định có thể ứng phó, hơn nữa ta muốn biết được thực lực người trẻ tuổi bên cạnh Đường Long.(Diệp Tu)
Thẩm Tú mặc lễ phục dạ hội, dáng người xinh đẹp, hấp dẫn ánh mắt của cao thủ thế gia xung quanh.
Các cao thủ vừa nghị luận vừa quan sát tình hình bên này.
Họ tò mò không biết Thần Thánh Thế gia chuẩn bị hành động gì, Dực Long Thế gia sẽ ứng đối như thế nào.
Hầu hết nhân tâm đều đứng về Dực Long Thế gia, dù sao nhân phẩm Thẩm Phi tại Quang Huy Thành không ai là không biết.
Thẩm Tú nghe mọi người bàn tán khẽ tái mặt, lúc biết điệt nhi Thẩm Phi bị Tiêu Ngưng Nhi đánh, nàng vô cùng tức giận, đây chính là tát vô mặt Thần Thánh Thế gia.
Tiêu Ngưng Nhi đang đứng quan sát thấy Thẩm Tú dẫn theo Thẩm Viêm cũng là tiến tới đứng cạnh Đường Long.
- Chậc chậc, Tiêu Ngưng Nhi, ta tưởng lúc ở Thánh Lan học viện ngươi sau lưng Thẩm Phi lén lút thông đồng nam nhân khác đã là cực phẩm rồi, không ngờ bây giờ còn làm chuyện này trước mặt bàn dân thiên hạ, thật sự là không biết liêm sỉ.(Thẩm Tú)
- Thẩm Tú, , Tiêu Ngưng Nhi ta làm gì không cần các ngươi quản.(Tiêu Ngưng Nhi)
Tiêu Vân Phong khẽ nhíu mày, hắn lạnh lùng nhìn Thẩm Tú cùng Thẩm Viêm.
Thần Thánh Thế gia muốn tới gây sự, hắn muốn nhìn xem Thần Thánh Thế gia chuẩn bị làm gì.
Thần Thánh thế gia chưa thể trước mặt mọi người mà ra tay với Dực Long Thế gia.
- Có tật giật mình sao? Hừ hừ, muốn người không biết, trừ phi đừng làm.
Hôm nay ta muốn vạch mặt tiểu dâm phụ ngươi trước những cao thủ thế gia này.(Thẩm Tú)
- Thẩm Tú, ta khuyên ngươi tốt nhất là ngậm miệng chó của ngươi lại.
Tại Quang Huy Thành ai cũng biết nhân phẩm của Thẩm Phi như thế nào.
Nói Ngưng Nhi đi câu dẫn nam nhân khác chi bằng nói là do các ngươi bức bách Dực Long Thế gia định ra hôn ước mà nàng không muốn, Thẩm Phi nhiều lần khiêu khích Tiêu Ngưng Nhi sau đó bị đánh trả cũng là lẽ thường mà thôi.
- Thẩm Tú, ngươi muốn ăn đòn thì ta toại nguyện ngươi.
- Ngươi…(Thẩm Tú)
- Làm sao? Chẳng lẽ chỉ cho phép Thần Thánh Thế gia các ngươi cường thế không nói lý mà không cho phép chúng ta làm ngược lại sao? Hay là các ngươi cảm thấy Quang Huy Thành là các ngươi một tay che trời.
Đường Long trên người bộc phát cường đại khí thế hướng Thẩm Tú đè ép tới, Thẩm Tú hoảng sợ lùi lại vài bước vì nàng từ trên người Đường Long cảm nhận được sát khí mãng liệt.
- Ngươi muốn làm gì? Nam nhân đánh nữ nhân, không biết liêm sỉ.(Thẩm Tú)
- Nam đánh nữ quả thật không phải việc hay ho gì, nhưng nữ nhân điêu ngoa, tâm địa rắn rết như ngươi có đánh chết cũng xứng.
Đường Long bước thêm một bước mà khí thế cũng theo đó mà dâng lên, Thiên Vẫn Thần Lôi Kiếm cũng lóe lên lôi điện cùng băng hàn.
Thẩm Tú lúc này cực độ sợ hãi, nàng không nghĩ tới Đường Long hoàn toàn không có một chút khí độ quý tộc.
Không ngờ mình châm chọc một chút, hắn thực sự động thủ.
- Quả nhiên là không biết liêm sỉ, làm việc mờ ám bị người vạch trần còn nhờ gian phu đến hỗ trợ.
Hừ hừ, thật sự làm người đại khai nhãn giới.(Thẩm Tú)
- Đoạn Kiếm.
- Vâng.(Đoạn Kiếm)
Đường Long cũng lười động thủ với Thẩm Tú mà hô tên Đoạn Kiếm, Đường Long vừa thu hồi khí thế của mình thì một cỗ khí thế khác kèm theo Long uy nhàn nhạt đổ sập xuống người Thẩm Tú khiến cho nàng lông tơ dựng đứng lên.
Thẩm Tú nhất thời cảm giác được một cỗ áp lực đáng sợ trên người Đoạn Kiếm, sợ hãi lui về sau.
Thẩm Viêm cười lạnh, tay phải chộp tới Đoạn Kiếm.
Thẩm Viêm vừa động thủ thì Đường Long đã nhận ra là Thẩm Viêm là Hắc Kim cấp cao thủ nhưng đối với Đoạn Kiếm là vô dụng, toàn bộ Thần Thánh Thế gia trừ Thẩm Hồng, ai cũng không thể chế trụ Đoạn Kiếm.
Thẩm Viêm cũng cảm nhận được khí tức Hắc Kim cấp trên người Đoạn Kiếm phát ra khẽ giật mình, không ngờ người này tuổi còn trẻ đã đạt đến Hắc Kim cấp, hắn không dám khinh địch, vận dụng toàn lực.
Oành
Thẩm Viêm trực tiếp chụp tới Đoạn Kiếm, hắn vận dụng chiến kĩ độc đáo của bản thân, lực lượng trên tay tăng lên mấy lần.
Cường giả Hắc Kim Nhất tinh nếu không chú ý chiêu này, cánh tay rất có khả năng sẽ bị Thẩm Viêm trực tiếp bẻ gãy, thế nhưng khi trảo kình của hắn chộp vào tay Đoạn Kiếm không tạo ra chút sứt mẻ nào, thậm chí lông mày Đoạn Kiếm cũng không nhăn chút nào.
Đoạn Kiếm vẫn lạnh lùng nhìn chằm chắm Thẩm Viêm.
Thấy vậy Thẩm Viêm không nhịn được cười lạnh.
Trong nháy mắt hắn ngưng tụ linh hồn lực, lòng bàn tay bốc lên Xích Viêm nóng rực như muốn thiêu cháy tất cả.
- Đây là chiến kĩ Liệt Viêm Chưởng của Thần Thánh thế gia, chiến kĩ này có thể đem tinh cương hòa tan trong nháy mắt.
Cánh tay Đoạn Kiếm bị Thẩm Viêm chụp vào thi triển Liệt Viêm chưởng, dù có cứng như đá cũng sẽ trực tiếp bị phế bỏ.(Diệp Sóc)
Cảm nhận sự cường bạo của Liệt Viêm Chưởng, các thế gia cao thủ xung quanh cũng biến sắc, thầm tiếc cho Đoạn Kiếm.
Thẩm Viêm thi triển ra thủ đoạn ác độc làm các thế gia cao thủ đều cảm thấy bất mãn.
Thẩm Viêm còn đang đắc ý bỗng nhiên biểu tình trên mặt ngưng trệ.
Đoạn Kiếm vẫn lạnh lùng nhìn hắn như cũ, Liệt Viêm chưởng thậm chí không lưu lại dấu vết gì trên cánh tay Đoạn Kiếm.
Đường Long cười lạnh, người Long tộc mười phần có tám chín đều là hệ hỏa diễm, thân thể Long tộc ngay cả Long Viêm còn không sợ, tiểu Liệt Viêm Chưởng này tính là gì.
Long Viêm so với Liệt Viêm không phải cùng cấp độ.
Thẩm Viêm chỉ cảm thấy nghẹn lại, hô hấp không thông, hắn vạn lần không ngờ Liệt Viêm Chưởng của mình lại không có bất kỳ hiệu quả nào.
Không chỉ mình Thẩm Viêm, những người xung quanh đều sững sờ nhìn Đoạn Kiếm.
- Đã ngươi động giờ tới lượt ta.(Đoạn Kiếm)
- Không tốt.(Thẩm Viêm)
Thẩm Viêm tính thu tay mình lại nhưng bị Đoạn Kiếm nhanh như chớp bắt lầy sau đó tung nhất cước vào bụng Thẩm Viêm, lực đạo vô cùng khổng lổ làm cho Thẩm Viêm miệng phun máu tươi bay ngược ra ngoài.
Khuôn mặt Thẩm Viêm xanh mét, ruột gan như muốn phun ra.
Nhục thân của hắn không thể chịu nổi sức mạnh một cước này, xương sườn cũng gãy vài đoạn.
Đường Long khẽ gật đầu hài lòng, Đoạn Kiếm rõ ràng rất biết lợi dụng ưu thế của nhục thể, đầu tiên giả bộ để lộ sơ hở khiến Thẩm Viêm cho rằng có thể chiếm thế thượng phong sau đó thừa lúc Thẩm Viêm chủ quan liền khóa chặt tay làm cho hắn không thể né tránh, cuối cùng tung một cước đơn giản mà thô bạo, bộc phát tối đa uy lực.
Hắc Kim cấp cường giả tuy mạnh nhưng trúng một chiêu này lập tức sẽ đánh mất sức chiến đấu.
- Đoạn Kiếm đừng giết hắn.
- Vâng.(Đoạn Kiếm)
Nếu hiện tại giết người của Thần Thánh thế gia thì tình hình tiếp theo sẽ vượt tầm kiểm soát, bây giờ chưa đến lúc ra tay.
Nhất chiêu hạ gục Hắc Kim cấp cường giả, đám người giờ mới biết thực lực của Đoạn Kiếm.
Diệp Tu cùng Diệp Sóc bốn mắt nhìn nhau đều hiện lên vẻ khiếp sợ.
Tuy bọn họ cảm giác được thực lực Đoạn Kiếm cũng không tệ lắm, nhưng tuyệt đối không ngờ lại cường đại đến cấp độ này.
- Bị trúng Liệt Viêm chưởng ở cự ly gần như vậy mà không hề bị ảnh hưởng thì cũng thôi đi, lại còn có thể tung ra một cước phản kích thì quả thật là quá trâu bò rồi.
Thực lực này chắc không thua gì so với Diệp Tông?(Diệp Sóc)
Thẩm Hồng lúc này cũng có cảm giác bất an, thực lực Đoạn Kiếm thi triển ra chỉ sợ đã không thua kém hắn, Đường Long bỗng nhiên có được một cao thủ thực lực cường đại như vậy làm thủ hạ, quả thực là sự tình ngoài ý muốn.
Thấy Thẩm Viêm bị Đoạn Kiếm đạp bay, nội tâm Thẩm Tú không ngừng sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, liên tục lui về phía sau.
- Ta ghét nhất nữ nhân tâm địa rắn rết.(Đoạn Kiếm)
Đoạn Kiếm lạnh lùng nhìn lướt qua Thẩm Tú, Thẩm Tú hành động cùng lời nói làm hắn nhớ tới ánh mắt ác độc của Tư Không Hồng Nguyệt khi dùng roi da quất hắn, lạnh lùng vung ống tay áo lên.
Oành
Thẩm Tú bị đánh bay ra ngoài, hai má sưng húp lên, tóc tai rối loạn, quỳ rạp trên mặt đất, bộ dáng chật vật không chịu nổi.
- Ngươi…(Thẩm Tú)
Thẩm Tú nước mũi nước mắt chảy ra, muốn thoá mạ nhưng lại không thể mở miệng, bộ dáng vô cùng thê thảm.
Thân là muội muội của gia chủ Thần Thánh thế gia, chưa từng chịu qua khuất nhục như vậy, Thẩm Tú không nhịn được khóc rống lên.
Đoạn Kiếm tiến lên chuẩn bị đem Thẩm Tú ném ra ngoài bỗng xuất hiện một thân ảnh tựa như núi cao chắn trước người hắn, một cỗ khí tức cường đại toả ra áp chế Đoạn Kiếm.
Đoạn Kiếm ngẩng đầu nhìn.
Cao thủ này chính là gia chủ Thần Thánh Thế gia - Thẩm Hồng, là người mà Đường Lonh nhờ hắn cuốn lấy.
- Người trẻ tuổi, làm việc gì cũng nên chừa một đường lui.
Hôm nay Thẩm Viêm cùng Thẩm Tú ít nhiều có mạo phạm, ta thay mặt bọn họ cáo lỗi.(Thẩm Hồng)
Sự tình đã phát triển đến mức này, lão hồ ly Thẩm Hồng vẫn có thể nhẫn, Đường Long muốn nhìn Thẩm Hồng này rút cuộc là có chủ ý gì.
Đoạn Kiếm nhìn thoáng qua Đường Long thấy Đường Long khẽ lắc đầu, hắn liền dừng bước, không tiếp tục cùng Thẩm Hồng phát sinh xung đột, lạnh lùng đứng yên.
Lập tức có vài người của Thần Thánh Thế gia tiến đến dìu Thẩm Viêm cùng Thẩm Tú đi.
Thẩm Hồng xoay người chuẩn bị trở về, trước khi đi